Trợ lý nhanh chóng xin lỗi: "Tôi không có ý đó."
"Không sao, cậu sẽ hiểu lầm, có nghĩa đây chính là hình tượng của tôi trong mắt người khác."
Thi Nhân nhìn Tiêu Khôn Hoằng đang nằm bên trong: "Lúc trước anh ấy đã dạy tôi rằng, càng trong những tình huống thế này, tôi càng không thể bị cảm xúc khống chế, như vậy rất dễ bị đối phương dắt mũi. Khi anh cảm giác rằng có vấn đề thì nhất định là có vấn đề. "
Cô cảm thấy động cơ của Mạc Mỹ Đình không hợp lý.
Nhưng Mạc Mỹ Đình chắc chắn là đồng phạm.
Thi Nhân nghĩ rằng có ai đó đứng sau sắp đặt mọi chuyện, nhưng hắn ta chưa bao giờ lộ diện.
Cô xoa xoa cổ tay: "Nhờ người chuyển đồ từ phòng làm việc của tôi đến bệnh viện, tôi phải chuẩn bị cho cuộc thi chung kết. Bây giờ Mạc Mỹ Đình đã được thả ra ngoài, cô ta chắc cũng sẽ chuẩn bị cho trận chung kết này."
Những việc này căn nguyên cuối cùng cũng là nhằm vào món đồ trong tay Tiêu Đào Hy.
Ban đầu có người ở trấn nhỏ tìm đến, chứng tỏ bọn họ cũng biết món đồ đó nằm trong tay cô.
Vậy thì cô sẽ khiến cho mọi người đều nghĩ rằng thứ này đang nằm trong tay cô.
Nhà họ Mạc nếu có vấn đề, chắc chắn sẽ tìm đến.
Cuốn sổ này chính là một mồi nhử.
Nào, đến đây đi, cô đợi xem những người đó mạo hiểm lộ diện.
Cô muốn đợi xem rõ hung thủ thực sự đứng phía sau.
Tuy nhiên, vào buổi tối, tin tức tiết lộ Tiêu Khôn Hoằng đã phải phẫu thuật trong bệnh viện, hơn nữa tình trạng hiện tại rất tồi tệ,vẫn luôn phải nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt.
Còn có người đồn rằng Tiêu Khôn Hoằng bị trả thù, trong quá trình phẫu thuật đã xảy ra tai nạn ngoài ý muốn.
Trong một thời gian ngắn, đủ mọi tin đồn lan truyền.
Có điều, sự việc này không ảnh hưởng gì đến người của tập đoàn Quang Viễn, dù sao thì Tiêu Khôn Hoằng đã bí mật tổ chức một cuộc họp với quản lý cấp cao trước khi phẫu thuật, mọi người đều biết rằng Tiêu Khôn Hoằng đang nghỉ ốm.
Dù bây giờ tin tức có bị lộ ra ngoài, cũng không ảnh hưởng gì đến bọn họ.
Cứ làm việc như thường thôi.
Khi Thi Nhân nhìn thấy những tin tức này, cô không hề ngạc nhiên chút nào.
Lúc này, Mạc Mỹ Đình đã ra ngoài rồi nhỉ.
Quả nhiên, vừa xuất hiện là có động thái mới rồi, không hổ là Mạc Mỹ Đình, bút tích thật quá kém cỏi.
Thi Nhân ngay lập tức mở điện thoại, đăng nhập Facebook, cập nhật trạng thái mới: "Chăm sóc anh Tiêu trong bệnh viện, sau đó chuẩn bị cho vòng chung kết cuộc thi quốc tế Bạch Hoa, tác phẩm gần hoàn thành xong rồi. Cảm ơn mọi người đã quan tâm đến tình hình sức khỏe của anh Tiêu, anh ấy quá bận rộn với công việc, vì vậy, tôi buộc anh ấy phải phẫu thuật, sau đó tranh thủ thời gian nghỉ ngơi. Mọi người nhớ chú ý đến sức khỏe của mình nhé. "
Bên dưới đăng kèm vài ảnh chụp.
