Chương 687
Sau khi xuống máy bay, Lâm Tu bị Hàn Lận Quân yêu cầu đứng ở một góc yên tĩnh và không được di chuyển, trong khi anh và cắp dưới đi thu dọn hành lý.
Đứng trước băng chuyền hành lý, anh nhìn lại người phụ nữ nhỏ trong góc, cũng đang nhìn anh, bốn mắt nhìn nhau, giơ bàn tay nhỏ mập mạp lên vẫy vẫy với anh.
Anh khẽ cười một tiếng, vẻ lãnh đạm trên gương mặt được thay thế bằng sự ấm áp, khuôn mặt tuấn tú mềm mại.
Chuông điện thoại trên người vang lên, anh thu hồi ánh mắt lấy điện thoại ra, vô tình nhìn thấy Nia đang theo dòng người đi cách đó không xa.
Nia cười với anh, trông rất thân thiện, anh dừng lại, sau đó nhẹ nhàng gật đầu đáp lại, sau đó cúi đầu nhìn màn hình điện thoại di động, đó là cuộc gọi từ Đức.
“Alo?”
Smith hỏi anh qua điện thoại rằng anh đã rút vốn hoàn toàn chưa, vì khi anh ấy nói với Drew về việc thoái vốn, Drew nói rằng Ham chỉ mới cân nhắc, và họ vẫn đang trong giai đoạn đàm phán.
Hàn Lận Quân nhướng mày, cười nửa miệng, “Nếu vẫn còn trong giai đoạn đàm phán, tồi sẽ nói cho anh biết sao?”
Smith: “Xem ra Drew đang lừa tôi muốn níu kéo tôi lại, nhưng sao anh lại đột ngột muốn rút vốn như vậy? Tôi nhớ khi chúng ta họp video vào tháng trước, khi chúng ta nói về triền vọng phát triền trong năm nám tới, bài phát biểu của anh vẫn khiến tôi sôi máu, nhưng bây giờ …”
Hàn Lận Quân hờ hững nói:” Đây là vắn đề cá nhân giữa tôi và anh ta, thực ra anh không cần phải rút lui theo tôi .”
Smith dừng lại một lúc, sau đó đột nhiên mìm cười,” Có phải vì Linda không? Anh đã kết hôn, và cô ấy vẫn chưa chịu từ bỏ sao? ”
Hàn Lận Quân nhướng mày liếc nhìn, Nia đang đứng bên cạnh Lâm Tu, cười nói với cô, Lâm Tu cũng đáp lại bằng một nụ cười ngọt ngào, giống như đang trò chuyện tốt vậy.
nhưng
Anh nheo mắt lại, trong mắt người phụ nữ nhỏ thoáng hiện lên một tia không kiên nhẫn, người khác có thể không nhìn thấy, nhưng nhìn thoáng qua thì anh đã nhận ra, khóe môi anh cong lên.
Anh không đáp lại, Smith cảm thấy đó là sự thừa nhận và nói bất lực: “Tôi nhớ rằng anh vì sự nghiệp của mình đã khá ẩn nhẫn. Khi anh bị cô ta quấy rối trước đây, anh đủ thông minh đề kéo chúng tôi đi cùng anh, tại sao lại lần này… chịu không nồi? ”
Hàn Lận Quân nói:” Nhẫn nại cũa tôi không phải là không có giới hạn. ”
Nếu như chỉ đối với anh thì anh có thề chịu đựng, nhưng lần lại dã tâm này đánh vào Lâm Tu, anh sẽ không thề nào chịu được mà xem như không có gì.
Smith thở dài, “Vậy thì anh sẽ nắm quyền kiềm soát, không có gì ngạc nhiên khi họ không thề làm gì anh. Drew nói, mặc dù anh ang nói về việc thoái vốn, nhưng cồng chúa Nia đang táng cường đầu tư. Họ đã có một cuộc hẹn hôm qua và sẽ để Nia đầu tư thêm 2,5 tỷ nữa, vì vậy cồ ấy sẽ trở thành cồ đông lớn nhất.”
Hàn Lận Quân nhìn chằm chằm vào tình hình của Lâm Tu,” Cho nên, không phải ngẫu nhiên mà Nia xuất hiện ở Los Angeles?”
