Sau cuộc họp, Tiêu Khôn Hoằng đứng dậy rời đi.
Người vừa rời đi, Triệu Uyển Nhi hung hăng quay đầu lại: “Thi Nhân, cô đây là cố ý muốn làm tôi khó xử sao?”
Mọi người trong phòng họp đều nhìn thẳng vào hai người bọn họ.
“Triệu Uyển Nhi, tại sao tôi phải cố ý làm cho cô khó xử?”
“Tại sao cô lại đứng ra bảo vệ cho tên bảo an kia? Rõ ràng là tên ăn trộm, chứng cứ rõ ràng. Hơn thế anh ta đã từng ngồi tù rồi, không phải anh ta thì là ai? Cô cố ý bảo vệ anh ta, không phải là làm khó tôi sao?”
Logic này thực sự không thể nói nên lời.
Mắt Thi Nhân mờ đi: “Vụ mất đồ không thể vì anh ta từng vào tù mà có thể khẳng định rằng anh ta đã làm. Nếu bộ phận an ninh không điều tra được, tôi sẽ yêu cầu cảnh sát xử lý.”
Gọi cảnh sát?
Sau khi Triệu Uyển Nhi nghe xong hai chữ này, vẻ mặt có chút mất tự nhiên: “Loại chuyện vặt vãnh này còn phải báo cảnh sát sao? Không sợ những người có âm mưu nhắm đến tập đoàn Quang Viễn sao?”
“Đây không phải là điều mà cô nên lo lắng. Tôi đã nói chuyện này để tôi sẽ giải quyết.”
Thi Nhân đứng lên, giọng điệu mạnh mẽ: “Phòng thiết kế còn rất nhiều việc. Tôi hy vọng tổ trưởng Uyển Nhi sẽ tập trung hơn vào công việc.”
Nói xong, cô liền rời đi.
Rõ ràng là Triệu Uyển Nhi có thành kiến với Ngô Hành và muốn anh ta rời khỏi đây.
Thi Nhân bước ra khỏi phòng họp, trợ lý ở bên cạnh: “Cô Thi Nhân, giám đốc muốn gặp cô một chút.”
“Ừ, tôi biết rồi.”
Thi Nhân đi đến văn phòng trên lầu, người đàn ông đang ngồi trên một chiếc ghế lớn, trông vừa trưởng thành lại còn đẹp trai, tay cầm một đĩa hoa quả rất tinh xảo, có chút vụng về nhìn cô.
“Qua đây nếm thử. Bác sĩ riêng của em nói với anh rằng em cần bổ sung vitamin trong thời gian tới.”
Đặc biệt gọi cô đến chỉ để ăn trái cây thôi sao?
Tiêu Khôn Hoằng nhìn vẻ mặt của cô: “Chuyện của bảo vệ vừa nãy, anh đã phái người đi điều tra rồi.”
“Anh Ngô Hành không phải là người như vậy.”
“Ừm, sẽ sớm có kết quả thôi.”
Thi Nhân nhìn anh đầy nghi ngờ với đĩa trái cây trên tay: “Tại sao Ngô Hành lại đến làm việc ở tập đoàn Quang Viễn?”
“Chuyện này, đến hôm nay anh cũng mới biết. Tập đoàn lớn như vậy, anh cũng không có thời gian quan tâm xem bộ phận an ninh tuyển ai.”
Tiêu Khôn Hoằng khá ngạc nhiên khi Ngô Hành lại làm việc ở tập đoàn Quang Viễn.
Người đàn ông đó vì xích mích với bố của anh mà luôn có thành kiến với anh.
Thi Nhân gật đầu, đồng tình với những gì Tiêu Khôn Hoằng vừa nói.
Có lẽ đây thực sự là một sự trùng hợp.
Sau khi Tiêu Khôn Hoằng hạ lệnh, rất nhanh chân tướng của sự việc mất hàng đã được phơi bày ra ánh sáng, thật ra hàng hóa không hề bị mất.
Khi lô hàng này được chuyển ra khỏi kho, một bộ phận của lô hàng đã bị thiếu do nhầm lẫn.
Đây cũng là lý do bộ phận an ninh kiểm tra camera giám sát nhưng vẫn chưa thể tìm ra là ai.
Sự thật sớm được đưa ra ánh sáng và Ngô Hành đã giải tỏa được mối nghi ngờ.
Tuy nhiên, vì Thi Nhân có liên quan đến vụ việc này nên chuyện bảo vệ đã từng đi tù và quá khứ của Triệu Uyển Nhi đều bị đồn thổi ra ngoài.
Triệu Uyển Nhi tức giận đến mức đập phá rất nhiều thứ trong văn phòng.
Lẽ ra, cô ta có thể sử dụng cơ hội này để khai trừ Ngô Hành, khiến người đàn ông này biến mất trước mặt cô ta, nhưng cô ta không ngờ lại thêm nhân tố không ngờ đến là Thi Nhân.
“Tổ trưởng Uyển Nhi, chuyện bên kho hàng đã giải quyết xong, nhân viên bị đuổi việc cũng nhận tiền và đồng ý sẽ không tiết lộ nửa lời.”
Triệu Uyển Nhi hờn dỗi ngồi trên ghế, giờ cả đám đang bàn tán xôn xao về cô ta, lại còn có bạn trai cũ đã từng vào tù ra tội.
Thi Nhân phải chịu trách nhiệm cho tất cả những chuyện này.
Lo chuyện bao đồng làm cái gì?