Trong bức ảnh chính là tác phẩm điêu khắc hiện tại của cô.
Độ nét cao, không có dấu hiệu cắt ghép, nhưng đảm bảo sự riêng tư nên không chụp toàn bộ.
Facebook của Thi Nhân nhanh chóng nhận được bình luận và chia sẻ.
[Đầu năm nay, ai ai cũng thích tung tin đồn sinh bệnh.]
[Những người chỉ bị cảm mạo cũng có thể đồn thành bị bệnh nan y, tôi thực là ăn cà rốt cũng lo lắng.]
Bên phía Mạc Mỹ Đình, cô mới tắm xong, vừa bước ra khỏi phòng tắm, cô rất nhanh nhìn thấy đoạn Facebook này, bị giam giữ suốt 24 tiếng ở cái nơi dơ bẩn ấy, cô thật sự chịu đủ rồi.
Cô không cách nào nuốt trôi cơn tức này.
Vì vậy vừa ra cô liền vạch trần việc Tiêu Khôn Hoằng nhập viện.
Thi Nhân chắc chắn không muốn mọi chuyện nháo lớn lên, nên chỉ có thể nuốt hận vào trong mà không dám vạch trần chuyện của cô.
Mạc Mỹ Đình cầm điện thoại lên xem, bật cười khi thấy tin tức Facebook của Thi Nhân.
Cô ta chỉ có thể làm được chút chuyện này thôi sao.
Nhưng khi nhìn thấy những bức ảnh Thi Nhân đăng, cô ta vẫn còn tâm tư điêu khắc, quả nhiên cô ta không hề đặt Tiêu Khôn Hoằng vào mắt.
Không phải là đợi sau khi Tiêu Khôn Hoằng chết rồi, Thi Nhân sẽ được thừa kế toàn bộ tài sản rồi?
Nhưng điều này nhắc nhở cô, ngày thi đấu sắp đến rồi.
Mạc Mỹ Đình đưa điện thoại cho trợ lý: "Cho người bên kia xem đi, phải nhanh lên, đừng để Thi Nhân qua mặt."
Lần này cô nhất định sẽ thắng thật vẻ vang.
Giẫm chìm Thi Nhân vào trong bùn, để cô ta biết rằng không phải ai cũng có thể cướp đi vị trí của cô.
"Tôi sẽ thu xếp người dời đồ từ phòng làm việc qua, đến lúc đó cô chủ cũng biểu hiện nỗ lực một chút, đừng để người khác phát hiện. Gần đây ông chủ đang dưỡng bệnh ở bên cạnh, phải giả bộ giống một chút."
Mạc Mỹ Đình suy nghĩ một hồi rồi gật đầu: "Được."
Lần này người nhà họ Mạc bảo hộ cô như vậy, Mạc Mỹ Đình cảm thấy địa vị của cô tuyệt không có ai vượt qua được.
Mạc Tử Tây cũng bị đuổi đi rồi.
Sau này ở nhà họ Mạc, vị trí của cô xem như là hoàn toàn vững chắc.
Mạc Mỹ Đình ngâm nga một bài hát, trên tay cầm ly rượu vang đỏ, tâm trạng rất tốt.
"Cô chủ, cô thu lại chút đi. Việc lần này khiến ông chủ rất không hài lòng. Nếu như không phải lần này may mắn trong họa được phúc, xác minh được thái độ của nhà họ Mạc đối với cô. Sợ rằng..."
Phần sau không được nói rõ nhưng ý tứ uy hiếp rất rõ ràng.
Mạc Mỹ Đình lạnh mặt nói: "Người có ý gì?"
"Không có ý gì cả, chỉ là nhắc nhở cô chủ một chút,càng thời điểm then chốt, cô càng phải bình tĩnh. Kế hoạch thành công rồi, từ nay, cô chính là cô chủ nhà họ Mạc. Cô muốn hưởng thụ cuộc sống thế nào đều được."
Mạc Mỹ Đình cười lên, cô biết.
