Chương 678
Mẹ Hàn cười, “Thì ra là vậy. Trước đây mẹ còn cảm thấy con gầy quá, có nhiều thịt thì trông sẽ đẹp hơn. Bây giờ thì không sao rồi, sau khi sinh con điều chỉnh lại một chút. Hiện tại, con không cần cố ý giảm bớt, dù sao con cũng cao như vậy, có thêm chút thịt liền có chút phúc tướng, càng có hình tượng phu nhân chủ tịch.”
Lâm Tu:”…”
Mặc dù cô cảm thấy mẹ Hàn đang nói đùa hay đang an ủi mình, nhưng phải nói rằng cồ thực sự hạnh phúc khi có một người mẹ chồng như vậy –
Hàn Lận Quân nhân cơ hội đó siết chặt eo Lâm Tu, và đồng ý với mẹ Hàn: “Quả thực , có thịt sờ lên cảm giác sẽ thoải mái hơn.”
Lâm Tu:” ”
Cô trừng mắt nhìn anh, gạt tay anh ra, định chuyến chủ đề, ngồi xuống bên cạnh mẹ Hàn, nhìn bức tranh vẽ xong tiếp theo, nói với bà ấy, “Đây là lần đầu tiên con nhìn thấy bức tranh vẽ hình của mẹ.” Thè lưỡi, cô lại nói, “Nhưng con chưa xem nhiều bức tranh của mẹ.”
Mẹ Hàn nói,” Mẹ chuyên về vẽ phong cảnh sơn thủy điền viênc, hơn nữa mẹ cũng chỉ vẽ một vài bức tranh nhân vật
khi chế thuốc quá nhiều.
Lâm Tu nhìn những bức tranh nhân vật kia trong rất sống động, nam nữ già trẻ đều có, sắc thái phối hợp rất chân thật, cô tò mò nỏi:” Những màu sắc này đều là dùng bột phấn đá vẽ lên sao ạ?”
Mẹ Hàn:” Chân dung thì không phải, chân dung cần thuốc màu nhu hòa hơn, trên cơ bản đều là lấy từ các loại thực vật, ngẫu nhiên mới phối hợp dùng thêm phấn đá.” Bà ấy nhìn Lâm Tu, cười hòi,” Tiểu Tu khi nào thì làm mẫu cho mẹ nhẻ?”
Lâm Tuúng túng:“ Con được không? ”
Mẹ Hàn nói:“ Đương nhiên, miễn là con… ”
“ Không được! ”Hàn Lận Quân từ chối mà không cần suy nghĩ.
Mẹ Hàn: “Tại sao không được?”
Hàn Lận Quân: “Sau khi lên tranh của mẹ, chúng đều sẽ được trưng bày khắp nơi cùng với triển lãm của mẹ?”
Mẹ Hàn : “Những bức tranh chân dung này của em cũng là người mẫu thật. Đều được sự đồng ý của họ, mẹ đã mang
chúng đi triển lãm toàn cầu, hơn nữa mẹ cũng không thấy cỏ tác động tiêu cực nào đến họ.”
Hàn Lận Quân vẻ mặt cứng rắn, nói:” Người khác con không xen vào, nhưng Lâm Tu thì không được.”
Nghĩ về việc cô bị vẽ thành tranh và bị bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm, anh rất khó chịu, cho dù đó là tranh!
Mẹ Hàn không còn vui nữa, quay sang hỏi Lâm Tu, “Nó luôn độc đoán như vậy khi ở riêng với con?”
Lâm Tu:”… Cũng không hắn ạ.”
Mẹ Hàn: “Vậy thì như thế nào lại làm trò hung dữ như vậy trước mặt mẹ chứ? Nếu không đem con dưỡng thật mập mạp, làn da so với trước kia cũng mềm mại, mẹ cũng muốn nghi ngờ nó ngược đãi con.”
