Lâm Tu xấu hổ, trong lòng buồn
bực vì anh nhân cơ hội áp chế, cô đồng cũng không được, mà không đồng ý cũng không được, cô trừng mắt nhìn anh, xoay người bước ra ngoài: “Em ra ngoài đợi anh.”
“Chờ đã” Hàn Lận Quân nắm lấy cổ tay cô: “Đừng nóng vội, nếu em đã chọn giúp anh, có phải em cũng nên trả tiền hay không?”
Cô trả tiền?
Nội dung vở kịch này quả thực chuyển tiếp rất đột ngột
Ánh mắt Lương Kiều Kiều lập tức lóe lên, cô ta nhìn Lâm Tu với vẻ mặt chế giễu, điều này có ý tứ chính là đang xem kịch vui. Cô ta đã nói rồi, làm sao có chuyện tiện nghi như vậy? Người giàu có để cho cô chọn, hàng hiệu cho cô chọn, có thể không trả giá gì sao? Hàn Lận Quân anh cũng không phải từ trên trời rơi xuống cứu cỡi phụ nữ!
Trong mắt Đường Tử Kiều hiện lên một tia tức giận, anh ta cho rằng Lâm Tu đang yêu được, nhưng hóa ra là bị ông chủ lớn lừa gạt sao? Kêu một người phụ nữ đi mua sắm và yêu cầu một người phụ nữ mua cho anh một cái gì đó? Anh chàng này có thực sự là người giàu có không vậy?
Anh ta không khỏi cảm thấy không đáng giá thay Lâm Tu.
Hừm … Anh ta quên mất mình bây giờ đang ở trong tình trạng này rồi ~
Lâm Tu không nói nên lời, để cô
trả tiền?
Cô lẩm bẩm: “Em không có khả năng!”
Hàn Lận Quân không nhịn được cười, còn cố ý khuếch đại giọng nói: “Em không mua nổi? Làm sao có khả năng không mua nổi? Không phải anh có đưa thẻ đen đó cho em sao? Chỉ có em không muốn mua. không có gì em không mua được! ”
Vừa nói ra những lời này, tất cả mọi người đều chấn động.
Thẻ đen?
Cái thẻ đen siêu chói đó mà người ta đồn rằng “một lá bài trong tay, cả thế giới đi ngang”? Ngân hàng đang cầu xin bạn làm điều đó, yêu cầu thẻ vàng đen sẽ làm cho ngay cả khi muốn xây một lâu đài vàng trên sa mạc? Hàn Lận Quân thực sự đã cho Lâm Tu một thẻ vàng đen đỉnh cấp như vậy thuộc sở hữu của không hơn 10.000 người trên thế giới? Anh … quan hệ của bọn họ là gì? Ai lại đưa tất cả tài sản của bản thân cho đối phương khi yêu đương chứ? Không sợ cô lừa gạt cả nhà anh sap?
Mặt khác, bây giờ Lâm Tu đã trở
thành bên lừa dối!
Lâm Tu trợn tròn mắt, cô căn bản chưa từng nghĩ tới sẽ dùng tấm thẻ đó! Không, cần phải nói rằng nếu anh không đề cập đến thì cô đã quên mất cáo thẻ đó rồi!
“Anh có chắc là muốn em dùng nó không?” Cô ngạc nhiên hỏi.
“Nó nằm trong tay em, em có thể sử dụng mọi lúc mọi nơi, không phải mật khẩu cũng nói cho em biết sao? Nhớ không?” Anh nhìn vào mắt cô, rất có lòng tin tưởng
CÔ.
Trong lòng Lâm Tu hiện lên một cảm giác khác lạ, thật ngọt ngào và ấm áp, bất kể như thế nào, lời nói và hành động của anh thật sự cho cô rất nhiều thể diện, cô không có đạo lý, cũng không nỡ gạt anh ra.
Còn nữa, anh mua đồ cho chính mình đi ~
Vì vậy, cô liền gật đầu, mím môi, cúi đầu lục tung túi tìm thẻ đen, dưới sự khích lệ của anh, cco đi về phía bảng hướng dẫn mua sắm ờ quầy.
Lương Kiều Kiều lại vừa đố kị
vừa hận nhìn cô lấy thẻ đen từ trong túi ra đi thanh toán 3 cái túi, nhân viên thu ngân cung kính đưa túi đã được đóng gói tỉ mỉ cho cô, cô tiếp nhận túi và cảm ơn, nhận lại thẻ đen và hóa đơn, đi trờ về bên cạnh Hàn Lận Quân, đưa túi thẻ và hóa đơn cho anh.
Hàn Lận Quân vừa cầm lấy túi đựng và hóa đơn, vừa nhét hóa đơn vào trong túi, thản nhiên nói: “Thẻ vẫn để ờ chỗ em đi, để lần sau mua đồ này nọ giúp anh.”
Lâm Tu thấy anh giọng điệu cũng thoải mái. Nhưng thái độ của anh
rất cứng rắn, biết anh đã quyết định, sẽ không chịu sự phản đối của người khác, xô đẩy như thế này chắc chắn sẽ không đẹp mắt trước mặt người ngoài, vì vậy cô ngoan ngoãn thu hồi:”Em muốn trờ về .”
” ừm, anh đưa em về. “Anh nhận chiếc túi vào tay cô, một tay cầm hai chiếc túi, tay kia ôm cô rồi hai người bước ra khỏi cửa hàng đồ hiệu cùng với nhau.
Hai người bọn họ đều rất ăn ý phớt lờ Lương Kiều Kiều và Đường Tử Kiều.
Lương Kiều Kiều phẫn hận nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, đặc biệt là hai bàn tay đan vào nhau, ngón tay đan vào nhau đặc biệt khó chịu, cho đến khi không còn thấy bóng dáng, cô ta mới bực bội rút lại.
” Tiểu thư, tiên sinh, đã đóng gói tốt rồi.” Nhân viên nhà hàng nói với cô ta.
Lương Kiều Kiều liếc mắt nhìn lại, đột nhiên cảm thấy chiếc túi mình chọn cực kỳ cũ kỹ, so ra, cô ta đột nhiên cảm thấy mình không muốn mua, lại cảm thấy đối với người đàn ông bên cạnh
mình thật sự không đáng mua.
Trước mặt bạn gái cũ, cũng không dám lên tiếng là bạn gái hiện tại, không, vị hôn thê, không, một tháng sau chính vợ, thật sự là vô dụng!
Cô ta tức giận trừng mắt nhìn Đường Tử Kiều, muốn hung hăng nói cô ta sẽ không mua, nhưng nghĩ đến cảnh Lâm Tu mua túi cho Hàn Lận Quân vừa rồi, cô ta lại không thể nói lại.
Đều là mua đồ cho đàn ông, cô ta không thể để thua thiệt khí thế!
Vì vậy, cô ta nghiến răng nghiến lợi đi thanh toán.