Chuyện xảy ra hồi đó luôn là tâm bệnh của cô ta.
Nếu không phải do những chuyện xấu hổ kia, cô ta làm sao có thể tuyệt vọng như vậy, chỉ có thể dùng chiêu tự sát để uy hiếp người nhà họ Tiêu thỏa hiệp.
Nhưng cuối cùng mạng của cô ta không tốt, suýt chút nữa đã chết thật.
Nếu không phải nhờ tiên sinh cứu mình, theo tính toán không chừng xương của cô ta bây giờ đều đã lạnh ngắt.
Không muốn cùng Tiêu Khôn Hoằng vòng vo, anh cùng những người đàn ông như anh đều là người phàm.
Làm sao có thể hiểu những gì cô ta nói.
Anh làm việc đều có mục đích.
“Cô Mỹ Đình, việc hợp tác giữa hai bên được thực hiện một cách có trình tự. Tôi không nghĩ bữa tối ngày hôm qua sẽ ảnh hưởng gì đến việc hợp tác. Thật không nghĩ tới cô Mỹ Đình lại thích trêu đùa đàn ông như vậy, cô Mỹ Đình đúng là một người phụ nữ nhiệt tình!”
“Anh…”
Mạc Mỹ Đình tức giận đến nỗi nói không lên lời.
Sau bao nhiêu năm, tính cách lạnh lùng và miệng lưỡi hiểm độc của Tiêu Khôn Hoằng vẫn không hề suy giảm chút nào.
Mạc Mỹ Đình nhanh chóng che giấu cảm xúc của mình lại: “Không đúng. Chỉ là anh Khôn Hoằng không tới, để tôi leo cây ở đó, điều này khiến tôi cảm thấy không vui. Anh Khôn Hoằng định bồi thường cho tôi như thế nào?”
Bồi thường?
Lúc Tiêu Khôn Hoằng nhìn thấy Mạc Mỹ Đình lấy lại được vẻ mặt thường ngày, cũng phải thở dài, khả năng thay đổi sắc mặt của người phụ nữ này quả thật là kinh ngạc.
Vẻ mặt anh vẫn không thay đổi: “Cô Mỹ Đình cần tôi bồi thường gì?”
“Vậy thì phạt anh Khôn Hoằng mời tôi ăn cơm một mình, chỉ có hai chúng ta.”
Mạc Mỹ Đình mỉm cười nói, cảm thấy rằng gợi ý này đã đủ rõ ràng.
Vẻ mặt của Tiêu Khôn Hoằng vẫn không thay đổi: “Cô Mỹ Đình vẫn chưa có bạn trai đúng không.”
“Vẫn chưa có, bởi vì không phải người đàn ông nào cũng có thể tốt như anh Tiêu. Thật đáng tiếc vì anh đã kết hôn.”
Mạc Mỹ Đình khẽ thở dài, nhưng ánh mắt cô ta nhìn Tiêu Khôn Hoằng mang đầy tính xâm lược.
Chậc chậc chậc chậc, ánh mắt Tiêu Khôn Hoằng thâm thúy, nhưng đáng tiếc Mạc Mỹ Đình là phụ nữ, nếu là đàn ông, có lẽ cô ta sẽ có thể thành đạt trong sự nghiệp.
Anh nhàn nhạt đáp: “Lời vừa rồi của cô Mỹ Đình, nếu để người ngoài nghe thấy, nhất định sẽ hiểu lầm.”
“Người khác hiểu lầm thì liên quan gì đến tôi? Tôi chỉ quan tâm anh nghĩ gì về tôi.”
Mạc Mỹ Đình hơi quay sang bên cạnh, tiến lại gần Tiêu Khôn Hoằng, thấp giọng nói: “Tôi rất có cảm tình với anh Tiêu.”
Nếu như vừa rồi chỉ là dụ dỗ, vậy thì bây giờ là trực tiếp nói ra.
Tay của cô ta kéo tay áo anh.
