Đến giờ tan tầm Thi Nhân liền trực tiếp đi đến văn phòng.
Cô trực tiếp tìm trợ lý, hỏi kỹ càng thời gian nghỉ ngơi, làm việc của Tiêu Khôn Hoằng mấy ngày nay.
Trước khi phẫu thuật cần phải cẩn thận điều dưỡng cơ thể.
“Mấy ngày nay coi như là anh ấy còn ngoan.”
Thi Nhân miễn cưỡng vừa lòng, đem trả tờ giấy cho trợ lý: “Gần đây trạng thái cơ thể anh ấy thế nào?”
“Đều rất tốt.”
Trợ lý cũng thở dài nhẹ nhõm, cuối cùng thì sếp cũng chịu đi phẫu thuật rồi.
Bởi vì có vợ sếp ở gần nhìn chằm chằm nên sếp cực kỳ phối hợp, vui vẻ chịu đựng.
“Chuyện anh đã đồng ý với em đã có lần nào anh không làm chưa?”
Tiêu Khôn Hoằng từ bên ngoài trở về đã thấy cô vợ nhỏ lại đến kiểm tra giờ giấc nghỉ ngơi của anh, thời gian biểu này là do cô làm ra mấy hôm trước, nhất quyết bắt anh phải thực hành đúng theo đó.
Anh chàng nhìn đến tờ giấy bảng biểu đó thì luôn cảm thấy trên người mình đang dần dần xuất hiện một cái nhãn dán: “Vợ quản rất nghiêm.”
Có điều thì nghĩ lại cũng hay, ăn cơm, họp, làm việc, lúc nào ánh mắt của cô vợ cũng tập trung ở trên người mình. Không có thời gian đi quan tâm chuyện của đám bạn nam quanh người như trước. Anh nghĩ như vậy lại cảm thấy rất vui vẻ.
Niềm vui của một người đàn ông chỉ có đơn giản như vậy.
“Em chỉ đi kiểm tra theo lệ thôi, đây là bác sĩ yêu cầu làm như vậy mà.”
Tiêu Khôn Hoằng nhìn cô đầy bí hiểm, bác sĩ còn lâu mới có lá gan lớn như vậy đấy.
Thi Nhân kéo tay anh: “Ngày mai đã hẹn trước với bệnh viện làm kiểm tra toàn thân, anh đã sắp xếp tốt công việc chưa?”
“Rồi.”
Tiêu Khôn Hoằng trả lời lại một tiếng, thật ra chuyện của tập đoàn có rất nhiều, nhưng dù công việc chưa xử lý xong thì anh vẫn cần rút ra thời gian cho thân thể được khôi phục sức khỏe mới có thể khuếch trương, mở rộng quy mô của tập đoàn Quang Viễn, tương lai mới có thể làm hậu thuẫn hùng mạnh cho cô.
Anh kéo cô đến chỗ ngồi bên cạnh, sau đó mở máy tính ra: “Cho em xem cái này.”
Trên màn ảnh xuất hiện đồ án thiết kế màu đỏ thẫm viền vàng ở mép, trông cực kỳ xa hoa hào nhoáng.
Thi Nhân kinh ngạc mở miệng: “Đây là thiệp mời sao?”
“Ừ, em thích cái nào?”
Thi Nhân nghiêng đầu nhìn anh một cái, bọn họ đã thương lượng rồi, trước tiên sẽ tổ chức hôn lễ trước.
Trong khoảng thời gian này vẫn điều dưỡng thân thể để chuẩn bị phẫu thuật, đợi sau khi cử hành hôn lễ xong thì Tiêu Khôn Hoằng sẽ lập tức nhập viện làm phẫu thuật.
Tất cả mọi việc đều đã được sắp xếp ổn thỏa.
Bởi vì trước kia chỗ Diệp Tranh cũng đã chuẩn bị sẵn hết rồi nên như vậy cũng không xảy ra vấn đề gì, có điều là thời gian tổ chức hôn lễ hơi bị gấp một chút thôi.
