Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 878
Hàn Lận Quân tùy ý cởi áo quần thề thao trên người, lạnh lùng nói: “Bánh trứng? Quán ven đường?”
Lâm Tu:” Hóa ra là anh ghét bỏ người ta mua ở quán ven đường? Vaayj nếu không phải quán ven đường thì anh liền ăn?”
Hàn Lận Quân: “Hình như cho đến nay vẫn chưa có ai đó tự mình làm bữa sáng cho anh, vì vậy giả định này không tồn tại.
Lâm Tu:
Hàn Lận Quân chuẩn bị vào phòng tắm, suy nghĩ một lúc rồi quay lại và hỏi: “Còn có bao nhiêu ngày?”
Lâm Tu nhất thời không phát giác được, “Cái gì còn có mấy ngày?”
Hàn Lận Quân cong môi, “Cơ thể, còn lại mấy ngày là có thề bỏ lệnh cấm?”
Anh hòi chính là Lâm Tu vẫn còn vài ngày nữa trước khi anh có thể hoàn toàn chạm “đáy”.
Sau khi lệnh cấm được dõ’ bỏ, anh có thề từ từ đưa cô chạy bộ, anh đã lên kế hoạch mọi thứ, lúc đầu không mất nhiều thời gian, bắt đầu với 400 mét mỗi ngày, sau đó tăng dung tích phổi của cô lên theo thời gian …
Lâm Tu đỏ mặt trước lời nói của anh, “Sớm…lắm!”
Hàn Lận Quân nheo mắt, “Anh nhớ rõ lần trước đã nói chính là, sớm nhất sẽ mất một tháng rưỡi nữa mà phải không? Một tuần đã trôi qua kể từ rượu đầy tháng của Sâm Sâm, nghĩa là…”
Anh rút lui khỏi dòng chữ, nhìn cô với đôi mắt sâu thẳm, hơn nữa nụ cười trên môi anh trở nên ý vị thâm trường hơn.
Lâm Tu:”…”
Vừa lúc nghe thấy Sâm Sâm kêu lên “Oa, oa” trong phòng, cô bĩu môi và tức giận nói: “Em khồng đế ý đến anh nữa, em sẽ đi tìm Sâm Sâm!”
Xoay người và bước ra khỏi phòng.
Nhìn bóng lưng “bỏ chạy” của cô, Hàn Lận Quân không nhịn được cười.
Lâm Tu đi ra khỏi phòng, nhìn thấy thím Tề cũng vội vàng chạy tới xem Sâm Sâm, cô vội vàng nói: “Thím, đế cháu tới, nhắt định là Sâm Sâm đỏi bụng rồi.”
“Được.”
Lâm Tu đi vào phòng của bé con, đứng bên cạnh nồi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Sâm Sâm ddang nhàn lại, khóe miệng nghẹn ngào, bộ dạng giống như sắp khóc, rõ ràng là đang tìm ăn, cô nhìn thấy vậy thì khẩn cấp vươn tay ra, trong lòng đau đến cực điểm, vội vàng Ồm lấy bé con, “Sâm Sâm, thật xin lỗi, mẹ tới không kịp a~ lập tức cho con àn ngay-”
Cô ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, cởi bỏ quần áo và bắt đầu cho bé bú.
Sâm Sâm khá dễ thích nghi, cũng không kén chọn sữa mẹ hay sữa bột, bé con có thể án bất cứ thứ gì được cho, cô nghe dì Tề nói rằng rất nhiều trẻ em chì án sữa mẹ hoặc sữa bột, được như Sâm Sâm cũng không nhiều.
Sâm Sâm có mái tóc dày, trông giống như ông chù lớn, cảm giác rất mềm mại giống như của cô, mỗi lần cô nhìn bé con, đều cảm thấy thật kỳ diệu, cô sinh ra một đứa trẻ tập trung tất cả các đặc điềm đẹp của bố mẹ vào mình.
Sâm Sâm đã án đủ một bên, liền tự ý nhả ra, như thể bé con đã quen với việc mỗi lần được bú cả hai bên, bé con mím miệng và nhìn lên bên kia.
Lâm Tu:
Nhanh chỏng chuẩn bị tốt bên kia, Sâm Sâm vung tay vội vàng đi qua, nhưng cuối cùng bé con chỉ có thể di chuyền tay, nhưng cơ thể của bé không theo kịp, chỉ có ậm ừ một cách lo lắng.
Khi Hàn Lận Quân đi tới, nhìn thấy một màn như vậy – mẹ đang cởi quần áo, con trai thì không kịp chờ đợi chạy tới.
Lâm Tu cỏ chút bối rối, cô phải tự lo liệu bản thân và hỗ trợ Sâm Sâm, thật sự rất vất và.
Hàn Lận Quân bước tới, ôm Sâm Sâm và giải tỏa nhu cầu cấp thiết của cô.
Sâm Sâm thành công ồn định thân thể nhỏ bé của mình trong tay cha, bú sữa, Lâm Tu cũng thở phào nhẹ nhõm, ngước mắt lên, mím môi cười với khuôn mặt ửng hồng.
Anh cúi người hôn lên mặt cô, “Từ giờ em cho Sâm Sâm án thì gọi anh.”
Mùi thơm sảng khoái của người đàn ông sau khi tắm rất thơm, Lâm Tu hít một hơi thật sâu, “Vâng.”
Người đản ông giơ tay lên âu yếm vuốt tóc cô, kéo ghế ngồi xuống trước mặt cô, chăm chú nhìn con trai của mình đang cố gắng bú sữa .
Một không khí hạnh phúc bao trùm lên gia đình ba người, ngọt ngào và ấm áp.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!