Lâm Tu xấu hồ đến mức muốn tìm một cái lỗ trên mặt đất, “Mẹ … anh ấy không có ngược đãi con…”
Hàn Lận Quân: “Dù sao, con cũng không thề để cho cô ấy làm người mẫu tranh!”
mẹ Hàn còn muốn đánh: “Người trong nhà, phu sa không thể để chảy ra ruộng cùa người ngoài …”
Hàn Lận Quân:” Mẹ đi vẽ chị đi.
Mẹ Hàn:” Mẹ đã vẽ rồi, con vẽ hơn ba bức, chị con cũng rất vui mừng đó.”
Hàn Lận Quân:
Lâm Tu cắt ngang, hỏi: “Mẹ cũng mang tranh vẽ của chị đi triền lãm sao?”
Mẹ Hàn: “Thật ra là không có, mẹ vẫn có ý thức chừng mực và chỉ giữ mình trong nhà. Nói tới đây, có vẻ như con bé cũng không đồng ý với việc mẹ mang nó đi triển lãm …”
Lâm Tu:”…” Bà ấy còn không biết xấu hổ nói ra, cô cũng không quá nguyện ý.
Mẹ Hàn cười nói: “Thực ra mẹ không muốn vẽ con mang đi triển lãm. Mẹ chì muốn dùng con làm người mẫu đế tập vẽ hình thôi. Mẹ vẽ xong cũng có thể nâng niu nó, tiểu Vi cũng là như vậy”
Lâm Tu liếc nhìn Hàn Lận Quân thấy anh vẫn không vui lắm, nhưng ít ra anh cũng không phản đối nữa nên gật đầu cười:” Được rồi, nhưng mẹ có thể sắp xếp thời gian được không? ”
Mẹ Hàn:” Có thể, chờ lần sau sắp xếp xong lỳ nghỉ lần sau liền nói với con, đến lúc đó vẽ cho con một bức tranh phụ nữ mang thai.”
Lâm Tu: “Được.”
Cả ba trò chuyện một lúc, đến giờ ăn tối, họ cùng nhau đi ra ngoài.
Sau khi Nia ra khỏi công ty của Linda, cô ấy bắt taxi về khách sạn theo địa chỉ mà cô ta đã cho.
Lúc này là khoảng bốn giờ chiều, không có nhiều người ra vào khách sạn, đề không thu hút sự chú ý của người khác, cô ấy thay một bộ lễ phục đơn giản, ngồi xuống khu vực
ghế sô pha trong đại sảnh.
Linda nói với cô ấy rằng khi Ham chưa rút vốn mấy ngày trước, họ đã cùng nhau giải quyết hàng hỏa, và chính anh em Jacques đã đến liên hệ với họ nên họ cũng biết một chút về tung tích của Ham. Hôm nay bọn họ tra được Ham phải đi hải quan xử lý người có liên quan, nếu không có tai nạn, kiểm tra hàng hóa cũng không có vấn đề gì, nguyên liệu thông quan đều đúng. Toàn bộ tàu có thể được thả, và nhiệm vụ của Ham tại Hoa Kỳ về cơ bản đã hoàn thành xuất sắc.
Theo nguồn tin đáng tin cậy, Ham đã kết thúc chuyến đi lúc 3h30 và vội vã trở về khách sạn, Nia đến khách sạn vào khoảng 4h và nói rằng anh không thể quay lại sớm hơn, cỏ thể anh xuống, cô ấy có thể gặp họ khi đang án.
Tìm số phòng thì dễ nhưng cồ ấy không muốn làm phiền, vì biết vợ anh vẫn đang ở trong phòng anh, hơi xấu hồ và mất danh tính. Thà “ngẫu nhiên gặp nhau” và tạo một chút “bất ngờ” cho nhau.
Cuộc hội ngộ sau bao nám xa cách ờ xứ lạ, cuộc gặp gờ tình cờ sẽ lãng mạn hơn …
Vì vậy, cô ấy ngồi trên ghế sô pha chờ đợi …
Từ ngày đến đêm, cho đến khi đèn khách sạn lần đầu tiên được bật lên, và nó gần đến giờ cồ áy uống cốc cà phê thứ 5 sắp muốn ói ra – người đàn ông không xuất hiện.