Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 818
Đây là lần thứ hai Lâm Tu đến trụ sở của Cảnh Hoa.
Lần đầu tiên là do Hàn Lận Quân sắp xếp, trợ lý Nhậm đến đón cô, để dạy cho cô dạy dỗ tên Vương đồng kia một bài học.
Khi đó cồ vẫn còn bụng phệ và khuôn mặt tròn trịa, nếu không có trợ lý Nhậm đi cùng thì sẽ không ai chú ý đến cô khi đi trên đường.
Lần này là sau khi sinh, tuy rằng vẫn mập mạp, nhưng ít nhất cũng không khác người thường, hơn nữa buổi sáng trước khi ra ngoài còn trang điểm nhẹ, khiến cô trông rất tươi tắn xinh đẹp.
Chắc là buổi trưa tan ca, hai thang máy không ngừng đưa người đi xuống, bên ngoài còn có mọi người đi bộ, Lâm Tu lại đi vào bên trong, không ít người liếc mắt nhìn qua.
Lâm Tu đi đến quầy lễ tân mà chớp mắt, cô nói với người phụ trách: “Xin chào, tôi mang bữa trưa đến cho Hàn tổng, cô có thể giúp tôi thông báo một tiếng được không?”
Người phụ trách nhìn cô từ trên xuống dưới và hỏi, “Cơm giao của nhà ai? Cô có bằng chứng về việc Hàn tồng của
chúng tôi đã đặt hàng không?”
“Khách sạn Cảnh Hoa,” Lâm Tu nghĩ một lúc rồi nói, “Không có bằng chứng về việc đặt hàng. Tôi đã gửi tin nhắn WeChat cho anh ấy xác nhận.”
Người phụ trách lễ tân vẻ mặt khó tin nhìn cô, khẽ khịt mũi, “Tiều thư, cô có nhìn nhầm không? Chủ tịch Hàn của chúng tôi đặt đồ ăn với cô qua Wechat sao? Cồ có chắc là không phải là trợ lý Nhậm không?”
Lâm Tu chớp mắt, lấy điện thoại ra, nhấp vào Wechat với Hàn Lận Quân rồi đưa lịch sử ghi lại cuộc trò chuyện cho cô lễ tân xem, “Đây là cuộc trò chuyện giữa tôi và Hàn tổng của các cô.”
Người phụ trách quầy lẻ tân liếc nhìn rồi khinh bỉ nói: “Đây không phải là cuộc nói chuyện giữa cồ và chồng cô sao? Đây cũng dùng đề chứng minh đó là Hàn tồng của chúng tôi sao?”
Lâm Tu lấy điện thoại ra nhìn, quả nhiên, người trên WeChat được ghi chú là ” chồng” của cô.
Lâm Tu: “…”
Cô cũng cảm thấy buồn cười, liền cất điện thoại đi, nói:
“Vậy cô giúp tôi liên lạc với trợ lý Nhậm, anh ấy cũng biết.”
Người phụ trách lễ tân nhìn phần cơm trưa cô đặt trên bàn có hai cái liền lạnh lùng nói: “Hai phần này là của Hàn tổng và trợ lý Nhậm phải không? Vậy cô cứ đặt ờ đây đi, cô có thể đi rồi.”
Lâm Tu cũng phải bị chọc cười rồi, không khỏi nghiêm mặt nói: “Thật xin lỗi, một phần là của tồi, cô lập tức liên hệ Nhậm trợ lý! Tôi lấy đi nửa tiếng mới đến được đây, nếu bữa ăn này nguội, Hàn tổng ản cơm trưa bị nguội, hậu quả này cô không gánh nổi đây!”
Người phụ trách lễ tân bị vẻ mặt đột nhiên nghiêm túc của cô làm cho sửng sốt, hơi miễn cưỡng nhưng vẫn nhấc máy gọi lên lầu.
Lâm Tu chỉ nhìn cô ta gọi.
“Trợ lý Giản sao? Bên tôi cỏ người từ khách sạn Cảnh Hoa mang đồ ăn đến cho Hàn tồng. Cô xem là cho người xuống lấy hai là để cô ta đưa lên đi? Là nữ…được.”
Lâm Tu nhìn cô ta cúp điện thoại rồi ngẩng đầu lên nhìn mình, nhíu mày
Người phụ trách ở quầy lễ tân nói: “Hàn tổng đang họp, trợ
lý Nhậm cũng đang họp, trợ lý Giản kêu cô đi lên, đừng có đi lung tung ở tầng của Hàn tổng. Chì cần hỏi là cồ sẽ biết nơi cần đưa tới, giao hàng xong thì phải xuống ngay lập tức, nếu không Hàn tổng sẽ mắng chửi người.”
Lâm Tu đáp lại một tiếng, cầm hai phần án và đi đến thang máy.
Nếu biết sớm hơn, cồ đã nói với cồ ta rằng mình biết Trợ lý Giản, cô và trợ lý Giản cũng là bạn trên WeChat ~ Sau khi cô vào thang máy, người phụ trách lễ tân nói với đồng nghiệp của cô ta: “Người phụ nữ đó thật đúng là không biết xấu hổ, đưa đoạn Truyền Ưng nhắn WeChat của mình với chồng ra cho tôi xem rồi nói đó là tin nhắn của cô ta với Hàn tổng, cười chết tôi….”
Đồng nghiệp nghi ngờ nói: “Cô không thấy có chút khả nghi sao?”
Người phụ trách lễ tân: “…Cái gì?”
Đồng nghiệp: “Cô có đọc tin tức nói rằng Hàn tổng đã mua toàn bộ khách sạn Cảnh Hoa cho vợ không? Nhưng người phụ nữ này nói rằng cô ta đưa cơm đến từ khách sạn Cảnh Hoa, trong đó có một phần là cho cô ta, còn nói đoạn tin nhắn của mình với chồng là với Hàn tồng…Cô ta có thể chính là vợ của Hàn tổng không?”
Người phụ trách tại quầy lễ tân: “…Không…Không thể nào?”
Đồng nghiệp: “Vừa rồi hình như cô không nói Hàn tồng ở tầng 30 phải không? Cô xem—”
Cồ ta chỉ vào đèn báo tầng thang máy, cho thấy nó đã đến tầng 18 và vẫn đang tiếp tục lên.
Khuôn mặt của người phụ trách tại quầy lễ tân thay đồi.
Người phụ nữ đó thực sự biết Hàn tồng ở tầng nào!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!