"Bề ngoài thì có vẻ như thế này, nhưng chỉ có Ngô Hành biết giao dịch đã được thực hiện là gì."
Thi Nhân ngập ngừng: "Nếu anh Ngô nói ra thì liệu có ảnh hưởng gì không?"
"Anh ta có nói hay không, chuyện anh ta chịu oan cũng chẳng có liên quan gì đến anh ta."
Thi Nhân hiểu ý anh.
Anh Ngô có thể đã biết những chuyện khác nên mới bị đẩy đi chịu oan như vậy. Thi Nhân thở phào nhẹ nhõm, như vây cô cũng yên tâm.
Tiêu Khôn Hoằng nắm lấy tay cô: "Bên bộ phận thiết kế thế nào rồi? Tổ trưởng mới phối hợp với em như thế nào?"
"Không tốt lắm, tổ trưởng mới này lý lịch rất phong phú, nhưng cũng có chút kiêu ngạo. Nhưng cũng cần cần có thời gian để thích ứng."
Thi Nhân ngẩng đầu nhìn anh: "Nhưng có thể là anh nói đúng. Tình trạng hiện tại của Nhược Trúc không giống như trước, quả nhiên là có cạnh tranh thì sẽ có động lực."
Cho dù có chuyện gì xảy ra, chỉ cần Tiêu Khôn Hoằng ở bên cạnh, dường như không có chuyện gì là khó.
Tiêu Khôn Hoằng sờ đầu cô: "Lát nữa anh sẽ đi họp."
"Em cũng phải tiếp tục bận rộn."
Mỗi ngày Thi Nhân đều nghỉ trưa ở trong văn phòng, hai người vẫn có thể nói vài câu, chọc ghẹo mấy câu.
Nhưng đến hai giờ chiều thì mỗi người họ đều sẽ bận việc riêng.
Sau khi Thi Nhân rời đi, Tiêu Khôn Hoằng ngồi trong văn phòng uống trà, sau đó bấm vào video trong điện thoại-và nhìn thấy một bãi cỏ xanh.
Hầu hết các tòa nhà trong video đều đã hoàn thiện, chỉ còn một số chi tiết cần được sửa chữa.
Tiêu Khôn Hoằng nhìn tất cả các tòa nhà trong video, đôi môi mỏng hơi nhếch lên. Anh nên chọn ngày nào đó để báo tin kết hôn chứ?
Ngày hôm đó, nó phải thật ý nghĩa mới được.
Đúng lúc này, trợ lý gõ cửa bước vào: "Thưa cậu, danh sách của cuộc thi Vietnam international đã có - tất cả các tác phẩm của mợ chủ đều đã được chọn." \
Tiêu Khôn Hoằng nở nụ cười: "Đưa tôi xem danh sách."
Anh biết của cô vợ nhỏ là thiên phú hơn người, nhất định sẽ không để người khác thất vọng.
Tin tức lan truyền nhanh chóng.
Khi Thi Nhân vừa xuống lầu và trở lại văn phòng, Triệu Nhược Trúc đã vội vàng đi tới, phấn khích ôm Thi Nhân: "Được chọn rồi, tất cả chúng ta đều được chọn rồi."
"Cái gì được chọn?"
Thi Nhân có chút mơ hồ, nhưng cô đã kịp phản ứng lại: "Danh sách của cuộc thi Vietnam international đã có rồi à?"
"Đúng vậy, không riêng gì bộ phận thiết kế, mà các tác phẩm điêu khắc cũng đã được chọn."
"Có thật không?"
Thi Nhân kích động cầm lấy danh sách, và quả nhiên là thấy tên mình.
Cô đã sớm đoán được tác phẩm của bộ phận thiết kế sẽ lọt vào danh sách, nhưng những tác phẩm điêu khắc có được lọt vào danh sách hay không, thật ra thì cô hoàn toàn không biết.
Nhưng cô không nghĩ tới nó lại được chọn!
Bầu không khí trong bộ phận thiết kế đã trở nên vui vẻ.
Tổ bên kia, Triệu Uyển Nhi nhìn sang phòng bên kia nói: "Xảy ra chuyện gì?"
"Danh sách của Vietnam international đã được công bố, và tập đoàn của chúng ta đã được chọn."
"Chỉ chọn vào một vòng so tài thôi mà cũng hào hứng thế sao?"
Triệu Uyển Nhi cảm thấy ánh mắt của những người này quá nông cạn.
Nếu bây giờ tập đoàn Quang Viễn không thể vượt qua vòng sơ tài này thì trong tương lai còn phát triển thế nào? Những người trong bộ phận thiết kế này quả thật không có biết tiến thủ, được chọn vào vòng sơ tài không phải là chuyện đương nhiên sao?
"Không chỉ vậy, những tác phẩm điêu khắc của bà chủ cũng được đưa vào danh sách."
Thật ra cái này mới chính là khiến mọi người ngạc nhiên nhất.
