Người trợ lý không hỏi nhiều, nhưng sau khi họ rời đi, một người phục vụ đi vào phòng và lấy thiết bị nghe lén đi.
Cố Văn Trình bên kia tháo tai nghe.
Hắn đã nghe thấy toàn bộ cuộc trò chuyện vừa rồi.
Hừm, hắn không ngờ rằng, Thi Nhân lại nói việc này cho Mạc Đông Lăng, trực tiếp nghi ngờ thân phận của Mạc Mỹ Đình.
Cô ta đúng là nữ nhân của Tiêu Khôn Hoằng, không đơn giản chút nào.
Vẻ mặt của Cố Văn Trình đột nhiên trở nên lạnh lùng: "Một lũ rác rưởi, Mạc Mỹ Đình làm thế nào mà bị bọn họ nghi ngờ? Các người còn không nhận ra sao?"
Bây giờ Thi Nhân nghi ngờ thân phận của Mạc Mỹ Đình rồi.
"Ông chủ, chúng tôi lập tức đi kiểm tra ngay."
Cố Văn Trình trực tiếp gọi điện thoại cho Mạc Mỹ Đình, chờ tín hiệu kết nối. Khi Mạc Mỹ Đình nhìn thấy số điện thoại của người gọi, cô đã phát điên lên ném điện thoại xuống ghế sofa, không hề muốn chạm vào nó.
Nhưng nhạc chuông điện thoại cứ vang lên giống như một câu thần chú.
Tuy nhiên, Cố Văn Trình rất kiên nhẫn, vẫn tiếp tục giữ máy không tắt.
“Alo, ông chủ”
Mạc Mỹ Đình không dám chống lại, vẫn trả lời điện thoại, ngón tay run run.
" Mạc Mỹ Đình, lần này cô thật sự làm tôi thất vọng, có phải là cô ở nhà họ Mạc làm việc đã lâu nên không biết họ thực sự của cô là gì phải không?"
Cố Văn Trình sắc mặt âm u: "Dám làm loạn kế hoạch của tôi, Mạc Mỹ Đình, cô không muốn sống nữa phải không? Không có cô, tôi cũng có rất nhiều người có thể thay thế cô!"
"Ông chủ, không phải như vậy, tôi thực sự cũng không biết mọi chuyện sẽ thành ra như thế này."
" Mạc Mỹ Đình, cô có biết Thi Nhân vừa rồi trong phòng khách đã nói gì không? Cô ta đã đưa cho Mạc Đông Lăng thứ gì đó để chứng minh rằng cô là Bạch Mỹ Đình. Bây giờ đã có người để ý đến cô rồi, khi thân phận của cô bị bại lộ, cô sẽ không còn bất cứ giá trị sử dụng nào nữa."
“Thân phận cô chủ nhà họ Mạc không còn thuộc về cô. "
“Không, không thể.”
Mạc Mỹ Đình vội vàng nói: "Tôi nhất định sẽ xử lý chuyện này, tôi bảo đảm những chuyện như thế sẽ không xảy ra trong tương lai."
"Hầy, muộn rồi."
Cố Văn Trình thở dài: "Hiện giờ Mạc Đông Lăng đang đi điều tra thân phận của cô, thời điểm cô để lộ thân phận của mình, cô đã không còn giá trị sử dụng. Nhà họ Mạc không dễ lừa như vậy. Mạc Mỹ Đình, tất cả những gì cô có bây giờ, sẽ biến mất ngay lập tức, không còn lại gì cả."
Toàn thân Mạc Mỹ Đình đông cứng lại.
Cô sẽ không còn gì nữa?
Từ cô chủ nhà họ Mạc cao quý, biến trở về Bạch Mỹ Đình nghèo mạt không có gì như lúc trước?
Không, cô không thể như vậy.
Cô sẽ không bao giờ cho phép điều như vậy xảy ra.
Cô có chết cũng không muốn quay lại quá khứ nghèo mạt đó.
"Ông chủ, ông chủ, tôi sẽ cố gắng làm việc cho ông, bây giờ cho dù tôi trở nên như thế này, ông cụ Mạc vẫn một mực bảo vệ tôi, anh hai vì tôi mà gánh mọi tội lỗi. Tôi sẽ không sao đâu."
Thái độ của nhà họ Mạc đối với cô cho thấy cô vẫn còn có ích.
Lần này chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn thôi.
Cố Văn Trình nheo mắt, vừa rồi anh ta nghe nói Mạc Đông Lăng đến vì việc của Mạc Mỹ Đình.
"Nếu không phải bởi vì như thế, Mạc Mỹ Đình, cô nghĩ cô còn có thể sống được không?"
"Ông chủ, thật ra tôi vẫn còn hữu dụng, thật đó. Anh giúp tôi che giấu thân phận, tôi nhất định sẽ giúp anh giải quyết mọi chuyện. Nếu như anh thay đổi người khác, nhà họ Mạc sẽ không tin tưởng nhanh như vậy đâu."
Cố Văn Trình hiếp mắt lại: "Lần cuối cùng, nếu cô vẫn không lấy được món đồ đó, tôi sẽ lấy mạng cô."
"Không đâu, tôi nhất định sẽ làm được."
Mạc Mỹ Đình nhanh chóng đồng ý, điện thoại đã ngắt kết nối rồi.
Cô mềm nhũn ngồi trên mặt đất, giơ tay ôm lấy mặt, lưng đổ mồ hôi lạnh.