Smith:” Nia đến Los Angeles? Tồi nghĩ họ chỉ là đàm phán qua video … ”
Sau khi trò chuyện thêm vài câu, Hàn Lận Quân thấy Nia tạm biệt này đánh Lâm Thiệu rồi rời đi, anh cũng kết thúc cuộc gọi với Smith, cất điện thoại đi về phía Lâm Tu.
Lâm Tu cầm điện thoại di động nói chuyện phiếm với Tiểu Nam về trải nghiệm mấy ngày qua, đồng thời ngẩng đầu nhìn người đàn ông đứng cạnh trợ lý Nhậm cách đó không xa đang nói chuyện điện thoại.
Nia đẩy va li, thản nhiên đi về phía cô, dừng lại và nở một nụ cười ân cần chào cô: “Lim, cô đứng đây đợi anh ấy à?”
Lâm Tu cất điện thoại, mĩm cười và nói: “Đúng vậy, Công chúa Nia, cô nhanh như vậy đã lấy được hành lý rồi sao?
” Tôi chỉ có một kiện hành lý và tôi không có hành lý ký gửi, mang theo nó sẽ tiện hơn “, Nia nói,” Đừng gọi tôi là công chúa, Ham không bao giờ gọi tôi là công chúa, cô cỏ thể gọi thẳng tên của tôi, Nia.”
Lâm Tu:” Được rồi, vậy mạo muội, Nia.”
Trong lòng có chút lẩm bẩm, nàng công chúa Nia này trông thân thiện hơn Linda rất nhiều, Linda lúc nào cũng có vẻ mặt lạnh lùng với người khác, như thể ai cũng nợ cô ta một người đàn ông vậy, còn Nia thì luôn mỉm cười, xứng đáng là công chúa của một đất nước rộng lớn, và phong thái của cô ấy là thanh lịch và điềm tĩnh.
Hơn nữa, mình còn lấy được lễ phục áo cưới trong tay cô ấy, điều này cho thấy cồng chúa cũng là người rộng lượng nên đương nhiên cũng có chút cảm tình với cô ấy.
Mặc dù là phụ nữ, cô vẫn còn hơi nghi ngờ về giác quan thứ sáu của mình, nhưng cô và ông chủ lớn đều đã kết hôn, và đứa trẻ sắp chào đời, ước tính người này có thân phận của một công chúa thực sự hẳn là sẽ không có sở thích cướp chồng của người khác đi?
Đôi mắt của Nia có màu xanh lục nhạt, và chúng trông trong như pha lê, giống như đá quý, Lâm Tu không thể không nhìn vào chúng nhiều hơn.
Nụ cười trên mặt Nia càng rộng hơn, ánh mắt lưu lại bụng dưới của cô, “Cô mang thai bao lâu rồi?”
“Đã 7 tháng rồi.”
“7 tháng mà cô vẫn đi Mỹ để cùng Hàm đi công tác? ”
Lâm Tu chớp chớp mắt,” Làm sao cô biết anh ấy đi công tác? Tôi cùng anh ấy đi Mỹ chơi ~ ”
“… “Nia ánh mắt chớp động,” Đi chơi … Anh ấy hẳn là sẽ không mang theo nhiều người như vậy chứ? Anh ấy mang theo một đội trông có vẻ ưu tú, hơn nữa bây giờ không phải là mùa du lịch cao điểm, làm sao anh ấy có thể đưa nhiều người đến ‘chơi’?”
Lâm Tu:” Bị cô phát hiện rồi ha ha, kỳ thật là tôi đi theo để đi chơi, thời điếm có lịch rảnh thì anh ấy đi theo tôi một chút.”
Nia:”… Anh ấy thời điểm công tác còn cỏ thề có thời gian nhàn hạ…chời?”
Lâm Tu:” ừm … có lẽ trước đây không phải, nhưng với tôi thì luôn luôn như thế này. – ”
Nia:”… “Cồ ây đột nhiên được cho án thức ăn cho chó, cô
ấy đứng hình.