Điện thoại di động của Triệu Uyển Nhi đổ chuông, cô ta nhìn thấy một tin nhắn do phóng viên gửi cho chính mình: “Nghe nói bạn trai cũ của cô từng vào tù?”
Cô phớt lờ tin tức.
“Nhưng tin này có lẽ cô sẽ có hứng thú.”
Phóng viên đã gửi một bức ảnh Khi Ngô Hành ra tù, có một người phụ nữ bên cạnh anh ta, thì ra là Thi Nhân!
Đôi mắt của Triệu Uyển Nhi hiện rõ vẻ kinh ngạc, họ biết nhau?
Sau khi sự việc của bảo vệ qua đi, Ngô Hành tiếp tục làm bảo vệ cho tập đoàn Quang Viễn.
Chắc vì ngoại hình nổi bật nên được điều động công tác đến cổng chính.
Đột nhiên, Ngô Hành trở nên nổi tiếng trong giới kinh doanh CBD và cộng đồng mạng.
Anh chàng bảo vệ đẹp trai, khôi ngô tuấn tú, mặc quần yếm đen, dáng đứng hiên ngang phong độ.
Bây giờ ngay cả Tiêu Khôn Hoằng cũng nhận thấy điều này.
Tâm trạng của Triệu Uyển Nhi cũng trở nên phức tạp một chút, Ngô Hành bây giờ rất nổi tiếng và được nhiều cô gái yêu thích.
Phụ nữ rất phức tạp, khi không có ai tranh giành họ sẽ rửng rưng như không.
Nhưng một khi có ai đó muốn giành lấy thì lại đột nhiên cảm thấy rất khó chịu.
Triệu Uyển Nhi chặn Ngô Hành bên ngoài phòng bảo vệ, vẻ mặt lạnh lùng: “Nói chuyện chứ?”
“Tôi với cô chả có gì để nói.”
Ngô Hành rời đi không thèm liếc mắt, hoàn toàn không để ý đến Triệu Uyển Nhi.
Vẻ mặt của Triệu Uyển Nhi nhất thời trở nên lạnh lẽo: “Anh vẫn đang tức giận đúng không? Vậy thì anh và tôi bây giờ có khác gì nhau, lẽ nào anh không thể lấy được cô chủ nhà giàu nên mới đến tập đoàn Quang Viễn làm việc sao?”
“Câm miệng.”
Ánh mắt Ngô Hành trở nên lạnh lùng: “Cô tốt hơn hết nên để ý lời nói của bản thân.”
Triệu Uyển Nhi rất tức giận, Ngô Hành, anh sẽ phải hối hận.
Tôi nhất định sẽ vạch trần chuyện tình cảm giữa anh và Thi Nhân, xem anh còn có thể ở lại tập đoàn Quang Viễn như thế nào?
Ngày hôm sau, các phương tiện truyền thông giải trí phanh phui một tin đồn thất thiệt, bà chủ của một tập đoàn nào đó bị nghi ngờ là đã bí mật bao nuôi một người đàn ông, ông chủ lớn có một cặp sừng to ở trên đầu.
Cũng có một bức ảnh. Khi Ngô Hành ra tù, Thi Nhân đang đứng cạnh anh ta.
Độ sắc nét của bức ảnh không cao lắm, dường như đang cố tình khiến mọi người phải đoán xem ai là nhân vật chính.
Tuy nhiên, mọi người cũng có thể đoán ra rất nhanh, và Ngô Hành hiện đã là một nhân viên bảo vệ nổi tiếng trên mạng xã hội, hơn thế mức độ nổi tiếng cũng không hề thấp.
Có người đã đào bới lai lịch của Ngô Hành, thời điểm anh ra tù, sau đó vào làm việc trong tập đoàn Quang Viễn.
Thậm chí, có người còn tiết lộ tin đồn rằng Ngô Hành mắc lỗi trong công việc, nhưng lại được vợ sếp nâng đỡ.
Loại tin đồn này nhanh chóng lên hot search.
Khi Thi Nhân biết chuyện, cô còn đang ở trong phòng họp của bộ phận thiết kế, thảo luận với Triệu Nhược Trúc về bản vẽ thiết kế cho cuộc thi.
Triệu Nhược Trúc biết chuyện lập tức nói với Thi Nhân.
“Mọi người cứ tự nhiên thảo luận, tôi lên phòng làm việc trên lầu.”
Thi Nhân nhanh chóng thu dọn đồ lên lầu tìm người của bộ phận quan hệ công chúng, kết quả người của bộ phận quan hệ công chúng đã được gọi đến văn phòng giám đốc, có vẻ như Tiêu Khôn Hoằng cũng biết chuyện.
Cô hít một hơi thật sâu, cảm thấy nhẹ nhõm một cách khó hiểu.
Thi Nhân đứng bên ngoài văn phòng và không bước vào ngay.
Nhưng ngay sau đó Ngô Hành ra khỏi thang máy, sắc mặt không tốt lắm: “Chuyện đang hot trên mạng, em biết rồi đúng không?”
“Ừ. Không ngờ lúc đó lại bị chụp ảnh.”
Sự việc này thực ra hơi kỳ lạ, phải một tháng sau sự việc mới bị giới truyền thông phanh phui, xem ra cũng quá lâu rồi.
Tại sao nó lại bị phanh phui vào lúc này?
Ngô Hành cau mày: “Anh sẽ làm rõ vấn đề này với giới truyền thông.”