Chương 925
Mẹ Lâm từ trong túi xách lấy ra một món đồ được gói trong túi nhựa màu đen, chậm rãi trải ra trên bàn trước mặt nhiều người như vậy, để lộ ra một xấp tiền màu đỏ mới tinh chỉnh tè.
Mẹ Lâm nói: “Đây là 1 vạn tệ mà em đã đưa cho Lâm Tu ngày hôm đó. Đứa trẻ không hiểu chuyện và đã làm chuyện sai trái. Bây giờ chị với tư cách là một người mẹ sẽ trả lại cho em số tiền đó”
Bà đặt xấp tiền vào giữa bàn xoay, dùng tay xoay chiếc bàn xoay, xấp tiền màu đỏ từ từ lăn về phía cô út.
Sắc mặt cồ út khẽ thay đổi, vội vàng nói: “Chị dâu, chị làm gì vậy? Em làm cô mua điện thoại di động cho cháu trai mà thôi, làm đứa nhỏ vui vẻ, chị khồng thể đánh vào mặt em như vậy chứ? Lâm Tiến từ nay về sau sẽ nghĩ như thế nào về người làm cô như em? Nó em lật lọng…”
Xấp tiền màu đỏ dừng lại trước mặt cô út, bà ta liếc nhìn, nhưng không không đưa tay ra nhận lấy mà lại nhìn mẹ Lâm.
Mẹ Lâm nói: “Mua điện thoại di động là chuyện nói lớn không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, nếu nó thực sự có tiền
lương làm việc bán thời gian vài tháng đề mua, chị sẽ không nói nỏ, nhưng mà lừa chị đế cầm tiền của em, nghĩa là bản thân nó làm sai, đã sai thì nên sửa, nếu không sau này sẽ quen… Người làm cô như em chẳng phải càng khó hơn sao?”
Cô út: “Chuyện này chị nói người khác thì cũng không sao, nhưng em là cô của nó, làm sao khó được?”
Mẹ Lâm nhìn thẳng vào bà ta với ánh mắt sắc bén, trừng mắt, “Em gái, em khồng phải muốn nói rõ ràng sao? Hồm qua chị đưa cho em. Đó không phải là điều em muốn khi gọi điện thoại tới sao. Em cứ nói rằng Lâm Tiến xin em một vạn tệ, sao hôm nay nghe em nói lại giống như là em chủ động cho nó? Rốt cuộc là nosvowis em ai đúng, là em chủ động cho sao?”.
Cô nhỏ không ngờ mẹ Lâm sẽ nói điều đó trực tiếp trước mặt người khác, bà ta sửng sốt trong chốc lát, theo bản năng liếc nhìn Lâm Tiến, sau đỏ lại nhìn Lâm Tu và cô cả, vẻ mặt vô cùng xấu hồ,
Thấy bầu không khí cãng thẳng, cô cả không nhịn được nói: “Em à, chị dâu đã nói như vậy thì em cũng mau thu lại đi, chị dâu chưa bao giò’ thích lợi dụng người khác, còn Lâm Tiến thì có thề là lần này đã phạm vào cấm kị của chị ấy, em cho dù là muốn tốt cho Lâm Tiến, hãy cất nó đi
trước.
Cô út do dự một lúc trước khi đưa tay ra.
Thấy bà ta ra tay, sắc mặt mẹ Lâm hơi dịu lại, vừa định mở miệng lấy tiền thì đột nhiên, bàn xoay trên bàn quay một cái, xấp tiền nhanh chóng quay về hướng cửa – không có ai ngồi ở đó.
Mọi người ngẳng đầu nhìn những người khác trên bàn, cuối cùng phát hiện chính là Lâm Tiến đang xoay bàn xoay.
Lâm Tiến mím môi, buông tay ra, nhìn cồ út và nói: “Trước khi lấy lại tiền, xin cô út nói rõ cho cháu một chuyện.”
Cô út sửng dốt, trong lòng dâng lên dự cảm không tốt:” Chuyện gì?”
Lâm Tiến: “Cháu nghe mẹ cháu nói là cô nhỏ đã nói với mẹ cháu rằng cô đưa tiền cho cháu vì cháu đã hứa với cô là anh rể sẽ giúp cô? Nhưng cô đã đưa tiền cho cháu vào ngày hôm đó vì cháu nói điện thoại bị hỏng, lúc đỏ cô lại muốn biết số của anh rể cháu, vì vậy cô mới vội vàng đưa tiền cho cháu để mua một chiếc điện thoại di động mới, sau đó lấy lại số điện thoại đưa cho cô, phải không? Cô trước tiên làm rõ chuyện này, sau đó mới được lấy tiền, nếu không mẹ cháu sẽ hiểu lầm cháu.”
Cô út:
Cô cả cũng kinh ngạc, bà ấy hiển nhiên không biết chuyện này, mẹ Lâm cũng chì nói với bà ấy rằng Lâm Tiến đã lấy tiền cô út, bây giờ bà muốn trả lại cho cô út, muốn mình đứng ra làm chứng, “Em gái, em có phải đưa tiền cho Lâm Tiến mua điện thoại di động để liên lạc với Tiểu Hàn không? ?”
Cô nhỏ sắc mặt trở nên khó coi, càng thêm co rúm lại không dám nói ra.
Thấy bà ta không trả lời, cô cả tự tin nói: “Em muốn tìm Tiểu Hàn làm gì ?”
Cô nhỏ không nói gì, liền quay sang nói với mẹ Lâm, “Chị
dâu?”
Mẹ Lâm liếc nhìn theo hướng của cô nhỏ.
Cô cả lại nhìn cô nhỏ một cái, lập tức hiểu ra, sắc mặt tối sằm lại: “Là bởi vì Tiểu Đông sao? Chẳng phải đã nói với em chuyện này rất khó giải quyết sao? Đối với gia đình em mà nói, thật quá viền vông. Tại sao em không chịu nghe? Em thậm chí còn làm ầm lên với Tiểu Hàn! ông chủ của một công ty lớn như vậy, nó có thể chám sóc việc học của đứa trẻ tầm thường của em sao?”
Cô nhỏ trên mặt không nhịn được, nói:” Chị là cô của Lâm Tu, em cũng là cô của Lâm Tu, hắn có thể giúp đõ’ chị, sao không thể giúp đỡ em? Thời điểm chị nhận được lợi ích cười đến vui vẻ như vậy, sao khi em nhờ hắn giúp đỡ chị lại nhìn không vừa mắt chứ?”