Chương 28
Trầm Mặc Ca vội kéo áo ngủ của mình cho ngay ngắn rồi cũng lùi lại sau một bước, phòng bị nhìn Diệp Nam Huyền, lạnh lùng nói: “Tổng giám đốc Diệp thật biết ăn nói. Anh tới nhà tôi rồi cợt nhả với tôi không nói, bây giờ còn chất vấn tôi. Xin hỏi tổng giám đốc Diệp anh có quyền gì mà làm vậy với tôi? Cho dù công ty hợp tác, bạn gái anh khiến tôi khó xử trước mặt mọi người, anh lại tới tận cửa lăng nhục tôi, thật sự là đang bắt nạt tập đoàn HJ chúng tôi không có người phải không? Nếu tổng giám đốc Diệp còn hùng hổ doạ người như vậy nữa thì đừng trách tôi không nể mặt tập đoàn Hoàn Trí các anh, chúng ta sẽ tới thẳng đồn cảnh sát nói chuyện.”
Nhìn Trầm Mặc Ca lòng đầy căm phẫn gào thét, đôi mắt xinh đẹp kia tựa hai ngọn lửa cháy rừng rực, làm nổi bật vẻ xinh đẹp động lòng người của cô, cũng càng giống với người trong trí nhớ kia.
Mắt Diệp Nam Huyền sâu hơn vài phần nhưng không ép sát Trầm Mặc Ca nữa.
Chuyện anh muốn biết trước giờ không gì không biết được, sớm muộn cũng có ngày anh vạch trần toàn bộ người phụ nữ trước mắt này.
“Trầm Mặc Ca, tốt nhất hãy là dáng vẻ mà ngoài mặt cô thể hiện ra, nếu không tôi sẽ cho cô biết người tính kế Diệp Nam Huyền tôi đều không có kết cục tốt đẹp.”
“Tổng giám đốc Diệp đang uy hiếp đe doạ tôi à? Thật sợ đó! Nếu tổng giám đốc Diệp không có thành ý hợp tác thì mong anh gọi cho chủ tịch tập đoàn chúng tôi, hoặc là nói tổng giám đốc Diệp có thành kiến với cá nhân tôi, cũng có thể bảo chủ tịch chúng tôi đổi nhà thiết kế khác tới, không cần bắt nạt một cô gái nhỏ yếu như tôi, như vậy sẽ chỉ khiến tôi cảm thấy khinh thường.”
Mắt Trầm Mặc Ca càng thêm lạnh lùng.
Diệp Nam Huyền nhìn chằm chằm Trầm Mặc Ca, muốn nhìn ra điểm sơ hở từ đôi mắt cô, nhưng người phụ nữ này giả vờ quá giỏi, đôi mắt phẫn nộ trừng lên nhìn anh dường như là anh đã thật sự làm chuyện gì sai trái, tội ác tày trời.
Nhìn vào mắt nhau vài giây như cường giả đang quyết đấu.
Trầm Mặc Ca cảm thấy sau lưng đã ướt nhẹp.
Đấu với Diệp Nam Huyền, cho dù đã rèn luyện năm năm ở nước ngoài nhưng về khí thế thì cô vẫn thua người đàn ông trước mắt này.
Khi Trầm Mặc Ca không kiên trì nổi nữa thì bên tai đột nhiên truyền tới tiếng hét chói tai.
“Các người đang làm gì vậy?”
Sở Mộng Khê không ngờ được mình lại thấy Diệp Nam Huyền ở đây, mà ánh mắt hai người kia nhìn nhau lại khiến cô ta rất không thoải mái, cô ta không tự chủ hét lên, giọng hét có phần chói tai.
Trước nay Trầm Mặc Ca chưa bao giờ cảm kích vì sự có mặt của Sở Mộng Khê như lúc này.
Cô di chuyển tầm mắt trước, khi nhìn Sở Mộng Khê, ánh mắt đã nhiều thêm một tia lạnh lẽo.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!