Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ - Tiêu Khôn Hoằng - Thi Nhân

Đôi vợ chồng mới cưới xuất hiện trong bữa tiệc, có rất nhiều người đến nâng ly chúc mừng.

Thi Nhân và Tiêu Khôn Hoằng lần lượt đi tới, khuôn mặt của hai người họ đã cười đến cừng đờ.

Quả nhiên kết hôn, cũng là một việc rất mệt mỏi.

Dạo qua một vòng, Thi Nhân nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, chính là Mạc Mỹ Đình, hình như còn có một người đàn ông bên cạnh cô ta, trông rất thân mật.

“Chào cô, đã lâu không gặp.”

Thi Nhân nhìn thấy Mạc Mỹ Đình lại cảm thấy tức giận, có lẽ đó là trực giác giữa những người phụ nữ. 

“Bà Tiêu, chúc mừng hai người nhé.”

Mạc Mỹ Đình cầm ly đế cao trong tay, khi nhìn thấy hai người họ, đáy mắt lóe lên một tia ảm đạm, nhưng khóe miệng vẫn nở một nụ cười tao nhã: “Hôm nay tôi giới thiệu một người bạn với hai người, anh Giang ở nước Canada.”

Tiêu Khôn Hoằng thoáng cau mày, nhà họ Giang?

Lần này anh có mời nhà họ Giang sao?

Khi người đàn ông đó quay đầu lại, hai tay của Thi Nhân đột nhiên khép lại: “Tiêu Vinh?”

Nhưng không phải là Tiêu Vinh đã chết rồi sao?”

Chẳng lẽ chỉ là trông giống nhau mà thôi.

Tiêu Khôn Hoằng bình tĩnh hơn rất nhiều: “Anh Giang này nhìn trông rất giống người tôi quen.”

“Tôi biết mà, kể từ khi tôi đến đây, liền liên tiếp có người đến nói với tôi về điều này. Tôi đã xem qua những tấm ảnh đó, anh Tiêu kia quả thật trông rất giống tôi.”

Tiêu Vinh ngẩng đầu nhìn hai người trước mặt, mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Xin chào, tôi tên là Giang Quốc Thành.”

“Xin chào, anh Giang.”

Tiêu Khôn Hoằng đưa tay tới, hai người thoáng bắt tay chào hỏi.

Anh không ngờ rằng sau thời gian lâu như vậy, anh sẽ nhìn thấy một người giống hệt với Tiêu Vinh, nụ cười và thần thái trên khuôn mặt trông rất giống với dáng vẻ của Tiêu Vinh trước đây.

Mạc Mỹ Đình mỉm cười nói: “Lần này anh Giang là bạn nam đến cùng tôi, anh ấy không có tên trong danh sách mời, nhưng anh Giang cũng rất nổi tiếng ở nước Canada, anh ấy muốn làm quen với anh Tiêu.”

“Tôi đã nghe nói về nhà họ Giang ở nước Canada từ lâu rồi, nhưng tôi vẫn chưa từng có cơ hội gặp mặt, hôm nay tôi rất vinh dự.”

Tiêu Khôn Hoằng rất ngạc nhiên, khi biết anh ta lại là người của nhà họ Giang.

Nhưng mà nhà họ Mạc không phải là có khúc mắc với nhà họ Giang sao? Tại sao Mạc Mỹ Đình còn qua lại với người của nhà họ Giang?

Tiêu Khôn Hoằng âm thầm quan sát, nhưng cũng không phát biểu ý kiến gì.

Thi Nhân luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ lắm.

Sau khi nâng ly chúc mừng, Tiêu Vinh nhìn qua Thi Nhân: “Bà Tiêu, nghe nói rằng cô rất có thiên phú.”

“Anh Giang quá khen rồi, tôi chỉ là yêu thích mà thôi.”

Mạc Mỹ Đình ở bên cạnh lên tiếng nói: “Giám đốc Giang, anh đừng có xem thường bà Tiêu này, cô ấy là người đã từng được ông cụ khen ngợi hết lời đấy.”

“Vậy sao? Vậy về sau, tôi rất muốn có cơ hội hợp tác với bà Tiêu.”

