Ngay khi những lời này nói ra, người phục vụ ở cửa không đáp lại, nhưng Tiểu Tất, người ở bên cạnh, thì hiểu được điều đó và ngạc nhiên nhìn Lâm Tu.
Vẻ mặt Lâm Tu không thay đổi, nhưng trong lòng lại trợn tròn mắt, nghĩ rằng cô đưa tôi đến đây chỉ để hỏi tôi câu này thôi sao? Một câu thuận miệng của Hàn Lận Quân anh, khiến cho tôi phải chịu phiền toái đây!
Nhưng cô vẫn phải giữ vẻ lịch sự và mỉm cười: “Tiểu thư Jacques,
khách sạn chúng tôi có chính sách không nói chuyện cá nhân trong giờ làm việc. Nếu cô không hài lòng về phòng, chúng tôi có thể giải quyết cho cô ngay lập tức.”
Linda không đả động, cô ta nói:” Tôi chỉ muốn xác nhận mối quan hệ của cô với Ham bây giờ.”
“… ừm, tôi có thể hiểu rằng là tiểu thư Jacques không định phàn nàn về phòng tắm? ”
Linda nhìn lại phòng tắm, cô ta nói: “Trừ khi cô ở lại và chúng ta nói chuyện?”
“Vậy thì chúng ta đây vẫn là nên dọn dẹp phòng tắm cho cô Jacques một lần nữa.” Lâm Tu quay lại và đang muốn phân phó người phục vụ người phục vụ.
Linda vội vàng kêu lên: “Tôi là khách được Ham mời đến và là một trong những nhà đầu tư của các dự án quan trọng của anh ấy. Nếu cô không là tôi hài lòng có thể ảnh hưởng đến khoản đầu tư của tôi!”
Lâm Tu nhớ lại những gì Hàn Lận Quân đã nói, anh thực sự cho biết trụ sở tập đoàn đang làm đề án thu hút khách nước, đến đây
làm gì không cần nói cũng biết, cũng không có khả năng tới đây chơi.
Cô có chút do dự, nếu dự án lớn như vậy mà bị khách sạn làm chậm trễ, cô nhất định sẽ có lỗi sai, suy nghĩ một chút, cô miễn cưỡng đồng ý và nói với Tiểu Tất: “Cô đi trước đi, tôi sẽ xử lý ở đây là được rồi”
“ Được rồi, quản lý Lâm. “Tiểu Tất đi ra ngoài, người phục vụ phòng cũng vậy.
Linda đóng cửa trở lại phòng khách nhỏ bên trong mang theo
chút kiêu ngạo, chỉ vào ghế sô pha: “Ngồi đi.”
Lâm Tu đứng ở lối vào phòng khách và nói với một nụ cười: “Không, tôi sẽ đứng, cô Jacques có thể nói bất cứ điều gì.”
Linda ngồi trên ghế sô pha, bắt chéo chân, và hỏi: “Từ câu vừa rồi tôi hỏi, cô thật sự là vị hôn thể của Ham sao? Tôi cùng anh ấy quen biết nhiều năm như vậy, anh ấy vẫn luôn độc thân, thời điểm nửa năm trước đi Mĩ công tác cũng không hề nhắc tới vị hôn thê, sao có thể đính hôn nhanh như vậy? ”
Cô gái ngoại quốc này rõ ràng rất để ý Hàn Lận Quân, cô ta hẳn là thích Hàn Lận Quân cho nên đối với lời giới thiệu cô là vị hôn thê của Hàn Lận Quân mới có phản ứng lớn như vậy.
Lâm Tu nghĩ đến điều đó, cũng không muốn gây ra xung đột lớn hơn, nhưng cô cũng không thể trực tiếp mâu thuẫn với Hàn Lận Quân, vì vậy cô nói: “Tôi là… bạn gái của anh ấy.”
Nếu ngay cả “hôn thê” như vậy mà anh cũng đã nói, vậy xem ra là cũng không để ý việc công khai mối quan hệ của hai người ?
Hơn nữa, cô cảm thấy quan hệ hiện tại của hai người cùng lắm chỉ là bắt đầu quan hệ, còn cách danh nghĩa vị hôn phu hôn thê còn rất xa, cho nên công khai còn quá sớm đúng không? Cũng không biết Hàn Lận Quân đang nghĩ gì, lỡ như đến lúc đí chia tay thì sao?
Vừa nghĩ tới khả năng cuối cùng này, trong lòng cô liền cảm thấy hoảng sợ, cố hết sức tập trung vào vấn đề đối phó với những vị khách trước mặt, thay vì suy nghĩ xa hơn.
“Vậy tại sao anh ấy lại nói cô là vị
hôn thể của anh ấy? Hai người rốt cuộc đã đính hôn chưa?” Linda miễn cưỡng hỏi.
Lâm Tu cứng họng, câu hỏi như vậy nên hỏi Hàn Lận Quân chứ? Hỏi cô thì có ích gì? Nếu có thể, cô cũng hy vọng rằng Hàn Lận Quân có thể giữ thái độ khiêm tốn hết mức có thể ~
Cô đang định nói gì đó thì có tiếng gõ cửa.
Cuộc trò chuyện của người phụ nữ bị cắt ngang, Linda rất không vui, im lặng một lúc.
Lâm Tu cũng không nói gì, nhưng nhìn Linda với một câu hỏi: Có cần tôi mờ cửa giúp coô không?
Linda nheo mắt không hài lòng, tiếng gõ cửa lại vang leen, cô ta không kiên nhẫn hất đầu nói:”
Mờ cửa giúp tôi.”
Đây thật là một hành vi vô lễ, nhưng Lâm Tu lại có thể tưởng tượng, có người đến tìm cô gái
này, thì mình vừa lúc có thể nhân cơ hội rời đi:” Được, tiểu thư Jacques.”
Cô quay lưng bước ra mờ cửa, ngoài cửa là Drew Jacques, có lẽ vừa mới ngủ dậy vì bị lệch múi giờ, lúc này đầu tóc rối bù nhìn thấy cô mờ cửa, có chút sửng sốt, lập tức lấy lại tinh thần nói:“Cô không phải là vợ chưa cưới của Ham sao?”
Lâm Tu cong môi cười: “Xin chào, tiên sinh Jacques, tôi là Lâm Tu, quản lý phòng của khách sạn.”
“Cô rõ ràng là hôn thê của Ham! ”Drew rất kiên trì.