Chương 430
Mẹ Lâm thấy con gái cư nhiên lại làm mặt quỷ với người ta, rất sợ cách cư xử xấu của cô làm Hàn Lận Quân không vui, vội hỏi:” Tiểu Hàn nói đúng nha, hiện tại thời đại không giống nhau, người trẻ tuồi có khi nên lớn gan một chút, thích thì nói, bằng không ai biết a?”
Hàn Lận Quân gật đầu và xướng họa theo mẹ Lâm,” Dì nói đúng, nhưng cháu cũng cỏ sai, dù sao cháu cũng là đàn ông, theo lý thuyết thì cháu nên chủ động, dì xem cháu không phải là cũng chậm trễ 3 tháng sao? Nếu cháu có thề tỏ tình với Lâm Tu sớm hơn, ngài hẳn là đã biết cháu trước đó 3 tháng.”
Mẹ Lâm nghe vậy rất vui vẻ, trên mặt cũng mang theo ý cười nói:” Cũng không muộn. Kỳ thực suy nghĩ kỹ đi, những chuyện khác không quan trọng, điều quan trọng là hai đứa thích nhau, điều này khiến cha mẹ như chúng ta hạnh phúc hơn bất cử thứ gì khác. ’’
Lâm Tu:”…” Cho nên bây giờ không có chỗ cho cô nói, phải không?
Hàn Lận Quân nói: “Vậy bác gái cũng đồng ý với lời mẹ cháu nói về việc kết hôn vào tháng sau?”
Mẹ Lâm chỉ nhìn Lâm Tu nói, “Dì phải xác nhận chuyện này với Lâm Tu một cách riêng tư. Được rồi, xin lỗi không thế cho cháu một câu trả lời ngay bây giờ. “Bà vẫn có sự hợp lý này.
Hàn Lận Quân cũng không ép buộc, nói:” Dạ, cháu sẽ nhờ mẹ cháu liên lạc với dì.”
Mẹ Lâm nói, “Không, không cần, dì sẽ liên lạc với mẹ cháu, đó là chuyện chúng ta đã thỏa thuận vào buổi trưa hôm nay.”
Sau đó anh không nói gì thêm, đầu khẽ khàng.
Hàn Lận Quân đứng dậy rời đi, mẹ Lâm bảo Lâm Tu tiễn anh ra ngoài, thái độ của bà rõ ràng là nhiệt tình hơn lúc mới đến.
Bên trong cồng sân, Hàn Lận Quân đứng cao hai tay đút túi quần, nhìn xuống dáng vẻ nghiêm túc của người phụ nữ nhỏ bé có cằm cao ngang ngửa đang giơ tay buộc khăn cho anh, anh cảm thấy hơi ngứa mắt, không thể không đưa tay ra và búng vào vầng trán mịn màng của cô.
Lâm Tu sách một tiếng, che đi phần nảy của mình, trừng
mắt nhìn anh rồi tức giận nói: “Anh làm gì vậy!”
Hàn Lận Quân nhướng mày, không chút do dự nói: “Muốn hôn em, nhưng dì đang nhìn trộm từ ngoài cửa, cho nên không thể hôn, đành phải bắt nạt một chút.”
“… “Lâm Tu tức giận liếc sang một bên, lẩm bẩm nói:” Thật là, có gì mà đẹp nha …”
Hàn Lận Quân lạnh lùng nói,” Chắc là đang nghĩ, ‘Hai đứa này sao có thể làm chuyện thầm mến nhau bấy lâu nay mà lại không thèm nói ra lời?”‘
Lâm Tu nhất thời liền đỏ mặt, thấp giọng nói:” Tất cả đều là lỗi của anh, anh đang nói nhảm nhí gì vậy? Em đã phải lòng anh từ khi nào vậy? Em tỏ tình với anh khi nào? ”
Hàn Lận Quân cúi đầu cười,” Anh chỉ là tùy cơ ứng biến, nếu không, dì sao có thể đồng ý với chúng ta kết hôn vào tháng sau? Chúng ta quen nhau một tháng. So với việc thích nhau 4 tháng và yêu nhau cả năm, mức độ hoàn toàn khác nhau.”
Lâm Tu nói,” Vậy tại sao không phải là anh đã phải lòng em một năm rồi?”
Hàn Lận Quân giật mình nói:” Em là so đo cái này? Nếu
không bây giờ anh đến gặp dì là nói rằng chính anh là người đã phải lòng em trong một nám nhì?”
Lâm Tu nhìn chằm chằm, “Anh đang nghĩ em là đồ ngốc sao? Không phải, anh cho là mẹ em ngốc sao!”
Hàn Lận Quân nói,” Cho nên, vẫn chấp nhận lý lẽ em yêu thầm anh cả nàm trời ~ Dì về sau nhất định sẽ hỏi em đề xác nhận, vợ à vất vả vì em rồi, em làm sao lại bịa ra, ngày mai nhớ tới nói cho anh biết, chúng ta hảo hảo thông đồng thú tội. “
Thông đồng bịa đặt cái đầu anh!
Lâm Tu nhe ráng cám hận, nhưng cô còn có thể làm gì khác hơn là? Cô cũng rất đau khổ, cồ cũng rất có lỗi, nhưng
cô vẫn phải gật đầu thừa nhận trước mặt mẹ Lâm!