“Về sau còn có rất nhiều cơ hội, hẹn gặp lại nhé.”

Tiêu Khôn Hoằng dẫn theo Thi Nhân rời đi đến một nơi khác để kính rượu.

Sau khi hai người rời đi, Thi Nhân quay đầu liếc mắt nhìn lại, sau đó nhỏ giọng nói: “Đó thật sự không phải là Tiêu Vinh sao?”

“Không phải, anh tận mắt nhìn thấy Tiêu Vinh được hạ táng, đó không phải là anh ta.”

Lần đầu tiên khi Tiêu Khôn Hoằng nhìn thấy một người trông giống với Tiêu Vinh, anh cũng cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng sau khi nói qua lại vài câu, anh mới nhận ra rằng hẳn là không phải cùng một người.

Không phải ai cũng có thể giả mạo được thân phận người của nhà họ Giang được.

Tiêu Vinh hẳn là không có năng lực như vậy.

“Nhưng nhìn thấy khuôn mặt giống hệt với Tiêu Vinh, khi anh ta đứng chung một chỗ với Mạc Mỹ Đình, em luôn cảm thấy rất kỳ lạ. Khi đó Tiêu Vinh không phải rất thích Bạch Mỹ Đình sao?

Kết quả Mạc Mỹ Đình và Bạch Mỹ Đình trông giống nhau, bây giờ lại xuất hiện thêm một người đàn ông khác trông giống với Tiêu Vinh.

Nếu nói đây là một sự trùng hợp, thì điều đó cũng không khỏi cũng quá trùng hợp đi.

Khi nhìn thấy hai người này đứng cùng nhau, cô cứ cảm thấy rất quỷ dị.

“Em cứ mặc kệ bọn họ trước đi, đều là những người không quan trọng cả.”

Tiêu Khôn Hoằng cũng cảm thấy rất quỷ dị, nhưng bây giờ không phải là lúc đi điều tra, những điều nên tới sớm muộn gì cũng sẽ tới thôi, cũng không thể trốn thoát được.

“Anh Hoằng.”

Diệp tranh và Mạc Tử Tây đồng thời xuất hiện, anh ta liếc mắt nhìn về phía Mạc Mỹ Đình một cái: “Anh Hoằng, anh cũng gặp được cái người tên Giang gì đó rồi phải không?”

Bọn họ trông cũng thật sự là quá giống đi.

Khi anh ta vừa nhìn thấy người đó cũng không khỏi giật nảy mình.

Còn tưởng rằng Tiêu Vinh sống lại nữa.

“Ừ, trông rất giống, lát nữa nói sau đi.”

Hiện tại Tiêu Khôn Hoằng không muốn nói đến chuyện này, cục máu ứ lại trong não anh chính là do Tiêu Vinh gây ra.

Người đã chết, còn để lại cho anh một món quà lớn như vậy.

Tiêu Khôn Hoằng quay đầu lại nhìn Diệp Tranh: “Người của nhà họ Mạc đều ở đây, cậu có gặp qua chưa?”

“Khụ khụ, vừa rồi có gặp anh hai của nhà họ Mạc.”

Vẻ mặt của Diệp Tranh có chút mất tự nhiên, tiến tới bên cạnh Tiêu Khôn Hoằng: “Anh Hoằng, thương lượng một chuyện nào, anh cho em một vị trí trong tập đoàn Quang Viễn đi, thuộc dạng chức vụ cao cấp nào đó ấy.”

“Đổi tính à? Trước đây tôi cho cậu, cậu còn không cần mà.”

Diệp Tranh sờ sờ cái mũi của mình: “Trước đây là trước đây, bây giờ là bây giờ, anh đã kết hôn rồi, cũng không thể cứ nhìn thấy em ở một mình mãi được, nếu không em sẽ suốt ngày tới nhà anh ăn cơm chực đấy.”

Anh ta liếc nhìn qua Mạc Tử Tây ở bên cạnh, cô ấy đang ở cùng với Thi Nhân nói cái gì đó.

Hôm nay nhìn thấy người của nhà họ Mạc, lần đầu tiên anh ta lại cảm thấy có chút thiếu tự tin.