Tiêu Khôn Hoằng nhất thời không nhúc nhích, nhìn cô ta nói: “Lần sau, tôi sẽ quyết định địa điểm. Tôi sẽ một mình bồi tội với cô Mỹ Đình.”
Anh cố tình tăng âm lượng khi nói đến một mình.
Nụ cười trên mặt Mạc Mỹ Đình ngày càng đậm: “Vậy thì tôi sẽ đợi.”
Cô ta đứng dậy với một nụ cười thành công trên khuôn mặt. Bây giờ mục tiêu đã đạt được, cô ta cũng sẽ không ở lại đây nữa.
“Trợ lỹ, tiễn cô Mỹ Đình giúp tôi.”
Tiêu Khôn Hoằng nhìn Mạc Mỹ Đình rời đi, nụ cười trên mặt đột nhiên biến mất, lấy khăn giấy lau nơi cô ta vừa chạm vào, sau đó cau mày cởi áo khoác.
A, người phụ nữ này càng ngày càng kiêu ngạo.
Thật sự cho rằng không có người nào dám động vào cô ta và nhà họ Mạc sao?
Tiêu Khôn Hoằng trực tiếp gọi điện thoại cho trợ lý Tiêu: “Tôi có việc cho cậu làm đây.”
Nếu đối phương đã kiêu ngạo như vậy, vậy thì đành phải dập tắt ngọn lửa kiêu ngạo của đối phương.
Mạc Mỹ Đình, đây là cô tự mình tìm lấy.
Mạc Mỹ Đình rời khỏi văn phòng, đi theo thang máy xuống lầu với vẻ mặt đắc ý.
Nhưng cô ta đột nhiên nói: “Phòng thiết kế đâu? Dù sao tôi cũng đã đến đây một lần, muốn gặp các đồng nghiệp trong phòng thiết kế. Dù sao mọi người cũng chỉ mới gặp nhau trên video.”
Trợ lý do dự một chút, điều này thật là không tốt.
“Sao thế, Thi Nhân không dám gặp tôi?”
Câu nói này, người trợ lý không đồng tình với cô ta.
Chuyện cười, bà chủ của họ có khi nào sợ cô ta?
Vì vậy, trợ lý trực tiếp đưa cô ta đến phòng thiết kế, nếu không đưa cô ta đến đó, Mạc Mỹ Đình cũng có thể tự mình đi, nên tự mình đưa đi sẽ tốt hơn.
Bộ phận thiết kế vốn dĩ đang bình yên vô sự, nhưng sự xuất hiện của Mạc Mỹ Đình như một tảng đá lớn rơi xuống mặt hồ phẳng lặng.
Mạc Mỹ Đình nở một nụ cười tao nhã và hào phóng: “Xin chào mọi người, tôi là Mạc Mỹ Đình, tôi rất vui được gặp lại tất cả mọi người.”
Bộ phận thiết kế rất yên tĩnh.
Mọi người nhìn nhau, sao người phụ nữ này lại đến bộ phận thiết kế?
Lẽ nào cô ta đến để diễu võ dương oai.
Triệu Uyển Nhi bước lên trước: “Xin chào cô Mỹ Đình, tôi là trưởng nhóm của bộ phận thiết kế, tôi tên là Triệu Uyển Nhi.”
“Xin chào.”
Mạc Mỹ Đình kiêu ngạo gật đầu, nhưng không có ý bắt tay với Triệu Uyển Nhi, cô ta để tay Triệu Uyển Nhi ở trên không.
Triệu Uyển Nhi xấu hổ bỏ hai tay xuống, trong lòng thầm mắng mỏ Mạc Mỹ Đình.
Giả bộ cái gì mà giả bộ.
“Thi Nhân đâu?”
Mạc Mỹ Đình nhìn Triệu Uyển Nhi và người trong phòng, thấy họ không trả lời, cô ta chế nhạo nói: “Đây là thái độ của bộ phận thiết kế sao?”
