Chương 917
Lâm Tu vừa cười lên,” Nhưng mà chơi rất hay, tôi tiếp nhận rồi, như vậy có muốn đánh cuộc không?”
Mặt tròn:” Đánh cuộc gì?”
Lâm TU:” Tôi gọi anh ấy một tiếng ‘ chồng’, nếu anh ấy ôm hôn tồi, còn uống nước của tôi, vậy sau này hai người không được đến ‘ theo đuổi’ anh ấy, được không?”
Mặt tròn:” Cô….”
Mắt một mí lôi kéo cô ta, nháy mắt với cô ta, hỏi Lâm Tu: “Vậy nếu anh ấy phớt lờ cô, không hôn cô cũng không uống nước của cô thì sao?”
Lâm Tu: “Sau này, tôi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh ấy nữa.”
Hai cô gái liếc nhau, mắt một mí nói:” Không đề ý đến cô không hôn cô không uống nước của cô, 3 điểm này không được thiếu một thứ.”
Lâm Tu gật đầu,” Thiếu một thứ cũng không được.”
Hai cô gái : “Thành giao!”
Lâm Tu đem bình nước mình lắc lư ở bên cạnh, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Run rẩy đi, thiếu nữ ngu dốt!
Cô gái chân dài đã bị ném đi rất xa, vì vậy Hàn Lận Quân đã chạy đến một mình.
Khi còn cách đây khoảng 20 bước, anh giảm tốc độ, sau đó chậm rãi đi về phía trước, mồ hôi lấm tấm trên mặt, áo ngoài ướt sũng, anh dùng chiếc khăn quấn quanh cổ lau mồ hôi, sau đó ngẩng đầu lên tìm bóng dáng của Lâm Tu.
Lâm Tu vẫy tay với hai cô gái, và cười tươi đến mức lộ ra chiếc ráng nanh nhỏ, “Tôi đi đây
Hai cô gái nhìn cô chạy về phía anh chàng đẹp trai, cỏ chút sững sờ.
“Khồng đề cập đến bất cử điều gì khác, cô ta cũng thật can đảm …”
Lâm Tu chạy về phía Hàn Lận Quân, giơ một tay và năm ngón tay vào nhau và cuộn chúng quanh môi và hét lên: “Chồng ~ Anh thật tuyệt vời , nhanh vậy mà đã hết 3 vòng
rồi!”
Hàn Lận Quân:Anh có chút ngạc nhiên khi trước mặt nhiều người đi qua lại mà cô lại gọi mình như vậy.
Cô gái nhỏ ngày nay đã thay đổi tính tình sao? Không ngại ngùng nữa?
Anh bình tĩnh đáp: “ừm, anh chạy xong rồi, đi dạo hai phút nghỉ ngơi, lát nữa cùng em chạy.”
Lâm Tu đứng trước mặt anh, đưa ly nước trong tay, mỉm cười xác thực: “Anh vất vả rồi, uống nước đi.”
Lông mày Hàn Lận Quân khẽ nhíu lại, vươn tay nhận lấy, “Được.”
Vặn nắp, ngẩng đầu uống cạn. .
Lâm Tu nhìn lại hai cô gái đang ỏ’ rất gần và đang nhìn chằm chằm vào nhau, và cắn môi dưới với một nụ cười xấu xa.
Xem tôi không hù chết các cô!
Lại quay sang Hàn Lận Quân, người đàn ông đã uống rất nhiều nước, thở hắt ra, vặn chặt nắp cốc, cúi đầu nhìn cô,
thè lưỡi liếm bờ môi ngâm trong nước ấm, quả táo của anh lán lộn.
Lâm Tu hơi ngẩng đầu nhìn anh, nói: “Để tỏ lòng cảm tạ em mang nước tới, anh phải làm như thế nào?” Cô nháy mắt với anh.
Hàn Lận Quân: “?”
Lâm Tu bĩu môi nhìn anh,”… Anh biểu đạt như thế nào?”
Hàn Lận Quân:”???”
Lâm Tu vừa tức vừa xấu hổ, lại bĩu môi, “Chính là như vậy!”
Hàn Lận Quân:”?????’
Khuôn mặt của Lâm Tu gần như cứng lại, cô nhe răng nhắc nhở, “Ôm em và hôn em!”
Hàn Lận Quân nghĩ rằng mình đã nghe nhầmt vì vậy anh cười một cách ngớ ngẩn, “Em có chắc không? Hay là anh nghe nhầm?”
Dụ không được, thử uy hiếp, “ôm hôn em đi, nếu không em sẽ nồi giận!”
Từ khóe mắt Hàn Lận Quân nhìn thấy hai cô gái đứng dưới gốc cây bên đường, lúc này mới chợt nhận ra vì cái gì, anh nheo mắt và quyết định làm theo lời khuyên tốt.
Anh đưa cốc nước trong tay cho Lâm Tu ôm vào trong lòng, duỗi chân dài về phía trước, vòng tay qua người, anh Ồm cồ gái nhỏ vào lòng, cúi người hôn lên môi cô.
Hai cô gái:”!” Cái quỷ gì vậy.
Cô gái chân dài đi theo sau:”!!” Không, điều này quá tàn nhẫn!
Lâm Tu:”!” Hợp tác như vậy?
Tuy nhiên, điều cô muốn là sự hợp tác của ông chủ lớn, bây giờ những người phụ nữ thèm muốn ồng chủ lớn nên
từ bỏ hoàn toàn, phải không?
Tôi nói cho các người biết, đại lão bản là người đã có gia đình vợ con, ngoại trừ Lâm Tu cỏ thể tới gần, những người khác đều càng xa càng tốt!
Bàn tay cầm chai nước từ phía sau vòng qua eo thon của người đàn ông, hai người ôm chặt lấy nhau, hôn một cái thật dài, ngọt ngào mà sâu đậm, khồng thèm đề ý đến người qua đường và ánh mắt ghen tị của mọi người.
Ahh… nụ hôn thật hấp dẫn!
Ahhhhh… yêu thật tàn nhẫn!
Nó chỉ đơn giản là vũ khí truyền thuyết cho những cẩu độc thân.