Lâm Tu mỉm cười và chuyển sự chú ý đến báng chuyền hành lý, trợ lý Nhậm đã lấy được 3 vali hành lý của bọn họ, còn đang tìm hành lý của mình, mà đại boss vẫn đứng ỏ’ nơi đó nghe điện toại như cũ, một tay đút túi, một thân hình thon dài vả khuôn mặt điển trai khiến cồ không thể rời mắt.
Nia cũng nhìn thấy như vậy, ý tứ sâu xa trong đôi mắt xanh nhạt ngày càng đậm hơn.
Sau một lúc, cô ấy rời mắt khỏi người đàn ông và hỏi Lâm Tu, “Lim, cô cỏ thế giới thiệu cho tôi những địa điếm thú vị nào ở đất nước s không? Thậm chí là ỏ’ Hoa Thành.”
Lâm Tu hơi ngạc nhiên, “Cô đi du lịch các nước ngoài,
không phải trước đỏ là nên kiểm tra chiến lược du lịch địa phương sao? Đất nước rộng lớn như vậy, nếu không gặp chúng tôi trên máy bay, cô làm sao tới đây du lịch? Đi lang thang sao?”
Cô nhớ Hàn Lận Quân có một người bạn người Đức, tên là Smith gì đó? Anh ấy thích các chuyến du lịch tự mình đi. Trước khi đến Hoa Thành, anh ấy đã tìm hiểu rất nhiều về Hoa Thành, vì vậy anh ấy không những không cần người khác giúp đỡ mà thậm chí còn có cho mình một chiếc xe ô tô chung và đi gần như toàn bộ Hoa Thành.
Mặt khác, Công chúa Nia và Smith hoàn toàn trái ngược nhau, xét về bộ dáng, có lẽ cô ấy chưa từng đến nước s bao giờ.
Nhưng dù là công chúa, cũng không thể … không có suy nghĩ về phần này, đúng không?
Cô cười và nói: “Có nha, Vạn Lý Trường Thành nổi tiếng trong và ngoài nước, cung điện nhà Minh và nhà Thanh uy nghiêm, và nhiều địa điểm tham quan – nhưng cô có thể không quan tâm đến những thứ này, nếu cô muốn chơi, cô có thể cân nhắc đến công viên safari. Có hồ, sư tử, gấu, voi, V.V., rất ly kỳ và thú vị.”
Nia:”… Tồi đi xem các cung điện trong các triều đại nhà
Minh và nhà Thanh. Tôi thích lâu đài, và tôi muốn đề xem các lâu đài của đất nước s khác với các lâu đài ở phương Tây như thế nào.”
Lâm Tu giơ ngón tay chỉ ra bên ngoài nói:” Bên ngoài có hiệu sách, mua bản đồ có thể biết các điểm du lịch của toàn bộ Hoa Thành. Tôi sẽ giúp cô đánh dấu vị trí của sân bay và vị trí của các cung điện nhà Minh và nhà Thanh. Thật tiện lợi để cô tìm thấy nó.”
“Khách sạn thì sao? Có gì muốn giới thiệu khồng?”
Lâm Tu:”…” Cô cỏ nên nghi ngờ không? Sự trùng hợp ngẫu nhiên hay động cơ thầm kín?
Cô hơi cáu, vừa rồi cồ đang so sánh sự khác biệt giũ’a cồ công chúa này và Linda, cô còn khen cô ta tốt, nhưng bây giờ cô đột nhiên cảm thấy … ừm, mình muốn rút lại những lời đó.
Cô nhướng mày, đặt tay lên eo và xoay người nhẹ, nói: “Sau khi đứng lâu lưng tôi có chút đau – Nia, tôi xin lỗi, tôi phải đứng dựa vào tường một lúc.”
Từ từ lùi về phía bức tường cách đỏ hai bước, nhẹ nhàng nghiêng người, nở một nụ cười xin lỗi.
Nia:
Cô ta cảm thấy vợ của Ham đang né tránh lời nói của mình, nhưng cô ta không cỏ bằng chứng cứng rắn.
Cô ta cười nói: “Tôi sẽ ở đây vài ngày, cô có thể cho tôi xin thông tin liên lạc được không?”