Anh ta quả thật là thích Mạc Tử Tây, nếu tương lai phải muốn ở bên nhau, thì anh ta nhất định phải vượt qua ải của người nhà họ Mạc mới được.

Tiêu Khôn Hoằng khẽ nhướng mí mắt lên: “Trước đây tôi từng sắp xếp những cổ phần cho cậu, bây giờ tôi vẫn sẽ nguyên vẹn đưa lại cho cậu. Về phần chức vụ, một bác sĩ như cậu có đến tập đoàn cũng không làm được gì.”

“Anh Hoằng, anh đang kỳ thị em à?”

“Tôi chỉ là nói sự thật, cậu thực sự không thích hợp làm việc ở tập đoàn. Cậu cứ cầm lấy phần cổ phần của mình mà làm phú hào, tự mở phòng khám riêng của mình đi.”

Diệp Tranh sờ sờ mũi, trước đây anh Hoằng đâu phải nói thế này với anh ta đâu nhỉ.

Nhưng nếu như anh ta có cổ phần, vậy thì chẳng phải bây giờ anh ta là một người giàu có rồi sao?

Hiện tại cổ phần ban đầu của tập đoàn Quang Viễn rất có giá trị, lúc trước Tiêu Khôn Hoằng đưa cho anh ta những thứ này, anh ta lại không có hứng thú.

Nhưng bây giờ anh ta lại có chút hối hận.

Nhưng may mắn thay, anh Hoằng vẫn rất tốt với anh ta.

Diệp Tranh suýt chút nữa đã chạy tới ôm đùi Tiêu Khôn Hoằng: “Anh Hoằng, cả đời này anh sẽ là anh trai ruột của em.”

“Cút đi, tôi không có thằng em nào ngốc như cậu.”

Tiêu Khôn Hoằng liếc mắt nhìn về phía Mạc Mỹ Đình và Giang Quốc Thành, thấp giọng nói: “Lát nữa tôi còn phải đi gặp ông cụ của nhà họ Mạc, cậu chú ý trông chừng người tên Giang Quốc Thành này và đi điều tra lai lịch của anh ta, với cả mục đích đến đây lần này.”

“Em rồi, cứ giao cho em đi, dù sao thì bây giờ em cũng là một người giàu có rồi.”

Diệp Tranh cảm thấy được cả người mình tràn đầy nhiệt huyết, anh ta đi được mấy bước lại quay trở về: “Khụ khụ, anh Hoằng, anh đợi một chút, nếu như bọn họ nhắc tới em, anh có thể nói giúp em vài lời tốt hay không?”

“Ừ.”

“Anh Hoằng yêu quá đi, anh xứng đáng tìm được một người vợ tốt như vậy.”

Tiêu Khôn Hoằng: “...”

Thằng nhóc này.

Thi Nhân đi tới, khoác lấy cánh tay anh: “Có chuyện gì vậy?”

“Cậu ấy muốn anh nói vài lời tốt trước mặt ông cụ nhà họ Mạc.”

Thi Nhân nghĩ đến vừa rồi Mạc Tử Tây cũng nhắc tới chuyện này khi nói chuyện với mình, có vẻ như anh hai của nhà họ Mạc không hài lòng với Diệp Tranh cho lắm.

Diệp Tranh chỉ là một bác sĩ trong phòng khám, không có bản lĩnh gì cả, phòng khám còn nợ tiền trong suốt thời gian qua.

Thế này nhìn lại, đây quả thật có sự chênh lệch rất lớn với Mạc Tử Tây.

Mạc Tử Tây là công chúa của nhà họ Mạc, cháu gái yêu của vua khoáng thạch.

“Vậy Diệp Tranh dự định làm thế nào?”

Thi Nhân cảm thấy được ngoài bối cảnh gia đình của Diệp Tranh ra, anh ta thực sự khá tốt, nhưng đôi khi con người cũng nên chú ý đến những vấn đề thực tế.

“Phỏng chừng là dự định làm việc chăm chỉ rồi, anh sẽ đưa những cổ phần ban đầu trước kia lại cho cậu ấy, về phía phòng khám cậu ấy sẽ tự mình giải quyết.”

Trước kia Diệp Tranh vẫn cà lơ phất phơ, hiện tại hẳn là sẽ cố gắng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!