CHƯƠNG 162
Từ lúc cô bước vào, Diệp Nam Huyền đã quan sát sắc mặt cô, sự khiếp sợ, quyến luyến, hoảng hốt, cuối cùng là lạnh lùng và giấu đi của cô, anh đều nhìn thấy hết.
Lúc Trầm Mặc Ca nhắm mắt, trái tim anh cũng thắt lại, anh biết, người cô đã về rồi, nhưng trái tim thì đã mất.
Nhưng không sao hết, anh có thời gian để cô thừa nhận mình là vợ của anh, là bà chủ của nơi này!
Diệp Nam Huyền nhẹ nhàng đặt Trầm Mặc Ca lên giường, lại đột nhiên nghe thấy cô hỏi: “Đây là phòng của anh và vợ anh à?”
“Phải!”
Diệp Nam Huyền khàn giọng đáp lời.
Cô lại cười nói: “Vậy vì sao không thấy ảnh kết hôn của hai người thế? Chẳng lẽ bà Diệp chỉ là một người hữu danh vô thực thôi sao?”
Những lời này khiến động tác của Diệp Nam Huyền trở nên cứng đờ
Hữu danh vô thực?
Suy nghĩ kỹ lại, kết hôn ba năm, ngoài ở nhà, hình như Trầm Mặc Ca chưa từng đi đâu cả, cũng chưa từng tham gia vào cuộc sống và sự nghiệp của anh, thậm chí còn chưa từng đến tập đoàn Hoàn Trí lần nào. Lúc kết hôn mọi người đều biết Diệp Nam Huyền anh cưới vợ, là một người phụ nữ dựa vào thủ đoạn, anh cũng không nghĩ tới chuyện giải thích cho cô. Cưới nhau ba năm, hình như ở trong mắt anh và người bên ngoài, bà Diệp là Trầm Mặc Ca thật sự chỉ là một người hữu danh vô thực.
Lễ cưới trước đây cực kỳ đơn giản, mà Trầm Mặc Ca còn mang dáng vẻ cực kỳ khó coi gả vào nhà họ Diệp, vì thế mẹ anh là bà Diệp tức giận ra nước ngoài định cư, suốt ba năm chưa từng trở về lần nào. Lại thêm ba năm Trầm Mặc Ca vẫn không mang thai, càng không được bà Diệp thích hơn.
Bây giờ nghĩ lại, Trầm Mặc Ca gả cho anh, ngoài anh ra hình như thật sự không có gì cả. Sống gió năm đó khiến nhà họ Thẩm gạch tên Trầm Mặc Ca, cũng cắt đứt quan hệ người thân với cô. Cô kiên quyết gả vào nhà họ Diệp như vậy, có được cái gì chứ?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!