Lâm Tu thở phào nhẹ nhõm: [Ngủ
ngon. ]
Trên đường về nhà Lương Kiều Kiều mặt sưng lên không nói một câu, Đường Tử Kiều lái xe đưa cô ta về thấy mặt cô ta không tốt cũng không dám hỏi nhiều.
Tới cửa biệt thự của Lương gia, anh ta xuống xe như thường lệ mở cửa cho Lương Kiều Kiều:”Vợ, nghỉ ngơi sớm đi …”
Lương Kiều Kiều ngẩng cao đầu, không để ý đến anh ta, tự mình bước vào biệt thự , rõ ràng sự tức giận này cũng bao hàm cả đối với anh ta.
Đường Tử Kiều chỉ có thể nhìn cô ta đi vào, cúi đầu đứng đó.
Lương Kiều Kiều là thiên kim tiểu thư, từ thân phận của mình anh ta không có tư cách đòi hỏi cô ta cái gì, nghĩ lại cũng thật vô dụng, loại đàn ông nào sống không tự trọng như vậy trước mặt vợ sắp cưới chứ?
Ban đầu nghĩ rằng nếu tìm được một người vợ gia đình giàu có và một công ty, có thể tiết kiệm ít nhất 20 năm vật lộn và tận hường một cuộc sống giàu có, nhưng anh ta không bao giờ tưởng tượng được tác động của
cuộc sống như vậy cùng một lúc – mất đi tự do và tôn nghiêm, anh ta hầu như không có địa vị trong gia đình họ Lương, Lương Kiều Kiều đối với anh ta luôn hất hàm sai khiến, nói là bạn trai vị hôn phu, không bằng nói là tài xế riêng, người hầu, bạn giường …
Gia đình họ Lương cũng khá ấm áp với anh ta, lúc đầu họ là phản đối với Lương Kiều Kiều, nhưng cuối cùng không thể cưỡng lại sự nài nỉ của con gái mình. Dường như chấp nhận anh ta, nhưng lại rất coi thường anh ta. Giống như đêm nay, lẽ ra anh ta phải như vậy, có thẻ vào và ngồi xuống
một lúc, nhưng anh ta chỉ có thể rời đi khi anh ta đến cửa, bời vì cào cũng không có được sắc mặt hòa nhã
Nghĩ đến lúc trước đến nhà Lâm Tu, tuy nhà họ Lâm và gia đình anh ta đều là những gia đình có dư bình thường, nhưng mẹ Lâm rất nhiệt tình với anh ta, mỗi lần đến đều dành chỗ ngồi ăn cơm.
Đây là sự khác biệt giữa mây và bùn.
Gia đình mây và bùn, có đỗi đãi của mây và bùng.
Nhưng hối hận bây giờ có ích gì? Anh ta bắt đầu tường niệm sự dịu dàng và ngọt ngào của Lâm Tu, nhưng đã có ai đó xung quanh Lâm Tu, thoạt nhìn là một kim chủ có tiền, đêm này anh ta xem như mờ mang kiến thức, chi 150 vạn không thèm chớp mắt, đưa cho Lâm Tu thẻ đen muốn tiêu gì thì tiêu, bộ dáng đối với cô cũng rất sủng nịnh…
Khi Lương Kiều Kiều trở về nhà, cha và mẹ của Lương đang uống trà và trò chuyện, Lương Oánh Oánh vừa tắm xong đã xuống lầu, gia đình chuẩn bị ăn khuya.
Thấy khuôn mặt không hài lòng Lương Kiều Kiều, mẹ Lương vội vã hỏi: “Kiều Kiều, làm sao vậy? ở bên ngoài bị ức hiếp sao?”
Lương Kiều Kiều cũng không thể nói bạn gái cũ của hôn phu của mình hiện tại có bao nhiêu xinh đẹp trước mặt cha mẹ. Khi nói đến chuyện này, Đường Tử Kiều sẽ bị liên lụy. Cha mẹ cô ta vốn đã không hài lòng với xuất thân của Đường Tử Kiều, nếu cô ta lại tái diễn tình huống này, cha mẹ cô ta sẽ cảm thấy anh ta thật vô dụng.
Sau đó liền lẩm bẩm: “Không có
chuyện gì, con về phòng đây.” Xách túi trở về phòng, lướt qua Lương Oánh Oánh mà không chào.
Mẹ Lương nói: “Ăn bữa khuya rồi đi lên.”
“Con không muốn ăn.”
Lương Oánh Oánh cảm thấy chị gái có chuyện không muốn nói với bố mẹ, nên nói với mẹ Lương: “Mẹ, đừng lo lắng, con đi lên hỏi chị một chút xem làm sao? ”
Lương Kiều Kiều trờ về phòng,
vừa ngồi xuống được hai giây, Lương Oánh Oánh liền gõ cửa đi vào.
Lương Oánh Oánh bước đến bên giường ngồi xuống, nhìn vẻ mặt không vui của cô ta, liền hỏi: “Chị, chuyện gì xảy ra vậy?”
Lương Kiều Kiều bực bội nói, “Vừa rồi chị đi mua sắm với Tử Kiều, đụng phải Lâm Tu.”
Lương Oánh Oánh cau mày:”
Sao lại là cô ta? Cô ta đứng là âm hồn bất tán, đi chỗ nào cũng đụng phải.”
” Đúng vậy, nhưng bực hơn nữa là cô ta cư nhiên lại đi cùng một người đàn ông có tiền, làm mưa làm gió trức mặt chị và Tử Kiều !
” Cô có được bao nhiêu mà dám làm mưa làm gió a? Lương Oánh Oánh không cho là đúng:” Cô ta làm tình nhân của người ta?
Lương Kiều Kiều lắc đầu: “Chị không biết anh ta là người như thế nào, nhưng người đàn ông đó dường như vẫn chưa kết hôn.
Chị đã từng xem báo cáo về anh ta trên Internet, còn đưa thẻ đen cho Lâm Tu , thẻ đen ngay cả
nhà chúng ta cũng không có…