Chương 906
Lâm Tu phát hiện con dâu nhà cô nhỏ cứ vô ý cố tình liếc nhìn cô, liền cười cười nói với cô ta,” Chị dâu có phải là có chuyện muốn nói với em không?”
Con dâu nhà cô nhỏ kỳ thật cũng không có nhiều tiếng nói ở nhà chồng, Tiều Đông tính tình cũng có chút giống cô ta, bình thường gặp người ngoài thì vẫn luôn duy trì sự trầm mặt, cho dù có nói chuyê cũng không liên quan đến những việc quan trọng.
Cô ta tới Hoa Thành cũng chì gặp Lâm Tu hai lần, cũng không hàn huyên được mấy câu, hôm nay là lần thứ ba, khoảng cách cũng gần nhất. Biết Lâm Tu lấy chồng giàu, vốn tưởng rằng cô sẽ có ánh mắt cao ngạo, khó kết thân, nhưng hôm nay nhìn thấy cô, lại phát hiện cô cũng khá tốt bụng.
Nghe được cô nói chuyện cùng mình, cô ta xấu hổ nói: “Lâm Tu, hôm nay thật sự là làm em tốn tiền rồi, để cho em đi xa như vậy…”
Lâm Tu cười nói:” Chị dâu, đừng khách khí như vậy nha, chị cùng cô nhỏ ở Hoa Thành lâu như vậy, vốn nên tiếp đãi các người, bất quá vừa rồi em mới hết ở cữ, không tiện ra ngoài.”
Con dâu nhà cô nhỏ cố ý nhìn làn da của cô, trắng nõn và thanh tú, mềm mại và xinh đẹp, không cần trang điếm, trên má vẫn còn một vệt hồng hào khỏe mạnh, trên mặt người thường khó nhìn thấy, chứng tỏ cô trong thời gian ở cữ được chăm sóc rất tốt.
Điều này khiến cô ta rất ghen tị, nhớ lại khi mình còn ở trong tháng, vẫn thường phải một mình nấu nướng, chám sóc con cái nên giờ trên người đã có chút gốc rễ bệnh tật, da mặt xanh xao xấu xí.
“Chồng em đối xử với em rất tốt đúng không? Chị thấy cậu ấy nói rượu đầy tháng đã cho em rất nhiều cổ phiếu, hơn nữa ngày em chiêu đãi khách ngày đó cậu ấy cũng rất dịu dàng với em.”
Trên mặt Lâm Tu nóng lên, cười nói: ” Chuyện này không phải là bình thường sao? Anh ấy với em là vợ chồng, yêu nhau là cưới, chẳng phải nên đối xử tốt với nhau sao? ”
Cô nhò đang đút cháu trai án quà vặt, nói: “Nhưng cậu ấy giàu như vậy mà vẫn đối xử tốt với cháu. Thường thì đàn ông như vậy sẽ có kiểu ãn trong bát nhìn trong nồi.”
Lâm Tu ngắt lời bà ta, “Cô nhỏ, không phải cô nói có chuyện muốn nói với cháu sao?”
Cô nhỏ: “Đúng vậy, mải ản cơm suýt chút nữa quên mất.” Bà ta đặt chiếc đũa trong tay xuống, nhìn Lâm Tu nói: “ Tiểu Hàn có nói với cháu chuyện hai ngày trước cô cỏ tìm cậu ta không?
Lâm Tu bất động thanh sắc nói:” Có nói qua.”
Cô nhỏ chậc lưỡi nói: “Đã nói qua rồi, sao cháu lại không biểu đạt chút gì vậy?”
Lâm Tu ngước mắt liếc bà một cái, “Cồ nhỏ muốn cháu biểu đạt cái gì?”
Cô nhỏ chỉ Tiểu Đông bên cạnh nói: “Cháu nhìn xem, Tiểu Đông đã học lớp nảm rồi, nếu còn không nhanh đi tìm người, nó đến Hoa Thành học trung học cơ sỏ’ cũng đã muộn rồi.”
Lâm Tu nhìn Tiểu Động, người đang nhìn chằm chằm một cách ngây thơ, cô cảm thấy hơi đau đầu, thật khó đế nói điều gì đó với cô nhỏ trước mặt đứa trẻ , “Cô nhỏ, cô có chắc là muốn Tiểu Đông nghe chúng ta nói chuyện không?”
Cô nhỏ: “Ý cháu là sao?”
Lâm Tu: “Nếu cô thật sự muốn nói chuyện thì chúng ta chuyền sang chỗ khác đi, để Tiểu Đông ở chỗ này tiếp tục
X 11
an.
Cô nhỏ nhìn miếng bít tết trước mặt có chút do dự, bà ta vẫn chưa án nhiều.
Lâm Tu: “Nói xong chúng ta lại qua án cơm.”
Vì vậy cô nhỏ miễn cưỡng đồng ý, “Được.”
Hai người đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, cũng đi theo sau.
Lâm Tu nghiêm túc nói: “Cô nhỏ, cháu đã nghe Tiểu Hàn nói về vấn đề này, nhưng anh ấy cũng nói với cháu rằng anh ấy không thề giúp được.”
Cô nhỏ có chút lo lắng, “Tại sao không thể giúp đỡ? Cậu ấy
không phải là ông chủ sao? Không phải hẳn là quan biết rất nhiều người sao?”
Lâm Tu:” Nhưng anh ấy quen biết đều là người làm ăn kinh doanh, cũng không có người trong ngành giáo dục, chúng ta ở chỗ nào tìm người trong bộ giáo dục để giúp Tiểu Đông vào trường quốc tế được chứ?”
Cô nhỏ:” Người làm án cũng kết nối tứ phương, mấy đứa không quen biết thì luôn có người khác biết, giúp đỡ tìm một đường dây cũng không được sao?”
Lâm Tu: “Nếu chúng cháu cỏ thế giúp, chúng cháu chắc chắn sẽ không từ chối, nhưng ân tình này, chúng tôi không thể giúp.”
Cô nhỏ: “Cháu không thể giúp, nhưng cậu ta chắc chắn có thẻ giúp! Lâm Tu, cô là cô ruột của cháu, nếu ngay cả cồ ruột của cháu mà hắn cũng không, vậy còn có thể thật sự sự đối tốt với cháu sao?”