Kế hoạch lừa gái bị ngâm nước nóng, sắc mặt của tổng giám đốc Tiêu cả ngày sau đó vô cùng nghiêm nghị.
Khiến cho mọi người trong tập đoàn không biết anh bị làm sao, hai ngày nay cũng không nghe nói ông chủ và bà chủ cãi nhau mà!
Các nhân viên nơm nớp lo sợ kiểm tra lại công việc của mình, sợ đến lúc họp bị ông chủ la mắng.
Lúc đại hội khai mạc, Triệu Nhược Trúc đề xuất kế hoạch cho trận đấu: "Tác phẩm dự thi trận đấu lần này đã thuận lợi đệ trình xong, bao gồm bản thiết kế cùng với tác phẩm điêu khắc."
Nhắc tới bộ phận điêu khắc, vẻ mặt của Tiêu Khôn Hoằng lúc này mới dịu đi một chút.
Anh gật đầu, tác phẩm điêu khắc lúc này cũng không có gì khởi sắc, bây giờ đừng nói so sánh với nhà họ Mạc, cho dù so sánh với các tập đoàn khác trong nước Singapore thì tập đoàn Quang Viễn còn kém xa.
Thi Nhân vẫn luôn luôn nghĩ biện pháp, làm thế nào mới có thể phát triển bộ phận điêu khắc.
Nhưng mà trước mắt, nhân tài điêu khắc xác thực quá ít.
Nếu hiện tại bắt đầu bồi dưỡng nhân tài lại từ đầu thì vô cùng mất thời gian, hoàn toàn không kịp.
Sau một lúc Tiêu Khôn Hoằng mở miệng: "Nếu đã nhắc tới chuyện bên bộ phận thiết kế, vậy thì bây giờ tôi cũng tuyên bố một sự kiện, vị trí tổ trưởng tổ một của bộ phận thiết kế còn trống kia, bộ phận nhân sự thông báo đã tuyển dụng được một tổ trưởng mới."
Tin tức này vừa nói ra, Thi Nhân và Triệu Nhược Trúc hai mặt nhìn nhau: như thế nào bỗng nhiên lại nhiều hơn một vị tổ trưởng?
Chuyện này vì sao không nghe Tiêu Khôn Hoằng nhắc tới?
Thi Nhân khẽ lắc đầu với Triệu Nhược Trúc, tỏ vẻ chính mình cũng không biết chuyện này.
Trợ lý lúc này nói: "Tổ trưởng Triệu mới đã đến công ty trình diện."
"Đúng lúc hôm nay tất cả mọi người đang họp, gọi vị tổ trưởng Triệu kia đến đây chào hỏi mọi người đi."
Phòng họp trở nên có chút huyên náo.
Thi Nhân cũng không rõ Tiêu Khôn Hoằng đến tột cùng đang suy nghĩ gì, vì sao bỗng nhiên lại tuyển thêm một tổ trưởng, cô còn tưởng rằng sau này Triệu Nhược Trúc sẽ trực tiếp đảm nhiệm vị trí giám đốc bộ phận thiết kế.
Rất nhanh, vị tổ trưởng mới tới kia liền lộ diện.
Thi Nhân nhìn chằm chằm, không khỏi kinh ngạc một chút, rất trẻ tuổi, hơn nữa bộ dạng cũng rất xinh đẹp.
Thông báo tuyển dụng được một thiết kế sư xinh đẹp như vậy, Tiêu Khôn Hoằng sao lại không đề cập chuyện này với mình?
Đáy lòng thoáng có chút không biết tư vị gì.
"Chào mọi người, tôi là là tổ trưởng mới tới của bộ phận thiết kế, tôi tên là Triệu Uyển Nhi, về sau xin mọi người giúp đỡ nhiều hơn."
"Không thể tưởng được bên tổ thiết kế tuyển được một vị mỹ nữ nha."
Biểu tình của Tiêu Khôn Hoằng không có chút biến hóa, đem văn kiện Triệu Nhược Trúc vừa mới đệ trình lên, đưa cho Triệu Uyển Nhi: "Đây là bản chi tiết về trận đấu Vietnam international bên bộ phận thiết kế gần đây, trước tiên cô có thể nhìn xem."
Triệu Uyển Nhi nghiêm túc nhìn một lần, tốc độ rất nhanh.
Cô ta buông văn kiện xuống: "Tổng giám đốc Tiêu, đối với chuyện này tôi có lời muốn nói."
Ngữ khí này mang theo một tia không khách khí.
Ánh mắt mọi người đều dừng trên người cô gái đó, bao gồm Thi Nhân, cô nhìn cô gái ngồi ở đối diện, tổ trưởng Triệu Uyển Nhi mới tuyển cho bộ phận thiết kế, có vẻ như không tốt nha.
Kể từ khi giám đốc thiết kế lúc trước bị hạ bệ, bên bộ phận thiết kế cũng không có giám đốc mới.
Chia làm ba tổ, thiết lập tổ trưởng.
Bất quá cho tới bây giờ, chỉ có hai tổ trưởng.
Triệu Nhược Trúc và cô, Thi Nhân bởi vì nguyên nhân thân phận, nên mọi chuyện bên bộ phận thiết kế đều do Triệu Nhược Trúc một mình xử lý.
Tất cả mọi người cho rằng Triệu Nhược Trúc sẽ trở thành giám đốc bộ phận thiết kế, nhưng cuối cùng lại có một vị tổ trưởng thiết kế nhảy dù ngay năm mới.
Không khí trong phòng họp bỗng nhiên an tĩnh lại.
Biểu tình Triệu Nhược Trúc có chút cứng ngắc, có có loại dự cảm không tốt lắm.
Tiêu Khôn Hoằng nhìn qua: "Cô cứ nói."