Lâm Tu chớp chớp mắt nhìn cô ta, không rõ lắm ý định của cô ta. Cô ta muốn mời cô ra ngoài đi cùng sao, đề lại thông tin liên lạc chẳng lẽ muốn cô đi ra tiếp khách sao? Hẹn với một phụ nữ mang thai?
Hay nói bất cứ khi nào cần giúp đỡ sẽ gọi cho cô?
Cô chậm rãi đứng dậy, lấy điện thoại di động ra với một nụ
cười,”… Được rồi – này, tại sao điện thoại di động của tôi lại tắt? ồ, hóa ra là hết pin
Nia: “Không thành vấn đề, cô có thể báo số cho tôi, tôi cứ lưu lại.”
Lâm Tu vẻ mặt uể oải:”… số của tôi là gì? Có thể cô không biết, số điện thoại di động của chúng tôi là 11 số, mọi người cũng lười nhớ quá, chỉ lưu cái tên thôi, nhưng cũng có thể liên quan đến việc mang thai của tôi, người mang thai sẽ trở nên ngốc, tôi đã bị Ham mắng vì chuyện này, chằng qua, anh ấy có đầu óc tốt, nên có thể nhở được số của tôi. Cô đợi lát nữa tôi sẽ hỏi anh ấy …”
Nia:” Quên đi, tôi… tôi đang vội, tôi đi trước, cô giúp tôi nói với Ham.”
Lâm Tu:” Vậy à? Vậy thì chúc cô có một khoảng thời gian vui vẻ ở đất nước s ~ ”
Khi Hàn Lận Quân mang hành lý đi qua, tình cờ thấy Nia vội vàng rời đi, anh khẽ liếc nhìn rồi nhíu mày hỏi Lâm Tu,” Cô ta đã nói gì với em?”
Lâm Tu đột nhiên tâm tình chuyền biến tốt, nắm lấy cánh tay anh, cười nói:” Không nói gì, chỉ chào rồi rời đi.”
Hai người cùng nhau đi về phía lối ra, Hàn Lận Quân liếc mắt nhìn cô,” Chì đế chào thôi sao? ”
Lâm Tu nghiêng đầu và nói, “Hừm … còn hỏi em nơi nào ở Hoa Thành chơi vui. Em đã giới thiệu Cung điện nhà Minh và Công viên động vật hoang dã. Hình như cô ắy chọn cung điện.”
Hàn Lận Quân cong môi, “ừm, để cồ ta có thể tự mình làm đi.”
Lâm Tu nhìn anh, với đôi mắt to tìm kiếm,” Anh … không tìm người tiếp đãi cô ấy sao? ”
Hàn Lận Quân nhẹ giọng nói,” Cô ta không đề cập tới.”
Lâm Tu:”…”
Cô có chút không nói nên lời, người ta chính là công chúa đó, từ xa xôi đã đến tận nước s. Là bạn học cũ, không phải nên chủ động tiếp đón sao? Cư nhiên còn cần đối phương phải đề cập đến? Đây là đạo lý gì?
Hàn Lận Quân nhướng mày, “Sao em lại nhìn anh như vậy?”
Lâm Tu: “Vừa rồi cồ ấy hỏi em số điện thoại di động…”
Hàn Lận Quân: “Em đưa cho cô ta à?”
Lâm Tu:” Em nói điện thoại của em hết pin, không thề gửi được; Em nói rằng em đang mang thai và trở nên ngu, không nhớ số điện thoại; Em nói em sẽ hỏi anh… Cô ấy nói rằng cô ấy đang ở vội vàng, rồi rời đi … ”
Vừa nói, cô vừa liếc nhìn sườn mặt của người đàn ông, cảm thấy có chút chột dạ.
Hàn Lận Quân cười thầm, “Dùng anh làm lá chắn, không tồi.”
Lâm Tu: Cho nên em nói như vậy là đúng?”
Hàn Lận Quân: “ừm, cồ ta sẽ liên lạc với anh nếu cần, em
cứ mặc kệ.”
Lâm Tu thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong đầu vẫn cảm thấy như có gì đỏ không có xuất hiện, vừa định đi ra, nhưng vừa tới cửa đã bị đá một chức…
Quên đi, không nghĩ tới, và nếu cô còn nghĩ về nó, sẽ sớm bị rụng tóc.