Chương 725
Lâm Tu nhìn xung quanh, chỉ thấy đó đúng là một chiếc Rolls-Royce, nhưng lại quá xa nên không thể nhìn thấy biến số xe.
Tiều Mĩ hỏi: “Quản lý Lâm, chủ tịch Hàn lái xe Rolls-Royce đến đón cô à?”
Lâm Tu cười khúc khích, “Anh ấy không phô trương như vậy đâu, anh ấy đến đón tồi mà lái một chiếc xe sang trọng như vậy làm gì? Rolls -Royce là xe của công ty, cũng không thẻ dùng vào việc cá nhân được của anh ấy được, anh ấy đều lái Porsche.”
Tiểu Mĩ bị cô chọc cười,” Quản lí Lâm, toàn bộ thế giới chỉ có cô mới dám nói Hàn tồng…phô trương…”
Lâm Tu cũng cười, lấy điện thoại di động ra và gọi cho Hàn Lận Quân, “Tôi hỏi anh ấy thì sẽ biết…”
Khi cô đang nói, một người đẹp ngoại quốc chân dài mặc một bộ váy Bohemian đi qua trước mặt bọn họ, ngẩng cao đầu ưỡn ngực, như không nhìn về phía bọn họ, đi thẳng qua.
Lâm Tu ngước mắt lên nhìn, sau đó sững sờ, chính là Nia.
Cô ta búi tóc tỉ mỉ, trang điểm tỉ mỉ, gương mặt đơ đơ, bước
ra ngoài không nhìn nghiêng.
Lâm Tu: “…”
Tiểu Mĩ:”…”
Lâm Tu nhìn Nia bước ra khỏi cồng, sau đó đi về phía chiếc Rolls-Royce trong bãi đậu xe và lên xe.
“Alo? Vợ à, anh sẽ đến ngay.”
Giọng nói của Hàn Lận Quân phát ra từ điện thoại, khiến Lâm Tu chú ý trở lại.
Lâm Tu vẫn nhìn chằm chằm chiếc Rolls-Royce đang từ từ lái ra khỏi bãi đậu xe, “Thì ra anh không phải ở trong chiếc Rolls-Royce …”
Hàn Lận Quân:”… Tại sao anh lại ở trong chiếc Rolls- Royce? ”
Rolls- Royce rất nhanh liền chạy ra khỏi tầm mắt, Lâm Tu hạ mắt, cười nói:” Em nhìn thấy bên ngoài khách sạn có một chiếc Rlls- Royce, hình như là của tổng bộ dùng để tiếp khách, liền đoán rằng có phải anh tới hay không, nhưng em nghĩ cũng không phải, anh không như vậy…”
Như vậy cái gì?
Lâm Tu đã cố gắng tìm một từ để thay thế nó, và sau khi suy nghĩ một lúc lâu, cô đưa ra: ”… Lớn tiếng, phải, em biết anh là người tương đối kín tiếng, vì vậy anh sẽ không xuất hiện như vậy.”
Tiểu Mĩ nhìn qua và không nói nên lời.
Giám đốc Lâm, có phải Hàn tồng lái chiếc Porsche việt dã mới rất thấp bé không?
Chao ôi, thế giới của những người giàu có không phải chuyện mà một cô gái bình thường như mình thậm chí không đủ tiền mua lốp Porsche cũng có thể hiểu được –
Hàn Lận Quân đang lái xe nghe thấy lời của Lâm Tu, khẽ cười một tiếng rồi nói: “Chờ thêm 5 phút nữa, anh tới ngay.”
“Được.”
Sau khi quẹt thẻ, Lâm Tu và Tiểu Mĩ vẫy tay chào tạm biệt vả xách túi bước ra khỏi cửa.
Hàn Lận Quân đem túi xách của cô đặt ở báng ghế sau,
xoay người giúp cô lên xe ngồi xuống, cúi người giúp cô thắt dây an toàn, “Hôm nay cỏ mệt không?”
“Không mệt.”
Hàn Lận Quân hôn lên môi cô, cười nhạt, đóng cửa và đi vòng qua ghế lái.
Lâm Tu mím môi hôn, “Tại sao Rolls-Royce lại ở trong khách sạn?”
Hàn Lận Quân nói, “Anh và Nia đã nói chuyện xong, và cô ta phải ở Hoa Thành 4 ngày, vì vậy anh đã cho cô ta mượn chiếc Rolls- Royce cùng với người lái xe.”
ò – “Không có gì lạ khi cồ vừa thấy Nia lên xe vừa rồi, nên
lời giải thích này có lý,” Cuộc đàm phán diễn ra tốt đẹp chứ?”
Hàn Lận Quân dừng lại nói, “Em có thể không nhắc tới cô ta không?”
Lâm Tu:”… tại sao?”
Hàn Lận Quân nheo mắt lại, “Khồng có chuyện gì, chì là có chút buồn bực.”
Lâm Tu sững sờ, nhìn thấy vẻ mặt rõ ràng là chán ghét của anh, lại nghĩ đến “quá khứ” ngày hôm qua anh nói với chính mình, cô không thể chịu đâu, che miệng lại và cười.
Hàn Lận Quân liếc cồ một cái, “Em cười cái gì vậy?”
Lâm Tu cong môi nói, “Em nghĩ Nia công chúa có chút đáng thương, cô ấy rồ ràng là công chúa, thân phận cũng coi như cao quý, nhưng ở trong mắt anh, tại sao lại khó chịu như vậy?”