Thi Nhân cũng không quan tâm mấy chuyện đó.
Nhưng Tiêu Khôn Hoằng cảm thấy hơi tiếc nuối, vốn là muốn tổ chức cho cô một hôn lễ thật long trọng, là món quà đầu tiên tặng cho cô sau khi cô chính thức bước vào ngành điêu khắc.
Giờ khắc này đối với Thi Nhân mới là thời khắc quan trọng nhất, sau đó lại cử hành hôn lễ thì không phải là rất hoàn hảo sao?
“Ông xã, cám ơn anh đã chuẩn bị nhiều như vậy, đều rất đẹp.”
Thi Nhân vòng tay ôm cổ anh: “Thật ra anh không cần cảm thấy tiếc nuối, hiện tại em đã cảm thấy hết sức hạnh phúc rồi, đặc biệt hạnh phúc, chỉ cần anh làm phẫu thuật thành công thì em đã cảm thấy đời này em sống không hề uổng phí chút nào, thật đó”
Tiêu Khôn Hoằng, anh không biết bây giờ em yêu anh nhiều thế nào đâu.
Tay người đàn ông đặt trên đầu cô, nhẹ nhàng sờ qua sờ lại, ánh mắt rất phức tạp.
Làm sao anh lại không muốn ở bên cô cả đời chứ.
Có điều giờ cũng đã suy nghĩ thông suốt rồi, trước mắt nhà họ Mạc cũng gặp vấn đề, cho nên anh có thể nhân cơ hội làm phẫu thuật, thanh thủ một chút thời gian rảnh.
Đợi anh khôi phục sức khỏe lại cùng nhà họ Mạc tranh đấu.
Hai người mặt ngoài thì có vẻ đồng ý kiến nhưng suy nghĩ trong lòng lại là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
Ngày hôm sau, tin tức ông chủ của tập đoàn Quang Viễn tự mình phát những tấm thiệp mời đầu tiên ngay lập tức làm nổi dậy một trận ồn ào không nhỏ.
Cuối cùng họ cũng cử hành hôn lễ.
Chuyện vợ chồng tập đoàn Quang Viễn muốn cử hành hôn lễ mọi người đă nghe lời đồn từ sớm, nhưng vẫn chưa thấy có hành động gì.
Tất cả mọi người đều cho rằng có lẽ sẽ không có hôn lễ.
Cảm thấy chuyện này đối với vợ chồng họ thật ra là đang khoe ân ái mà thôi, nhưng cũng liên tục có tin truyền ra là Tiêu Khôn Hoằng cực kỳ cưng chiều vợ.
Giờ thì thiệp mời đã phát ra rồi, màu đỏ thẫm viền vàng, vừa xa hoa lại vừa cao quý.
Lúc Thi Nhân ở văn phòng đã nhận được rất nhiều lời chúc phúc.
Cô đều cười tiếp nhận hết.
Trải qua sự kiện ở quán bar lần trước, địa vị Thi Nhân ở trong lòng các cô gái thuộc tập đoàn bay lên rất cao, sau khi tin tức cô sắp kết hôn truyền ra ngoài thì rất nhiều người đều mang quà đến tặng.
Trong đó phòng quan hệ xã hội và phòng tiêu thụ là nhiều quà nhất.
Hôm nay phòng quan hệ xã hội cố ý phát ra vài cái thông cáo về chuyện kết hôn đã nhanh chóng chiếm lấy vị trí top 1 hot search.
Sau khi mọi người đi rồi, Triệu Nhược Trúc mới đi vào văn phòng: “Ôi trời ơi, quà tặng nhiều đến mức cũng không biết đặt chân vào đâu nữa này.”
“Tôi cũng không ngờ mọi người lại nhiệt tình như vậy.”
