Chương 883
Trong điện thoại, một giọng nữ thăm dò vang lên: “Chuyện đỏ… đây là Hàn tồng phải không?”
Hàn Lận Quân ngồi vắt chéo chân, tay phải cằm điện thoại nghe, tay trái cầm bình nước, nhẹ nhàng lay động, không chút đề ý nói:” Tôi là Hàn Lận Quân, bà là?”
Giọng nữ cười nói: “Xin chào, xin chào, tôi là cô nhỏ của Lâm Tu, cậu còn nhớ không? Mấy ngày trước có cùng nhau ăn tối đó.”
Hàn Lận Quân nói “ồ” một tiếng, “Chào cô nhỏ, có chuyện gì sao?”
Cô nhỏ : “À , cậu có đang bận không? Nghe… bọn họ nói cậu bận rộn, không quấy rầy đến cậu chứ?”
Hàn Lận Quân: “À, cồ có chuyện gì cứ nói.”
Lời này có nghĩa là không phủ nhận chuyện anh bận rộn, một ngưòi thông minh sẽ có thề nghe thấy điều đó, cô nhỏ đương nhiên không phải người ngốc, do dự một chút mới nói: “Nếu không chúng ta đổi thời gian khác rồi nói chuyện nhé? Hôm nào có thời gian, cô mời cháu đ àn cơm, gặp mặt nói chuyện.”
Đường chạy lại kết thúc, anh nhìn về phía ghế lái, thực ra anh chỉ nhìn thấy một bóng người mơ hồ, nhưng anh biết Lâm Tu nhất định sẽ nhìn anh, vì vậy anh mỉm cười ở bên kia, “Thật xin lỗi, cô nhỏ, dạo này cháu rất bận, sợ không rảnh, cô có gì muốn nói cứ nói chuyện điện thoại với cháu cũng được.”
Cô nhỏ: “Ách… bây giờ có ai ở bên cạnh cháu không?”
Hàn Lận Quân: “ừm, khá náo nhiệt, nhưng không cản trở cuộc nói chuyện của cháu với cô nhỏ. ”
Anh đã nói khồng ngại cho nên cô nhỏ cũng không lại từ chối, lỡ như bỏ lỡ cơ hội này rồi thời gian khác anh nói bận thì sao?
Cô nhỏ lẩm bẩm trong lòng, đợi đến giờ tan sở mới gọi, sao còn đụng lúc anh bận rộn chứ?
Nhưng ngữ khí không thế không khách sáo: “ừm… cô cỏ chuyện muốn nhờ cháu giúp đỡ. Cô tới Hoa Thành lần này không chĩ là để uống rượu đầy tháng của con trai cháu và Lâm Tu, mà còn là vì một chuyện khác…”
Hàn Lận Quân giọng điệu có chút kinh ngạc, “Cô nhỏ còn ỏ’
Hoa Thành?”
Cô nhỏ bị lời này của Hàn Lận Quân nhất thời đánh gảy: Ách…Đúng vậy, mấy ngày nay còn ở lại…”
” À- Cô tiếp tục đi.”
Cô nhỏ:” Cô mới nói được ….Ả, chuyện là như vậy, cô có một đứa cháu trai nàm nay 12 tuổi, đã học hết lớp 5 tiều học ở Sa Thành, nhưng mà hai nàm nay phát hiện trong khối của nó có nhiều đứa trẻ đều chuyển tới Hoa Thành đọc sách, cô hỏi thăm thì đều là đến cái gì mà…Trường quốc tế, ở bên cạnh đều nhanh chóng hình thành xu thế, người có tiền đều có thề tìm quan hệ để chuyển trường….Cho nên cô cũng muốn xem có phương pháp nào đế chuyển cháu trai tới đó hay không. Tiểu Hàn, cháu hẳn là cũng biết nhiều người đúng không? Có thể giúp cô hỏi biện pháp được không…”
Hàn Lận Quân:”…”
Anh ném chai nước trong tay xuống chiếc ghế trống bên cạnh, giơ tay bóp chặt khoảng trống giữa hai lông mày.
Điện thoại im lặng vài giây, cô nhỏ không thấy anh trả lời ngay, cảm thấy hơi do dự khi mình nói một hơi nhiều như vậy, bà ta nghĩ có lẽ anh cần chút thời gian để tiêu hóa nội dung của thông tin, vì vậy bà ta kiên nhẫn chờ đợi.
Hàn Lận Quân bỏ tay xuống, trên mặt hiện lên nụ cười giễu cợt, đường đường là một CEO tầm cỡ quốc tế, chẳng lẽ bị lợi dụng làm bàn đạp học hành sao? Ngoài cô nhỏ tuyệt vời này, thực sự không cỏ ai khác.
Anh nghĩ đến sự bất lực của cha Lâm Tu và mẹ Lâm, sự tức giận của Lâm Tu và trò đùa dài của Lâm Tu, mím đôi môi mỏng và cố gắng làm dịu giọng nói của mình, “Cô nhỏ, cháu không biết ai bên phòng giáo dục, chỉ sợ chuyện này không có cách nào giúp được, không bằng cô hỏi cô cả một chút? Nhân mạch của cô ấy cũng khồng kém.”
Cô nhỏ nhíu nhíu mày,” Chị ấy sao…Cô có hỏi qua, chị ấy không đồng ý chuyện cô chuyển tới đây, nói cái gì mà học phí của, hơn nữa người bên ngoài đều nói thủ tục chuyển tới đây rất phiền toái.”
Hàn Lận Quân:” Quả là như vậy, bây giờ chính sách đã thay đổi rất nhiều, yêu cầu đối với người dân địa phương ở Hoa Thành cũng rất cao. Phần lớn người dân vẫn chọn trường học bình thường.”
Cô nhỏ hẳn là đã nghe nhiều người nói qua về vấn đề này, bà ta vừa nghe anh nói như vậy, lập tức phản bác nói: “Nhưng nếu có điều kiện và khả nàng thì ai lại không muốn cho con cái mình được hưởng nền giáo dục tốt hơn? Chờ con trai của cháu lớn lên, cháu cũng sẽ lo lắng như vậy đúng không?”
Hàn Lận Quân sắc mặt lập tức tối sầm lại.