Cô không ngờ thân phận của mình lại bị nghi ngờ, hơn nữa người nghi ngờ lại là Thi Nhân, chẳng lẽ Tiêu Khôn Hoằng đã nói gì đó về cô với Thi Nhân?
Phải hình dáng khuôn mặt giống hệt nhau.
Làm sao có thể không khơi dậy sự nghi ngờ của người khác.
Thi Nhân, tại sao lại là Thi Nhân!
Mạc Mỹ Đình tức giận đập phá mọi thứ xung quanh, chửi bới điên cuồng, trông cứ như một kẻ điên.
Cô gần như đã thành công, kết quả lại bị Thi Nhân kéo xuống.
Cô thật hận.
Một người đàn ông bước tới, ngồi xổm trước mặt Mạc Mỹ Đình: "Mỹ Đình, có tôi ở đây, cô đừng lo lắng."
“Giang Quốc Thành.”
Mạc Mỹ Đình ngẩng đầu nhìn anh, vẻ mặt có chút mất tự nhiên: "Lại để anh nhìn thấy bộ mặt xấu hổ này của em."
Tại sao, lần nào cũng là anh ấy.
" Mỹ Đình, anh vẫn luôn lo lắng cho em, vì vậy vừa xuất viện anh liền đến đây gặp em."
"Vết thương của anh đỡ hơn chưa?"
Sau đó Mạc Mỹ Đình mới nhớ ra rằng vết bỏng của Giang Quốc Thành nghiêm trọng hơn nhiều so với vết bỏng của cô, sau sự hỗn loạn của bệnh viện ngày hôm đó, cô bị những việc đó làm rối loạn, nên không còn suy nghĩ gì khác với Giang Quốc Thành.
"Tôi không sao, người nên lo lắng lúc này là em chứ không phải tôi."
Giang Quốc Thành mở cánh tay cô ra, cau mày nói: "Vết bỏng của em nhẹ hơn của tôi rất nhiều, nhưng bây giờ nhìn còn nghiêm trọng hơn của tôi, em không uống thuốc đúng liều sao?"
Mạc Mỹ Đình im lặng
Người đàn ông này vừa đi lấy thuốc vừa giúp cô bôi thuốc, một cảm giác lành lạnh ập đến.
Mạc Mỹ Đình sững sờ nhìn người đàn ông trước mặt: "Tại sao anh lại đối xử tốt với em như vậy."
"Cô gái ngốc này, em không cần phải hỏi thẳng anh như vậy, đối tốt với em, cũng cần phải có lý do sao?"
Bôi thuốc xong, Giang Quốc Thành nhìn cô: "Nhớ bôi thuốc đúng giờ, đừng để bị dính nước, ăn uống thanh đạm một chút."
Mạc Mỹ Đình khó kiềm chế nở một nụ cười, rất lâu rồi cô không được ai đối xử chân thành như vậy.
Kỳ thực cô cố ý không liên lạc với Giang Quốc Thành.
Sau cùng, thái độ của nhà họ Mạc với nhà họ Giang khiến cô thấy mình nên giữ khoảng cách với anh.
Giang Quốc Thành dù tốt đến đâu cô cũng không thể đến gần anh được.
Ít nhất, trước khi cô có thể đứng vững trong nhà họ Mạc, cô không thể tiếp xúc với nhà họ Giang.
" Mỹ Đình, anh biết em gần đây tâm trạng không tốt, nếu có gì anh có thể giúp được em, em nhất định phải nói cho anh biết."
"Không có chuyện gì, trong nhà đã giúp em sắp xếp ổn thỏa hết rồi."
Mạc Mỹ Đình rút tay ra, lúc này cô cần phải lý trí.
Lời nói vừa rồi của ông chủ khiến cô nhận thức rõ rằng, thân phận của cô rất mong manh, nếu không cẩn thận sẽ không thể cứu vãn được.
Tình yêu không thể so được với lợi ích của chính cô.
Cô không dễ gì mới đi đến ngày hôm nay.
"Được rồi, anh hiểu rồi. Anh sẽ giữ khoảng cách với em, nhưng nếu gặp khó khăn gì thì phải nói cho anh biết."
Mạc Mỹ Đình thấy Giang Quốc Thành bước đi, cô không nhịn được hỏi: "Anh thích em sao?"
“Mỹ Đình à, em có thể cho anh giữ lại chút thể diện không?”
Anh dừng lại nói một câu rồi bước đi mà không hề nhìn lại.
Tiêu Vinh đóng cửa lại, nhìn những bức tranh sơn dầu treo trên hành lang, Mỹ Đình trong lòng anh đã từng là một cô gái trong sáng như tuyết.
Nhưng cô ta chỉ là kẻ thay thế, có tư cách gì để so sánh với cô ấy?
Bây giờ về cơ bản anh có thể chắc chắn rằng người phụ nữ tên Mạc Mỹ Đình này chắc chắn ở cùng nhóm với người đàn ông đứng phía sau anh.
Nhưng tại sao Mạc Mỹ Đình này lại có ngoại hình giống y hệt Bạch Mỹ Đình?
Chỉ có điểm này, anh nghĩ mãi cũng không hiểu được.
Chẳng trách khi kiểm tra Mạc Mỹ Đình, người đàn ông này đã xuất hiện và bắt anh phải phẫu thuật thẩm mỹ, đồng thời dùng em gái Tiêu Đào Hy để uy hiếp anh.
Hừm, ai lợi dụng ai, còn chưa biết được đâu.
Mạc Mỹ Đình nhìn cánh cửa đóng chặt, cuối cùng cô che mặt khóc nấc lên, chính cô cũng không biết mình đang khóc vì cái gì.