Thực lực hiện tại của tập đoàn Quang Viễn mà qua được vòng sơ tài cũng không có vấn đề gì, nếu ngay cả vòng sơ tài cũng không qua được thì bộ phận thiết kế của họ thật sự nên bị sa thải.
Nhưng điều bất ngờ hơn cả là tác phẩm điêu khắc của bà chủ cũng trúng tuyển.
Triệu Uyển Nhi nhướng mày: "Thực sự lọt vào danh sách sao?"
Cô ta liếc nhìn những cái tên trong danh sách, các tác phẩm điêu khắc của Thi Nhân xếp hạng rất thấp, cho thấy thực lực của Thi Nhân cũng chỉ có vậy.
Dù sao điêu khắc cũng không thể so với thiết kế tác phẩm, khả năng được vào vòng trong là rất thấp.
Cái gì đúng là đáng để ngạc nhiên.
Triệu Uyển Nhi ném danh sách sang một bên: " Không cần để ý những thứ này, trận chung kết tiếp theo mới là điểm chính. Tổ một chúng ta phải xuất sắc ở vòng chung kết."
Các tác phẩm thiết kế của ba tổ đều được mang đi dự thi, nếu tác phẩm của tổ một được chọn nhiều hơn thì cô ta mới thực sự đứng vững trong tập đoàn Quang Viễn.
Trước mắt, tổ trưởng bộ phận thiết kế là Triệu Nhược Trúc và Thi Nhân.
Thi Nhân vì thân phận đặc biệt, trong tương lai sẽ không ở lại phòng thiết kế quá lâu, nên đối thủ chính hiện tại của cô ta là Triệu Nhược Trúc, nhưng cô ta tự tin rằng mình có thể đánh bại người phụ nữ đó.
——
Vietnam international chính thức khởi động.
Thi Nhân đã đọc kỹ thông tin được công bố trên trang web chính thức của cuộc thi, phát hiện nhà họ Mạc vẫn là chiếm ưu thế nhất.
Các tác phẩm điêu khắc trong cuộc thi sơ khảo gần như chiếm vị trí cao nhất, không một ai rung chuyển được.
Nhưng lần này có chút bất trắc, ví dụ như thứ hạng của Mạc Mỹ Đình rất thấp, nhưng cô ta vẫn đứng trước cô.
Thi Nhân mở bộ sưu tập tác phẩm của Mạc Mỹ Đình, và nhìn thấy tác phẩm điêu khắc của Mạc Mỹ Đình lần này, cô đột nhiên cảm thấy căng thẳng.
Thực lực hiện tại của Mạc Mỹ Đình tương đương với cô, nhưng so với cô thì mạnh hơn một chút.
Thi Nhân khẽ thở dài, nếu cô không thể vượt qua tình trạng khó khăn hiện tại, thì trận chung kết chỉ có thể thua Mạc Mỹ Đình.
Cô không cam lòng.
Lúc này, nhà họ Mạc đương nhiên cũng đã nhận được tin tức, với kết quả này nhà họ Mạc cũng không kinh ngạc.
Nhà họ Mạc đã đạt giải nhiều cuộc thi điêu khắc.
Tuy nhiên, có một bất ngờ nhỏ lần này, đó là tác phẩm dự thi của Mạc Mỹ Đình xếp hạng tương đối thấp, đứng đầu đếm ngược trong hàng nhà họ Mộ.
Kết quả này quả thực làm người khác bất ngờ.
Dù sao trong khoảng thời gian này Mạc Mỹ Đình cũng được ông cụ huấn luyện, nhưng tiến độ dường như không nhiều, ít nhất là không lớn như nhà họ Mạc đợi.
Trong tin đồn cô chủ này hình như rất có thiên phú, tại sao tác phẩm tranh tài lần này lại không như ý?
Trong lúc nhất thời, một số người trong nhà họ Mạc và còn có người ngoài đều rối rít suy đoán tại sao lần này biểu hiện của Mạc Mỹ Đình lại tệ như vậy.
Sau khi nhìn thấy thứ hạng của mình, Mạc Mỹ Đình đã tức giận đến mức xé đi danh sách, cô ta đã cố gắng như vậy nhưng tại sao kết quả lại như vậy?
Tại sao?
Những người đó chắc hẳn đang nhìn cô ta cười nhạo.
"Cô Bạch, cô tốt nhất nên nghĩ phải giải thích thế nào với ông chủ bên kia."
Một khi Mạc Mỹ Đình không có thiên phú thì sẽ không thể kế thừa được tay nghề của ông cụ, lúc đó kế hoạch của ông chủ cũng sẽ không tiến hành thuận lợi.
"Tôi biết, không cần anh tới dạy tôi phải làm gì."
Mạc Mỹ Đình trừng mắt nhìn trợ lý riêng, đây là người được phái tới để giám sát cô ta, sau này chỉ cần cô ta thành công tiếp quản vị trí nhà họ Mạc, việc đầu tiên cô ta làm là sa thải trợ lý này.
Lúc này, bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Trợ lý bước tới: "Có chuyện gì vậy?"
"Ông cụ cho kêu cô chủ đi qua một chuyến."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!