Chương 417
Bố Lâm cũng trầm mặt gật đầu, “Tôi hiểu rồi, ý kiến của bà đại diện cho ý kiến của tôi, và tôi ủng hộ bà.”
Mẹ Lâm vừa lòng gật đầu, nói: “Hiện tại đợi ý kiến riêng của Lâm Tu chính là ý kiến của tôi, nếu con bé nhất định muốn gả cho Tiều Hàn … ”
Mẹ Lâm rất không chắc chắn, bà thật sự có thể phản đối đến cùng sao?
Sau khi xuất viện, dì Tề về trước, Lâm Tu đi theo Hàn Lâm Quân đến cơ quan giám định tư pháp để giám định thương tật.
Sau một hồi lâu chờ đợi trong viện, đến lượt cô, cô theo nhân viên vào khoa chuyên môn giám định thương tật, Hàn Lận Quân ngồi bên ngoài đợi.
Trợ lý Nhậm gọi cho anh đề báo cáo chuyện với anh, anh nhìn chằm chằm vào lối vào của bộ phận nơi Lâm Tu bước vảo, thản nhiên đáp lại, sau đó ra lệnh làm một số việc.
Đặt máy xuống không bao lâu, điện thoại lại vang lên, lần
này là của mẹ Hàn.
“Tiểu Quân, bây giờ con có bận không?”
“Không bận ạ, con đang ỏ’ bên ngoài,” Hàn Lận Quân xoa lông mày, rất thờ ơ với cái tên ngây ngô mà mẹ và gia đình luôn khăng khăng gọi,“Có chuyện gì vậy ạ?”
Mẹ Hàn niềm nở nói: “Mẹ vừa liên lạc với mẹ của Tiểu Tu và nói chuyện với bà ấy về hai đứa.”
“Vâng, nói thế nào rồi ạ?”
” Nghe thấy được, mẹ Tiểu Tu cũng rất vừa lòng với con, cũng giống nhà ta rát vừa lòng với Tiểu Tu, vì vậy nếu hai đứa muốn kết hôn thì không gặp phản kháng nhiều, nhưng …”
“Mẹ nói đi, dì nói cái gì? ”
Mẹ Hàn nghi ngờ nói:” Gia đình chúng ta đồng ý là nên kết hôn sớm hơn. Thế là xong, dù sao thì cũng có con rồi, hai đứa cũng thích nhau, mẹ cũng không nghĩ ra được lý do gì mà tháng sau không nên kết hôn.”
Hàn Lận Quân chậm rãi thay đồi tư thế, nhướng mày hỏi: “Vậy… bên dì từ chối?”
“Không phải bà ấy từ chối, chỉ là tháng sau kết hôn còn quá sớm, hai đửa chưa quen nhau còn chưa đầy một tháng. Bà ấy không đồng ý với hôn nhân chớp nhoáng hay sao đó. Đứa con trong bụng Tiểu Tu không phải đã được một tháng sao? Tại sao mẹ con bé lại nói rằng hai đứa quen nhau chưa được một tháng? Là là do bà ấy hiểu nhầm thời gian quen biết hay hẹn hò của con, hay là… Tiểu Quân, con có phải là bắt nạt Tiểu Tu ngay khi mới gặp không? ”Mẹ Hàn hiếm khi ngẩng mặt lên, nghiêm giọng hỏi.
Hàn Lận Quân sờ sờ cái mũi, anh và Lâm Tu sao có thể có quen biết “phức tạp” như vậy, làm sao có thể giải thích rõ ràng với trưởng bối của mình vài câu, dù có giải thích như thế nào thì trước tiên vẫn luôn là lỗi của người đàn ông.
Anh ho khan và khó chịu nói, “Con…Con thích cồ ấy rất nhiều … Cũng giống như mẹ, con cũng sẽ thích cô ấy khi lần đầu tiên nhìn thấy cồ ấy …”
“Con cũng đừng lừa mẹ, mẹ đã dạy cho con nhân tính tự dom cũng không cho phép con làm những điều trái với mong muốn của người khác!”
“… Không có, mẹ nghĩ rằng cô ấy bị con ép buộc sao? Nếu đúng lả như vậy, làm sao có thể không tố cáo con quấy rối tình dục, còn có thề mang theo đứa nhỏ của con tới cửa gặp ba mẹ?”
Mẹ Hàn:”… ”
Đứa con trai này từ trước đến nay luôn im lặng, hễ mở miệng là nói thẳng vào vấn đề, cả nhà không thề làm gì được nó.
Mẹ Hàn lại nói: “Quên đi, chuyện trước đây mẹ cũng không quan tâm, vừa rồi mẹ nói chuyện với mẹ con bé, thấy mẹ con bé cũng là người có lý, mẹ VỌ’ như vậy sẽ rất tiện cho con liên lạc với nhau trước sau gì cũng cố gắng cho suôn sẻ, nà ấy bảo tháng sau cưới sớm quá nên mẹ bảo tháng sau đính hôn trước, cuối nàm tồ chức đám cưới, nhưng đây chì là trì hoãn, tốt nhất nên trực tiếp thuyết phục bà ấy đồng ý hồn lễ.”
“Vâng, mẹ muồn con làm cái gì?’