Chương 681
Anh nhấc điện thoại lên để kiểm tra email, nhưng lại không thế tập trung, thỉnh thoảng anh sẽ nhìn lên phòng ngủ và nghe thấy tiếng nước chảy.
Dần dần, tiếng nước chảy cỏ lẽ đã khiến trái tim anh bình tĩnh hơn, anh thở phào nhẹ nhõm và cuối cùng cũng có thể bình tĩnh lại và trả lời email.
Vừa bấm gửi trả lời email thứ ba do trợ lý gửi tới, cửa phòng tắm bị mở ra, anh lập tức ngẩng đầu nhìn sang.
Lâm Tu đã mặc xong bộ đồ ngủ, chậm rãi đi từ phòng tắm lên giường, bóng người bên cửa xuất hiện, anh quay đầu nhìn sang.
Cả bốn mắt nhìn nhau không nói nên lời và ngượng ngùng.
Lâm Tu: ”…”
Hàn Lận Quân: “…”
Cô dừng một giây, sau đó nhìn sang chỗ khác, tiếp tục đi về phía giường.
Hàn Lận Quân lập tức đặt điện thoại xuống, đứng dậy đi tới.
Lâm Tu ngồi ở mép giường chậm rãi nhích mông vào trong, sau đó ngồi dựa lưng vào giường, không đắp chản bông mà đem gối đặt ở bên kia, muốn đặt dưới chân cô, nhưng lại bị chặn lại bởi cái bụng cực lớn, cô rất khỏ với tới.
Hàn Lận Quân tiến lên cầm lấy cái gối, nhẹ nhàng nhấc chân cô lên, đặt cái gối lên rồi đặt chân lên, quay đầu lại hỏi: “Chân của em có khó chịu không? Em muốn đặt như thế nào?”
Lâm Tu nhìn anh, thấy anh đã không còn cơn tức giận không thẻ giải thích được vừa rồi, giọng điệu dịu đi, nói: “Em đứng lâu rồi nên hơi đau, bây giờ chân cũng dần sưng lên, bác sĩ nói trước khi ngủ nen dùng thử gì đó nâng chân lên để máu lưu thông trở lại, cỏ thể giảm bớt áp lực cho chân.”
Hàn Lận Quân khẽ gật đầu, ngồi xuống mép giường, cúi đầu nhìn xuống chân cô.
Cô đã từng cỏ một đôi chân rất dễ thương, sạch sẽ, có móng tay tròn, nhỏ và mềm dẻo, nhưng cô rất sợ lạnh vào mùa đông, khi mới cưới thời điểm họ ngủ với nhau, anh luôn bị cô cố ý chơi xấu mà áp qua chân anh, cái loại lạnh này luôn khiến anh rùng mình.
Đôi khi cả hai ngồi trên giường trò chuyện, khi có hứng thú,
anh cũng sẽ ôm đôi chân cô trong vòng tay để che chở sưởi ấm.
Nhưng bây giờ, bàn chân nhỏ nhắn xinh xắn trong trí nhớ của anh đã sưng tấy lên, cồ chân cũng gần bằng bắp chân … Không đẹp mắt nhưng lại càng khiến anh thương tâm hơn.
Người phụ nữ này đang mang thai đứa con cho anh, chưa bao giờ nghe một lời phàn nàn nào từ cô kể cả khi thân hình xinh đẹp của cô bị biến dạng, cô khồng muốn bị bỏ lại mà nhất quyết đi làm, ờ nhà cố gắng để có khả năng đuổi kịp công việc, cùng anh vượt qua thời gian công tác buồn chán, từ xa vượt qua biền cả nghìn trùng bay tới” bảo vệ” anh, trong lòng vui vẻ đi sân bay đón mẹ chồng…
Trong nháy mắt, có rắt nhiều hình ảnh xẹt qua trong đầu anh, tất cả đều là về cô cùng anh, làm cho lòng anh nồi lên đau đớn, cảm thấy rất không buông xuống.
Cô xứng đáng được đối xử tử tế chứ không phải là một mực bị chì trích.
Nhẹ nhàng vuốt ve bàn chân cô, cảm thấy cô nhột nhột co rút lại, anh cười khẽ rồi ngẩng đầu nhìn cô, “Ngứa à?”