Nếu không phải cơ hội lần này tốt như vậy, cô thế nào sẽ dốc toàn lực giành lấy vị trí này.
Chẳng qua cô cảm giác cô sẽ sớm thành công thôi.
Bây giờ Tiêu Khôn Hoằng đang dở sống dở chết, Thi Nhân không còn chỗ dựa vào, chờ sau này cô đứng vững xem cô sẽ dạy dỗ tiện nhân Thi Nhân này thế nào.
Sau bao nhiêu năm chờ đợi, cuối cùng cũng đợi được ngày này.
Thật khiến cho người ta hưng phấn không chịu được.
Ngoại trừ thời gian ăn uống và theo dõi tình hình của Tiêu Khôn Hoằng, thời gian còn lại Thi Nhân đều bận rộn trong phòng làm việc kế bên phòng bệnh của Tiêu Khôn Hoằng.
Nếu không phải chuyện quá quan trọng, cô sẽ không cho ai quấy rầy mình.
Hiện tại cô phải dốc hết sức khiến cho Mạc Mỹ Đình ngã một cú thật đau.
Mạc Mỹ Đình càng muốn cô càng không để cô ta có được, còn có nhà họ Mạc.
Chẳng phải họ luôn chiếm vị trí hàng đầu trong ngành điêu khắc, không ai có thể lay chuyển được sao?
Nhưng nếu một ngày, có người trở thành hắc mã và làm lung lay độc quyền nghề thủ công điêu khắc của họ, điều gì sẽ xảy ra?
*dùng để chỉ tình huống không lường được thực lực người cạnh tranh.
Cô rất mong được nhìn thấy cảnh này.
Thi Nhân nhìn cuốn sổ trước mặt, là của bà cô để lại, cô biết nó có liên quan đến nhà họ Mạc, do vậy từ trước đến nay cô chưa từng đụng vào, cũng chưa xem chi tiết bên trong.
Cô muốn đợi đến khi cơ thể của Tiêu Khôn Hoằng hồi phục, sau đó lật bài ngửa với nhà họ Mạc.
Không nghĩ đến nhà họ Mạc, ức hiếp người quá đáng.
Vậy thì hãy thử xem, cuối cùng ai mới là người mỉm cười.
Khi đồng hồ báo thức vang lên, Thi Nhân ngừng làm việc, đã đến giờ ăn tối, cô muốn đi xem tình hình của Tiêu Khôn Hoằng.
Nhưng khi Thi Nhân bước ra ngoài, cô nhìn thấy Mạc Tử Tây cũng tới rồi.
Tử Tây ngồi bên ngoài phòng bệnh, mọi người đều ở bên ngoài.
Thi Nhân bước tới: "Sao em lại đến đây?"
"Nữ thần, em cảm thấy em không còn mặt mũi nào nhìn chị nữa, chẳng qua em có một tác phẩm điêu khắc xong rồi, muốn mang đến cho chị xem."
“Được rồi, đến cũng đến rồi, đợi lát nữa xem, đi ăn cơm trước đi.”
Vẻ mặt của Thi Nhân rất bình tĩnh, không giống như đang xảy ra chuyện.
Sau khi ăn xong, Thi Nhân biết Mạc Tử Tây có chuyện muốn nói, cô dẫn người quay lại phòng làm việc: "Em hoàn thành nhanh thật, chị cũng sắp hoàn tất rồi."
Mạc Tử Tây nhìn thấy tác phẩm trên bàn kêu lên: "Nữ thần, chị tiến bộ nhanh thật, tác phẩm này của chị nhất định sẽ vào chung kết."
"Chị cũng hy vọng thế, nhưng chị nghe nói những tác phẩm cùng thể loại, chỉ chọn ra ba cái, chủ đề Mạc Mỹ Đình chọn cùng một loại với chị."
“Không sai, cô ta chính là cố ý làm thế.”
Mạc Tử Tây nhìn cô: "Đừng lo lắng, cô ta sao có thể so được với chị."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!