Chương 584
Trợ lý Nhậm đưa Lâm Tu đến cửa nhà theo phân phó của Hàn Lận Quân, rồi quay người rời đi sau khi nhìn cô vào sân.
Ngay khi lên xe, anh ấy đã gừi tin nhắn WeChat cho Hàn Lận Quân và báo cáo cuộc trò chuyện với Lâm Tu cho sếp của mình.
Hàn Lận Quân đang nói chuyện phiếm với mọi người trong bữa tiệc, nhướng mày sau khi nhìn thấy nội dung của WeChat, im lặng cúi đầu nhìn quần áo với vẻ mặt trầm tư.
Gần đây anh có vứt quần áo nào sao?
Nếu vậy, anh làm gì ném quần áo mà không có lý do?
Sau khi suy nghĩ một hồi mà không có kết quả, anh trả lời: Tôi hiếu rồi, cậu đã trả lời rất tốt.
Sau đó cũng không để chuyện này trong lòng.
Lâm Tu về nhà và thấy bố Lâm và mẹ Lâm đang nói chuyện trong phòng khách.
“Bố mẹ, con về rồi,” Lâm Tu bước tới, “Bố đang viết thiệp mời à?”
Cô thấy trên bàn cà phê, ghế sô pha và sàn nhà đầy những thiệp mời, một vài trong số đỏ đã được viết và khô, và một số vẫn chưa hoàn thành, không viết chồng lên nhau.
Mẹ Lâm nói, “Con quay lại đúng lúc, mẹ hỏi con, Tiểu Hàn a, không đúng, Tiểu Hàn thật sự là Hàn trong lạnh
lẽo sao?”
Lâm Tu ngồi xuống chiếc ghế sofa đơn và giúp làm khô thức mực trên thiệp mời, “Vâng.”
Bố Lâm nói, “Xem đi, bà cứ không tin.”
Mẹ Lâm ngượng ngùng nói,”… Cái họ này hiếm quá, và tôi cũng khồng hỏi chi tiết nên tôi luồn nghĩ là Hàn trong Hàn Quốc.”
Lâm Tu mở lời mời có in dòng chữ” Anh Hàn Lận Quân “bằng chữ mạ vàng đậm. Mẹ Lâm cỏ lẽ là nhìn thấy những lời đỏ và thảo luận với ba Lâm, vẫn tự hỏi liệu các từ đã bị gõ nhầm, nếu vây, nó có phải được sắp xếp lại không? Rốt cuộc, làm sao có người lại có thể đánh vần sai tên chú rể trên thiệp cưới? Điều đó quá vô lý.
Bố Lâm khẳng định mình nói đúng, bởi vì lần đầu tiên gặp mặt, ông đã xác nhận với Hàn Lận Quân đó là từ nào.
Hơn nữa, không phải là không có ai mang họ này, “Tôi đã nói rồi, ờ trường của Lâm Tu và Lâm Tiến không phải cỏ giáo sư họ Hàn sao? Tôi nghe Lâm Tu nói trước đây giáo sư Hàn rất quan tâm con bé.”
Lâm Tu nói:” Đúng rồi ạ, đã lâu rồi con khồng gặp giáo sư Hàn, con không trở lại trường cũ của sau khi tốt nghiệp. Lúc trước thầy ấy phải hồi phục bệnh viêm phổi một thời gian, và không biết bây giờ sức khỏe của thầy ấy thế nào. ”
Mẹ Lâm nói:“ Có rảnh thì cùng bạn cùng lớp đến gặp giáo sư Hàn cũng được. ’’
Có lẽ là“ yêu ai yêu cả đường đi”, cô nghĩ những người có họ“ Hàn ”đều tốt bụng.
Lâm Tu gật đầu, “Vâng ạ.”
Mẹ Lâm nhìn thấy chiếc túi cô để sang một bên liền hỏi: “Con mua cái gì?”
Lâm Tu nói: “Con mang đồ ngủ của Tiểu Quân về giúp anh ấy giặt.”
Mẹ Lâm: “. … Hắn lại không ở chỗ chúng ta.
Lâm Tu không nói nên lời,” Con cũng chưa nói là anh ấy phải ở lại nhà chúng ta, đây là đồ mưới, anh ấy đề ở trong khách sạn, con giặt sạch rồi sẽ đưua lại cho anh ấy.”
” À,” Mẹ Lâm cũng không kiên trì hỏi gì nữa, ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường, đứng dậy nói,” Thời gian cũng không còn sớm nữa, mẹ đi nấu cơm.”
Cô đưa quần áo của Hàn Lận Quân trở lại phòng trước, cởi áo khoác ngoài treo lên, sau đó cùng mẹ Lâm đi vào phòng bếp rửa và cắt rau.
Mẹ Lâm đang cắt bắp cải Trung Quốc, nhìn con gái đang ngoan ngoãn ngâm nấm, và hòi, “Khi nào … đi khám thai?”
Từ này có chút mới lạ, Lâm Tu thiếu chút nữa không phản ứng được, ” Dạ?”
Mẹ giận dữ nói, “Khám thai — khám thai. Lần trước khi con đi khám, bác sĩ có nói lần sau là khi nào tái khám không? ”
Lâm Tu lập tức đỏ mặt, một lúc sau mới nói,”… chắc là còn hai tuần nữa.”
“Hia tuần nữa là tròn hai tháng sao?”
“Dạ…”
Mẹ Lâm bình tĩnh nói, “Tự mình nhớ thời gian, cho em biết khi nào hết thời gian, mẹ sẽ đi với con khi thời gian đến.”
” Dạ.”
Hành động tác thái rau của mẹ Lâm đã nhẹ đi rất nhiều, tâm tình hắn có vẻ rất tốt. .