Lâm Tu cắn mồi dưới, khuồn mặt ửng hồng gật đầu,
nghiêm nghị nói: “Chân có gì đẹp chứ? Trở nên thật xấu xí…”
” Tại sao lại xấu xí? vẫn rất xinh đẹp, làn da cũng… “Anh muốn lấy lòng cô, nhưng khi bàn tay to của anh chạm vào da ở mắt cá chân, anh phát hiện ra rằng hơi ẩm trên chân biến mất, làn da dần trở nên khô ráp khiến anh choáng váng và cần thận nhìn xuống.
Làn da non mịn ban đầu thực sự có những nốt mụn nhỏ, trông đặc biệt chói mắt. “Sao lại thế này?”
Lâm Tu quẫn bách nói: “Điều này xảy ra trong giai đoạn cuối của thai kỳ, làn da trở nên nhạy cảm và mất nước. Em còn chưa thoa dầu ô liu, anh tránh ra một chút, em muốn đi lấy đến để thoa.”
Hàn Lận Quân đè chân cô lại,” Em để ỏ’ đâu? Anh đi lấy.
Lâm Tu chỉ vào TV, nơi đó có mấy món đồ cô sử dụng thường xuyên.
Hàn Lssjn Quân đứng dậy đi tới, vừa chỉ tay mang theo một lọ chất lỏng màu vàng nhạt, vẫn chưa mở ra.
Anh gỡ gói thuốc ra, trở lại ngồi vào chỗ cũ, dùng tay bóp một ít, sau đó bắt đầu xoa xoa chân cho cô, chỗ nào khô ráp xoa chỗ đó, lực đạo cũng khống chế rất tốt.
Dầu ô liu dưỡng ầm rất tốt, sau khi thoa lên thì cảm giác khô ban đầu đã thuyên giảm đi rất nhiều, các vết nám cũng mờ đi, anh hài lòng đặt một chân xuống và bắt đầu xoa bóp bàn chân thử hai.
Suy nghĩ một hồi, anh hỏi: “Em mang cái này từ Trung Quốc?”
“Chất lỏng không được phép mang theo,” Lâm Tu thoải mái ngả người ra sau với đôi mắt híp lại, “Em vừa mua ở trung tâm thương mại với mẹ.”
Hàn Lận Quân dừng một chút,” Em đến trung tâm mua sắm chỉ để mua cái này? ”
Lâm Tu gật đầu,” Em nói với mẹ là em không mang theo dầu ô liu, gần đây chân em rất khô nên mẹ đã đưa em đi đến trung tâm thu’O’ng mại để mua.”
Hàn Lận Quân trong lòng tràn đầy chán chường, rũ mi xuống, nói,”… em cũng có thể bảo anh đi cùng, hoặc là anh trực tiếp mua cho mẹ.”
Lâm Tu nhẹ giọng nói. “Anh là đàn ồng, em sợ anh mua nhầm, mẹ là người từng trải, hơn nữa còn sinh anh và chị gái, nhất định phải có kinh nghiệm hơn em với anh.”
Lời này nói ra cũng rất hợp tình hợp lý, làm Hàn Lận Quân không thề phản bác lại được, trong lòng dâng lên cảm giác áy náy, thấp giọng nói: “Tại sao vừa rồi em không nói cho anh biết?”
Lâm Tu: “Anh đang tức giận, làm sao có thể tranh cãi với anh chứ?”
Hàn Lận Quân nâng mắt nhìn cô, ” Anh có tức giận sao? Không có nha, em rõ ràng là đang giận lẫy mà mặc kệ anh, ôi, em không phải là không đề ý tới anh, là nói chuyện rất kỳ quái, anh rắt sợ ~ ”
Bộ dạng cô cười khẽ cũng làm anh nở nụ cười, vừa lúc trên chân cũng đã xoa xong, đem chai dầu oliu đậy lại, đứng
dậy đặt lên tủ đầu giường, thuận thế ngồi xuống bên cạnh cô, nhanh chóng ôm cô vào trong lòng,” Vợ, thật xin lỗi.”