Chương 904
Lâm Tu: “…ồ.
Bên cạnh cô nhỏ là con dâu của bà ta, sau khi kiểm tra bản đồ Baidu, cô ta nói: “Gần 30 km, rắt xa, phía trên hiển thị là phải đi taxi…””
Cô nhỏ ” Hừ ” một tiếng, sau đó nói với Lâm Tu: “Lâm Tu, hình như cô ở cách chỗ của cháu khá xa, ở đây bắt taxi cũng khồng dễ dàng, cháu có thể tới đón cô được không?”
Lâm Tu:”…”
Cô nhỏ: “Lâm Tu?”
Lâm Tu nhướng mày, nhàn nhạt nói: “Cô nhỏ, buổi chiều cháu còn có việc phải làm, nếu khồng thì cháu đến chỗ của cô mời cô cùng chị dâu ăn cơm, ăn xong cháu đưa cô trở về khách sạn, sau đó cháu lại đến chỗ bạn của cháu.”
Cô nhỏ: “Vậy cũng được, đúng lúc cô có chuyện muốn nói với cháu.”
Lâm Tu biết cô nhỏ nếu muốn đi tìm cô làm gì, nhất định trốn không thoát, cho nên hôm nay cho dù cô cỏ cự tuyệt, thì cô nhỏ cũng sẽ liên hệ với cồ vào ngày mai hoặc ngày
mốt, tốt hơn hết là cứ liên hệ trực tiếp với cô nhỏ, nói rõ ràng với cô nhỏ để bà ta không phải nhắc đi nhắc lại nhiều lần.
Sau khi cúp điện thoại với cô nhỏ, cô gọi cho Hàn Lận Quân.
Khi Hàn Lận Quân nghe điện thoại, trong phòng rắt yên tĩnh, yên tĩnh đến mức khồng giống như chĩ có một mình anh trong văn phòng, bởi vì – cô còn nghe thấy có người bất cẩn ho khan một tiếng, rõ ràng là anh trước khi trả lời điện thoại đã cố tình bảo mọi người giữ im lặng.
“Lâm Tu?”
Lâm Tu lè lưỡi: “Anh đang họp à?”
“ừm, có chuyện gì vậy?”
Lâm Tu: “Làm phiền anh hai phút thôi, ngày đó sau khi cô nhỏ gọi cho anh, hai ngày này có còn tìm anh không.”
” Không có.”
Lâm Tu: “Vừa rồi cô nhỏ gọi cho em và nói rằng muốn đến nhà chúng ta đề thăm Sâm Sâm, và hình như còn muốn nói với em chuyện gì đó. Em nghĩ có thể là vì vấn đề đó, có lẽ
cô nhỏ không nhận được câu trả lời từ anh, cho nên muốn thử vận may ở chỗ em.”
Hàn Lận Quân cau mày, “Nếu em không muốn gặp thì để anh gọi bà ta quay lại.”
Lâm Tu: “Không cần, bà ta là cô nhỏ của em, em cũng không thể mãi mãi không gặp cô ấy, nhưng em không muốn cô ấy đến nhà của chúng ta, vì vậy tôi quyết định mời cồ ấy ra ngoài ăn cơm.”
Hàn Lận Quân:” Cũng đúng.”
Lâm Tu xoay chuyển tầm mắt tới chìa khóa ở tủ đầu giường, cười hỏi:” Chìa khóa xe là anh để lại cho em sao?”
Hàn Lận Quân lập tức hiểu ý của cô, anh nhíu mày nói: “ừ, hồm qua em lái xe tốt, từ hồm nay trở đi anh giao xe cho em.
“Vậy em liền lái xe đi gặp cô nhỏ.”
“Đi đường cần thận, đừng lái xe quá nhanh.”
Lâm Tu cười nói: “Không cho phép em lái nhanh mà anh còn mua xe thể thao cho em?”
Hàn Lận Quân: ”ĐÓ là hai chuyện khác nhau…
Lâm Tu: “Được rồi, anh họp đi, em phải chuẩn bị ra ngoài.” II
” ừm.”
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Tu đứng dậy tắm rửa sạch sẽ, sau đó thay một bộ váy màu vàng tươi, làn da của cô trắng nõn, trong bộ váy màu vàng tươi trông cô càng thêm năng động, mái tóc buộc cao như một nữ sinh xinh đẹp, không thề nhìn ra là cô đã kết hôn.
Trên mặt đất bên cạnh còn có một tấm ga trải giường đã được thay vào lúc nửa đêm, Lâm Tu nhìn thoáng qua, mặt nóng bừng, vội vàng nhặt lên đi ra khỏi phòng, đặt vào
trong máy giặt trên ban công, đồ đầy bột giặt và nhấn nút máy giặt.
Quay đầu lại, cô nhìn thấy thím Tề từ trong bếp thò đầu ra, hai người nhìn nhau, vô cớ cảm thấy chột dạ, cô nhếch môi cười: “Dì.”
Thím Tề nhìn thấy cô cũng cười, thấy cô mặc quần áo đi ra ngoài, “Phu nhân dậy khi nào? Chuẩn bị đi ra ngoài sao?”
Lâm Tu đi tới bàn án, Sâm Sâm đang ngủ ngon lành trong xe đẩy, cô cúi người nhét tay bẻ vào trong chân, ôn nhu nói: “Đúng vậy, cơm trưa cháu không ở nhà, cháu lập tức phải đi ra ngoài.”
Dì Tề: “ồ, tồi vừa mới nấu cơm…”
Lâm Tu: “Dì án là được rồi.”
Dì Tề: “Buổi tối thì sao? Vợ chồng phu nhân có về ản cơm không?”
” Cháu sẽ gọi điện thoại báo cho dì trước.” Lâm Tu lấy máy hút sữa từ tủ nhỏ và đi vào phòng tắm.
‘Vâng.