Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 835
Lâm Tiến đẩy cửa đi vào sân, ném chìa khóa chơi đùa, “ở chỗ anh rề cháu đó~”
Cô nhỏ cũng đi theo vào trong sân, “Ba người các gười. . . Đều sống ở nhà anh rể cháu? Nhà cậu ta rất lớn sao? Có thề sống được bao nhiêu người?”
Lâm Tiế nói: “Có thề ngủ trên sàn và đắp chăn, ở cũng rất chật chội
Cô nhỏ chua chát nói: “Cỏ vẻ như nơi này rất sôi động
Đùa à, tên xú tiểu tử này này cho rằng bà ta ngu ngốc sao? Một ồng chủ cồng ty lớn như vậy có thể đẻ cho gia đình mẹ vợ “chen chúc” ở được chú? Họ phải ở trong một dãy phòng lớn hoặc một biệt thự lớn, trang trí sang trọng, ăn ngon và dùng mọi thứ là tốt nhất, anh cả và chị dâu thực sự độc ác, họ chạy đế hưởng phước của chính gia đình mình , nhưng lại bò rơi em gái một mình!
Lâm Tiến cười nói: “Còn không phải sao, nhà anh rể rất thích náo nhiệt.”
Cô nhỏ theo cậu vào nhà chính, hỏi: “Vậy sao cháu lại trở về?”
” Cháu trờ về…” Lâm Tiến xoay chuyển nhãn cầu, suýt chút nữa thốt ra lời đã bị cậu thu hồi, “Điện thoại di động của cháu hỏng, trên người cháu chỉ còn lại một tờ tiền lẻ, lên xe buýt, mới phát hiện đã lên nhầm bến, giờ không cỏ điện thoại, không có tiền nên muốn quay lại xem có tiền lẻ không… Cháu không có tiền lẻ, trong phòng của bố mẹ cháu có, nhưng cháu lại không có chìa khóa của họ, làm sao bây giừo?” Cuối cùng, cậu dựa vào cửa phòng của cha mẹ mình và ôm đầu trong tay rống giận.
Khóe mắt cô nhỏ giật giật:
Cháu trai này không đi đỏng kịch thì thật đáng tiếc!
Lâm Tiến đáng thương hỏi cô nhỏ: “Cô nhỏ, cô cỏ thể cho cháu mượn 5 tệ không? Cháu muốn đi xe bus về chỗ của bố mẹ.”
Cô nhỏ:”…”
ĐƯỢC rồi, đâu là cháu mình, lại chỉ cần 5 đồng, coi như là cho nó mua kẹo đường án.
Bà ta liền miễn cưởng lấy ra 5 đồng từ ví của mình.
Lâm Tiến:”…” Hỏi mượn 5 đồng, cô thực sự chỉ cho đúng 5 đồng sao? Bà không biết tồi chỉ là đang tỏ ra lịch sử sao cô
nhỏ?
Cô nhò đung đưa tờ 5 tệ trước mắt cậu, nhưng khi Lâm Tiến muốn đưa tay ra để lấy nó, bà ta đột nhiên lùi lại và cười nói: “Cô đưa cho cháu 5 nhân dân tệ, cháu có thề đưa phương thức liên hệ với anh rể Tiểu Hàn của cháu cho cô không?”
Lâm Tiến:”…” 5 nhân dân tệ để đồi lấu số điện thoại di động của anh rể cậu, bà ta thực sự nghĩ rằng cậu ngu ngốc sao?
Cậu chớp chớp mắt, trên mặt lộ ra vẻ “nghi ngờ” hỏi: “Cô nhỏ, ý của cô là… Nếu cháu không nói cho cô biết thông tin liên lạc của anh rể, cô sẽ không cho cháu 5 tệ? Cô nhỏ, cháu là cháu ruột cùa cồ, không về được với bố mẹ cô cũng không lo cho cháu sao? Nếu thật sự không qua được, bây giờ cháu đói lắm rồi, cô nhỏ, cồ có thể cho cháu 20 tệ đi án một bữa án được không?”
Cô nhò:”…” Nhanh chóng nhét tiền vào tay cậu, “Đứa nhỏ nói bậy bạ gì vậy? Cô cháu còn có thể trơ mắt nhìn cháu khổ sỏ’… Không có tiền đi xe buýt sao? Mau đem về nhà ba mẹ cháu đi!”
Lâm Tiến lập tức cầm lấy tiền bỏ vào trong túi, một lúc sau, thản nhiên nói: “Cảm ơn cồ nhỏ-”
Ngừng một chút, cậu nói tiếp: “Thật ra cô nhỏ này, không phải là cháu không muốn nói cho cô biết thông tin liên lạc của anh rề cháu, thật sự là… Cháu đã nói điện thoại của cháu hỏng, là sự thật, cô xem cháu cũng không cầm theo, biết là hỏng rồi không thể sừa chữa nên đã vứt đi rồi…”
CÔ nhỏ tràn đầy đau khổ, “Hỏng thì có thể sửa thôi, ném đi vậy thật đáng tiếc a…”
Lâm Tiến:” Bị xe nghiền qua làm cho điện thoại biến thành hai mảnh rồi.”
Cô nhỏ: “…ồ, như vậy thì không thế rồi.”
Lâm Tiến cười nói: “Cảm ơn cô nhỏ, cháu nhất định sẽ nói với bố mẹ cô nhỏ có bao nhiêu ‘ hào phóng’
Cô nhỏ bất lực cười gượng hai tiếng đang muốn nói gì đó, lại bị Lâm Tiến cắt ngang, “Cồ nhỏ cháu thực sự đói. Nếu cô không có việc gì khác nữa, cháu đi về tìm bố mẹ đây~”
Cô nhỏ không còn cách nào khác ngoài việc đi theo cậu ra ngoài.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!