"Lúc nghĩ lễ Tết, tôi đã làm một vài điều tra, đây là số liệu tôi điều tra được, trước mắt, người mới của bộ phận thiết kế chiếm đa số, nhưng không có mấy người là đặc biệt có thể làm chuyên thiết kế. Ngay lúc đó, vì muốn phát triển bộ phận điêu khắc, vị trí tổ trưởng của bộ phận thiết kế được phân lại, nhưng lại làm suy yếu đội ngũ nhân sự của bộ phận thiết kế. Hành vi này có chút vứt dưa hấu nhặt hạt vừng."
Người ở chỗ này đều hít vào một hơi.
Tuy rằng nói là nói như vậy không sao, nhưng bộ phận thiết kế có chút đặc thù.
Tổ trưởng bộ phận thiết kế có một vị là bà chủ đó nha.
Đầu năm nay người mới đều cuồng như vậy sao?
Triệu Uyển Nhi rõ ràng lúc đến đã có chuẩn bị, còn chuẩn bị rất kỹ càng, tư liệu số liệu mọi thứ đều đầy đủ.
Sau khi Tiêu Khôn Hoằng nhận lấy phần văn kiện đó, anh cũng không nhìn, mà là nói tiếp: "Xem ra vị tổ trưởng Triệu vô cùng nhiệt tình, tôi rất chờ nhà họ Mạc biểu hiện kế tiếp của bộ phận thiết kế. Nếu như không còn chuyện gì nữa, tan họp đi, Triệu Nhược Trúc, cô trụ trì một hội nghị bên bộ phận thiết kế, để cho mọi người làm quen nhau sớm một chút."
Triệu Uyển Nhi bị gạt qua một bên.
Cô ta cắn chặt răng có chút không cam lòng, cô ta cho rằng Tiêu Khôn Hoằng ít nhất sẽ nhìn bản kế hoạch của mình một lần, hoặc là đồng ý ý kiến của mình.
Kết quả sự thật làm cho cô ta thật bất ngờ, Tiêu Khôn Hoằng cũng không xem.
Bởi vậy, tồn tại của cô ta ở bộ phận thiết kế liền trở nên thực xấu hổ.
Triệu Nhược Trúc cũng có chút ngại, cô ta cầm tư liệu của mình rồi đi ra khỏi phòng họp, Thi Nhân cũng đi theo bên cạnh cô ta: "Để tôi đi trước hỏi tình huống một chút, cô về bộ phận thiết kế trước đi."
"Tôi biết rồi."
Triệu Nhược Trúc cũng tin tưởng Thi Nhân cũng không biết cái gì.
Thi Nhân đi trên lầu, trợ lý đứng ở bên ngoài giúp cô mở cửa, tựa hồ biết cô sẽ đến.
"Đến, ăn chút trái cây đi, trời thật nóng nực."
Tiêu Khôn Hoằng nắm tay cô, đi đến bên cạnh bàn trà, cuối cùng nhìn thấy Thi Nhân không nhúc nhích, lại tự mình đút trái cây cho cô.
"Trước tiên anh giải thích cho em biết, vừa rồi đến tột cùng là chuyện gì?"
"Chính là chuyện vừa nãy em mới thấy đó, một tổ không có tổ trưởng thực sự là không được."
"Thế nhưng hiện tại có thêm một tổ trưởng, công việc cũng sẽ trở nên không dễ làm. Triệu Nhược Trúc là một người có năng lực, em tin tưởng cô ấy sao này sẽ trở thành trụ cột của bộ phận thiết kế."
Tiêu Khôn Hoằng biết cô sẽ tức giận.
Cho nên năm trước bộ phận nhân sự đệ trình nhu cầu nhân sự, anh vốn không nói cho Thi Nhân.
Người đàn ông kiên nhẫn đưa trái cây tới miệng cô, nói: "Em ăn trước, anh sẽ nói cho em biết."
"Em tự ăn."
Thi Nhân lấy một chiếc dĩa nhỏ, chờ anh nói như thế nào.
Tiêu Khôn Hoằng đi tới trước bàn làm việc cầm một phần tư liệu cho cô: "Đây là tư liệu về Triệu Nhược Trúc từ lúc nhận chức cho đến bây giờ, em có thể nhìn xem cô ta gần một năm trình độ thiết kế vẫn không có gì đột phá."
Thi Nhân cần lấy nhìn qua một lần, cuối cùng trầm mặc: "Là nguyên nhân của em. Mọi chuyện bên bộ phận thiết kế vẫn đều là do cô ấy ở xử lý, cho nên không có thời gian tăng trình độ của mình."
"Thi Nhân, không thể phủ nhận Triệu Nhược Trúc là một người có năng lực, thế nhưng tâm địa cô ta quá tốt, cũng không thích hợp làm một vị lãnh đạo. Nếu vẫn cứ tiếp tục như vậy, Triệu Nhược Trúc sẽ bị chậm trễ ở trong này. Anh nghĩ đây cũng không phải là chuyện mà em muốn."
Thi Nhân đối với Triệu Nhược Trúc vẫn ôm kỳ vọng rất lớn, anh biết.
Thi Nhân thở dài, Tiêu Khôn Hoằng nói như vậy cũng đúng.
Những chuyện đó cô cũng không có chú ý tới, Triệu Nhược Trúc cũng không có đề cập với cô, cô biết Triệu Nhược Trúc vẫn muốn thăng chức, cũng vô cùng cố gắng.
Thế nhưng hiện tại, cô cũng không biết làm thế nào nói chuyện này cho Triệu Nhược Trúc.
"Triệu Nhược Trúc hiện tại cần một người cho cô ấy động lực, hoặc là cạnh tranh, chỉ có như vậy cô ấy mới có thể trưởng thành nhanh chóng."