Chương 926
Cô cả sửng sốt, “Thì ra em thấy cậu ấy giúp chị nên muốn giao chuyện của Tiểu Đông cho cậu ấy?”
Trong lòng cô cả cảm thấy ớn lạnh, lập tức nhìn em gái mình như nhìn người lạ.
Cô út tức giận nói: “Đối với hắn mà nói cũng chỉ là chuyện nhỏ, chuyện của chị bên hải quan gì đó hắn còn có thề nói chuyện, em chỉ là một đứa trẻ mới nhập học, sao có thể khỏ khăn như vậy?”
Cô cả:” Cái gì mà người hải quan hắn cũng có thề động đến? Em cho là hải quan và bộ giáo dục do nhà hắn mở ra sao”
Cô nhỏ:” Không phải do nhà hắn mở, hắn cũng có thể tìm được quan hệ mà? Em cũng không tin nếu là con ruột của hắn, hắn có thế tìm không thông mối quan hệ này sao? Cho nên vẫn là không để người làm cô này vào mắt!”
Mọi người:
Cô cả nhìn Lâm Tu: “Lâm Tu, Tiều Hàn đã nói gì?”
Lâm Tu nhìn cồ nhỏ, chỉ nói: “Anh ấy không quen với những
người trong Bộ Giáo dục.
Cô cả gật đầu, “Đó là bình thường, một doanh nhân, không có việc gì để làm lại đi liên quan tới Bộ Giáo dục làm gì? Chị cũng không quen, nhưng chị có nghe nói về một khách hàng. Người thân của khách hàng là người của Bộ Giáo dục, em có muốn chị giúp em kết nối không? ” Cô cả hỏi cô nhỏ.
Cô nhỏ: “Có thề được không?”
Dì lạnh lùng hỏi: “Em cảm thấy được không?”
Cô nhỏ tức giận quay đầu lại,”… Nếu không được thì đừng nòĩ.
” Thái độ này của em, giống như tất cả mọi người đều phải giúp em vậy,” Cồ cả tặc lưỡi và nói, “Chị đoán Tiểu Hàn cũng ở trong hoàn cảnh giống chị, vì vậy mới từ chối em.”
Cô nhò:” Dù sao nhân mạch của chị cũng không bằng hắn.”
Cô cả tức giận cười: “Nhưng chị là chị gái ruột của em, so ra thì chị so với cháu gái và cháu rề có phải thân thiết hơn nhiều không, chị hẳn là có khả năng giúp em nhiều hơn chứ? Chị có thể nói là không giúp được, nhưng em lại cứ
nói là hắn có nàng lực mà không chịu giúp em? Cái gì làm cô này của em cũng thật là quá lớn rồi đấy.”
Cô nhỏ trầm mặc một lát, dần dần đỏ hốc mắt, nói: ” …Các người cũng không đồng ý giúp em? Em ở Hoa Thành chỉ quen biết mọi người, mọi người không giúp em thì em phải làm sao bây giờ? Cháu trai của em phải làm sao?”
Thấy bộ đáng cô nhỏ như vậy, cồ cả lập tức ngột ngạt, trong lòng khỏ chịu, nhưng nói cái gì cũng phải nói, “Chị đã sớm nói với em, hoàn cảnh nhà em không thích hợp an bài cho con cái học ở Hoa Thành, ỏ’ lại Sa Thành chẳng phải rất tốt sao?”
Cô nhỏ: “Nhà người khác đềucó khả náng làm được, nhưng nhà em… nhà em…”
Đột nhiên bên trong hộp vang lên một tiếng “đùng” cắt ngang lời nói của cô nhỏ, khiến mọi người giật mình quay đầu lại và nhìn qua, hóa ra là bâ Lâm rốt cục không nhịn được nữa mà nặng nề vỗ xuống bàn, cà cái bàn rung lên.
Cha Lâm đỏ mặt, tức giận nói: “Nhà mày thì làm sao vậy? ở Sa Thành làm ăn không tốt sao? Tất cả các gia đình ở Sa Thành đều gửi con lên Hoa Thành, nhà mày là người duy nhất bị bỏ lại sao? Tình Khê Nam hàng nám thì đại học chẳng phải đều có thành tích đứng đầu cả nước sao? Mày
ghét bỏ cái gì? Nếu mày ghét bỏ thì sao nám đó vẫn nhất quyết theo Kiến Minh đến đỏ. Cha mẹ không muốn để mày đi, anh chị em cũng thuyết phục mày, mày có nghe vào tai không? Bây giờ mày bắt đầu không thích nơi đó rồi? Sớm biết còn làm làm gì!”
” Chúng ta không muốn giúp mày sao? Mảy có hiểu chính sách hiện tại của Hoa Thành không? Nếu mày không có việc làm ỏ’ đây và không đóng thuế trong hơn 5 nám, mày hoàn toàn không đủ điều kiện để mua nhà, thậm chí chính sách này sẽ được thay đổi trong hai nàm nữa! Nếu không có tài khoản ở Hoa Thành, mày không thể có chỗ đứng lâu dài ở đây! Gia đình mày không cỏ ỏ’ đây, sao lại đưa con đến đây học? Có phải muốn làm khổ đứa nhỏ hay không?”
Mày cho rằng Lâm Tu nhà anh lấy được chồng tốt thì có
thề lợi dụng nó sao? Mày có biết nhà chúng ta phải chịu đựng bao nhiêu mới không đế bọn họ nghĩ chúng ta là nhà mẹ mẹ hấm lợi phiền phức không? Người trong xóm đến bây vẫn chưa cỏ ai biết được thân phận thật của Tiểu Hàn, chính là bởi vì chúng ta sợ có người muốn nhờ quan hệ, làm cho người nhà Hàn gia cho rằng người Lâm gia nhà ta hám tiền của bọn họ, mày có biết hậu quả như thế nào không? Chính là sẽ làm cho Lâm Tu không thể sống tốt ở Hàn gia.”
“Mày thì hay ròi, cho rằng quan hệ này là đương nhiêm? Mày thân là người làm cô mà làm vậy sao? Anh còn là thân là người làm cha, là cha vợ, anh đã kêu nỏ làm gì cho anh chưa? Mua nhà? Mua xe? Chúng tôi có lấy số tiền thằng bé đưa không? Nó giúp em cả vì nó gặp ở hải quan nên cũng tiện tay giúp. Bản chất có giống như mày không? Mày đang dựa dẫm vào nhà họ Hàn, lại còn muốn sử dụng danh nghĩa của nhà họ Lâm chúng tồi. Với tư cách là cô, mày đã từng cân nhắc đến Lâm gia này chưa? Mày đã xem xét nhà họ Lâm sẽ đứng ra nói chuyện như thế nào trước mặt người khác chưa?”
Ba Lâm bình thường không nói nhiều, ông luôn mỉm cười và tốt với người khác, chưa bao giờ đỏ mặt tức giận với ai, nhưng hôm nay lại nồi giận như vậy, chứng tỏ ông đã kìm nén cơn giận của mình bao lâu rồi.
Mọi người đều im lặng.
Đôi mắt của Lâm Tu không thể không đỏ lên.