Triệu Uyển Nhi hít một hơi thật sâu và trả lời: “Cô Mỹ Đình, tôi là trưởng phòng thiết kế. Bất cứ khi nào cô có thể liên hệ trực tiếp với tôi...”
“Từ khi nào mà ngay cả con mèo hay con chó cũng có thể đón tiếp tôi?”
Câu nói tiếp theo của Mạc Mỹ Đình còn không nể mặt hơn.
Cô ta không có nhiều kiên nhẫn, một người phụ nữ không biết xuất thân từ đâu, nhìn thoáng qua cũng biết cô ta là loại phụ nữ giống mình.
Đáng tiếc, cấp bậc không đủ, tư cách không đủ
Đối với một người phụ nữ như vậy, tùy tiện giẫm lên mà không cần phải cho mặt gì cả.
Bây giờ ngay cả Tiêu Khôn Hoằng cũng phải nể mặt cô ta, vậy cô ta có cần xem sắc mặt của ai không?
Hiện tại sắc mặt của Triệu Uyển Nhi vô cùng xấu xí.
Cô ta không ngờ Mạc Mỹ Đình dĩ nhiên lại không cho cô ta mặt mũi như vậy.
“Yo, vị khách quý.”
Ồn ào hồi lâu, Thi Nhân chắc hẳn đã biết chuyện gì xảy ra.
Cô bước vào văn phòng và nhìn thấy Mạc Mỹ Đình đang đứng ở đó với dáng vẻ kiêu ngạo không ai bì nổi.
“Cô Mỹ Đình lái xe tới phòng thiết kế. Sao cô không nói trước với tôi, để tôi đặt cho cô một bàn món ăn, chiêu đãi tiểu thư. Nếu không có người không biết lại nói người trong phòng thiết kế của chúng tôi không biết chiêu đãi khách là gì.”
Mạc Mỹ Đình làm sao không biết Thi Nhân là đang chế nhạo cô ta về chuyện cuộc hẹn bữa tối ngày hôm qua cơ chứ.
Cô ta đáp lại không chịu thua kém: “Hôm nay tình cờ có mặt ở đây, nhưng người trong bộ phận thiết kế thực sự đã mở mang tầm mắt cho tôi. Có ai có thể đại diện cho bộ phận thiết kế được không?”
Mạc Mỹ Đình cũng đặc biệt liếc nhìn Triệu Uyển Nhi.
Vẻ mặt của Thi Nhân vẫn không thay đổi: “Trưởng phòng Uyển Nhi quả nhiên có thể đại diện cho bộ phận thiết kế.”
“Chậc chậc chậc, tôi cũng chỉ tới đây xem qua, hi vọng tương lai có thể hợp tác vui vẻ.”
“Tôi cũng hy vọng như vậy.”
Thi Nhân không gây ra bất kỳ mâu thuẫn nào.
Người của Mạc Mỹ Đình đang ở đây, nếu có bất cứ mâu thuẫn nào thì việc hợp tác trong tương lai sẽ gặp khó khăn.
May mắn thay, Mạc Mỹ Đình cũng không có ý định dây dưa.
Sau khi kẻ gây rối rời đi, bầu không khí trong phòng thiết kế trở nên rất lúng túng.
Thi Nhân liếc nhìn Triệu Uyển Nhi, không hỏi bất cứ điều gì, đi thẳng về văn phòng của mình.
Triệu Uyển Nhi cắn môi, cô ta không nghĩ chuyện này sẽ xảy ra như vậy.
Mạc Mỹ Đình rời khỏi tập đoàn Quang Viễn với một chiến thắng trọn vẹn, đôi môi đỏ mọng của cô ta nở nụ cười đắc thắng khi vừa nãy Tiêu Khôn Hoằng đã đồng ý lời mời đi ăn một mình của cô ta.
Đàn ông dù sao cũng là đàn ông.
Còn không phải là vẫn còn biện pháp sao.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!