Thi Nhân chìa ra tài liệu trong tay, đưa cho Triệu Nhược Trúc: “Về chuyện cô nói muốn thành lập hội phụ nữ của tập đoàn thì tôi đồng ý. Tôi đã ký phê duyệt rồi, có điều mọi việc sau đó mọi người phải tự mình tiến hành, mấy tháng tới tôi đều bận cả rồi.”
“Tôi biết rồi, cứ yên tâm giao cho chúng tôi là được.”
Triệu Nhược Trúc biết nhất định Thi Nhân sẽ đồng ý.
Sau khi thành lập hội phụ nữ, phụ nữ trong tập đoàn cũng tương đương như có một chỗ dựa để dựa vào, nếu trong công việc gặp chuyện quấy nhiễu gì thì có thể trực tiếp thông báo cho hội.
Tuy rằng ngày đó khí phách của Thi Nhân đã thể hiện ra hết, giải quyết gọn gàng đám người, nhưng bình thường cô vẫn là người có tính tình rất tốt đối với người dưới.
Người tốt như vậy xứng đáng gả tốt, có được một người chồng tốt.
Bên phía nhà họ Mạc tất nhiên cũng nhận được thiệp mời.
Mạc Đông Lăng nhìn thiệp mời màu đỏ thẫm, khuôn mặt vẫn liên tục lạnh lẽo bây giờ mới dịu đi không ít, anh ta nhìn đến tên người bên trong.
Chú rể: Tiêu Khôn Hoằng.
Cô dâu: Thi Nhân.
Ngón tay thon dài của anh ta dừng lại ở chỗ hai chữ tên cô dâu, dừng tại đó nửa ngày anh ta mới khép thiệp mời lại: “Theo tôi được biết, hôn lễ của bọn họ có lẽ là được đẩy lên sớm hơn, có nguyên nhân gì không?”
“Trước mắt không có nghe nói tới có nguyên nhân gì.”
Thư ký cũng đã tra thử, nhưng lại không điều tra ra cái gì.
Mạc Đông Lăng luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
“Anh cả, cho tôi vào gặp anh ấy.”
Âm thanh ồn ào của Mạc Tử Tây truyền đến, trợ lý có vẻ khó xử, từ sau khi vị này trở về vẫn luôn không hợp với cô chủ bên đằng ngoại.
“Để cho con bé vào đi.”
Vẻ mặt Mạc Đông Lăng rất lạnh nhạt nhìn cô hỏi: “Chuyện gì?”
“Anh cả, vì sao anh lại giao toàn bộ việc hợp tác với tập đoàn Quang Viễn cho Mạc Mỹ Đình làm. Cô ta vốn chỉ là một người ngoài nghề, không có chuyên môn. Anh không thấy như vậy là cực kỳ không chuyên nghiệp sao?”
“Đây là chuyện đã sớm được quyết định rồi.”
“Anh cả!”
Mạc Đông Lăng nhăn mày: “Em không chịu tiếp nhận công việc trong nhà, chẳng lẽ lại cũng không cho phép người khác nhận sao? Tuy rằng Mạc Mỹ Đình là người tay ngang nhưng làm lâu vẫn có thể nâng cao tay nghề.”
Mạc Tử Tây choáng váng ngây ngẩn cả người.
Thế nào cô cũng không thể nghĩ tới anh trai lại suy nghĩ như vậy.
Mấy tháng vừa rồi mình rời nhà trốn đi nhà họ Mạc giống như là thay đổi hết vậy, ai ai cũng chỉ biết đến cô chủ mới đến bên đằng ngoại, thậm chí ngay cả cô đều không để ở trong mắt.
Hơn nữa Mạc Mỹ Đình cũng đã bắt đầu ở tập đoàn nhà họ Mạc đảm nhiệm chức vụ, dần dần nắm trong tay các sự vụ của nhà họ Mạc, những việc này trước kia đều là do Mạc Mộng Thần làm.
Hiện tại lại biến thành Mạc Mỹ Đình.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!