Chương 748
“Hóa ra lúc đầu cho con bú là như vậy …”
“Tôi chưa từng thấy chuyên nghiệp như vậy, suýt chút nữa đã quên chuyên Lâm Tu khi còn bé.”
” Nhìn này, thằng bé uống rất nhiều nha-”
” ồi bảo bối, con chậm một chút…”
Lâm Tu nằm trên giường, quay đầu nhìn thấy bọn họ ngồi trên sô pha trêu đùa với cụ cưng, nhịn không được mím môi cười.
Hàn Lận Quân ngồi bên cạnh, nắm tay cô, thấy cô cười, liền nghiêng người hỏi: “Em cười cái gì?”
Lâm Tu bĩu môi, “Nhìn xem, bọn họ đều rất thích trẻ con, em cỏ thế tưởng tượng ra, một đoạn thời gian sau, em sẽ rất khó có cơ hội được ôm bé con- ”
Hàn Lận Quân câu môi,” Vậy cũng tốt, đứa nhỏ cứ để bọn họ lo rồi sẽ không quấy rầy thế giới hai người của chúng ta II
Lâm Tu trừng mắt nhìn anh, “Có người cha nào như anh
không? Đó là con của anh đó!”
Cô nghĩ anh dùng “đứa trẻ” làm cái cớ để quấn lấy tiếp cận cô, bây giờ khi đứa bé được sinh ra thì sao? Mặc kệ dứa mà mà vẫn tiếp tục quấn lấy cô như cũ sao?
Hàn Lận Quân lười biếng trừng mắt nhìn cô, “Hừ, anh không nói là của người khác
Lâm Tu không nói nên lời, quay đầu về phía mấy người đang trêu chọc đứa nhỏ.
Lâm Tiến đi tới, chằng trai nhỏ nhắn thắng tắp trông rất bất lực, kéo một cái ghế đẩu ngồi vào bên kia Lâm Tu, nói: “Chị, thật kỳ diệu, có một đứa bé ở nhà …”
Lâm Tu cười nói. : “Bây giờ em đã là cậu rồi.”
Lâm Tiến đỏ mặt và nói, “ừm, em thực sự đã được tháng chức rồi…”
Lâm Tu nói, “Bắt đầu chuần bị phong bao đỏ cho Tết Nguyên Đán năm nay đi – ”
Lâm Tuchớp mắt, “Đúng nha- Chị không nhắc là em quên mất. Khi quay lại trường để em tìm việc làm thêm, mấy ngày trước có người hỏi em có muốn làm gia sư không …”
Hàn Lận Quân nói: “Em đến công ty của anh làm thực tập sinh đi, lương chắc chắn cao hơn dạy kèm, còn có thế đi thực tập xã hội sớm hơn.”
Lâm Tiến hơi kinh ngạc, “Có thể sao ạ? Nhưng em vẫn còn có lớp …”
Hàn Lận Quân nói:” Anh nhớ cách trường em có một cửa hàng bán AI tương đối gần, em có thể đến đó, anh sẽ nói với bên kia một chút, nếu có lớp thì đến lớp, nếu không có lớp học thì đi thực tập, và bù lại thời gian mà em nghi vào cuối tuần. ”
Lâm Tiến vô thức nhìn Lâm Tu, thấy cô gật đầu với mình, trong lòng càng hưng phấn,” Được ạ, cám ơn anh rể.”
Hàn Lận Quân vươn tay xoa xoa mái tóc ngắn đen nhánh của cậu.
Hàn Tô Vi, người mặc áo bluse trắng, bước vào và đưa một số giấy tờ cho Hàn Lận Quân, nói: “Đây là biên lai sinh thường, biên lai làm thủ tục xuất viện, và giấy chứng sinh của đứa trẻ, đều làm xong một lượt cho em rồi đó.”
Hàn Lận Quân tiếp nhận, nhẹ” ừm ” một tiếng.
Lâm Tu cho cô ấy cười một nụ cười ngọt ngào, “Cảm ơn
chị.”
Hàn Tô Vi cũng cười đáp lại, sau đó đụng vào eo Hàn Lận Quân, bất mãn nói: “Chị cảm thấy Tiểu Tu mới là em gái của chị thì có, em từ đâu tới vậy? Là con nuôi à? Không chút lễ phép nào.”
Hàn Lận Quân:”…”
Trợ lý Nhậm bước vào nói nhỏ bên cạnh Hàn Lận Quân:” Hàn tổng, chuẩn bị xong rồi.”
Hàn Lận Quân nghiêng đầu nói:” Cho cậu 15 phút, lập tức đi làm.”
Vâng, “Trợ lý Nhậm dừng lại và hơi cao giọng,” Chúc
mừng Hàn tồng, phu nhân có quý tử.”
Lâm Tu cười và nói,” Cảm ơn.”
Trợ lý Nhậm cúi đầu và lùi lại.
Lâm Tu nhìn Trợ lý Nhậm rời đi, hỏi: “Hôm nay anh bận không? Không cần đến công ty sao?”
Hàn Lâm Quân dịu dàng nhìn cô nói: “Hôm nay rất bận, nhưng không phải cồng ty, là chuyện gia đình. Chuyện của công ty sẽ do người khác gánh vác một phần, em đừng lo lắng.”
Lâm Tu nhìn thấy anh là dáng vẻ thư thái, kỳ thật không giống như là bị làm phiền, liền gật gật đầu.
Hàn Lận Quân liếc nhìn xung quanh phòng bệnh, đứa bé đã bú sữa xong, mấy người lớn tuồi đang dỗ nó ngủ, hiện tại đã yên tĩnh hơn rất nhiều, anh nghiêm nghị nói: “Thu dọn mọi thứ, 15 phút nữa chúng ta về nhà.”