Chương 411
Hai người đàn ông mang đồng phục cảnh sát đi theo chỉ dẫn của y tá, y tá lúc trước quát lên khi Lương Kiều Kiều đánh Lâm Tu, cô ấy giơ ngón tay lên và chỉ vào Kiều Kiều, sau đó cảnh sát nhanh chóng tàng tốc độ.
Lương Kiều Kiều trong lòng có dự cảm không tốt.
Viên cảnh sát bước đến gần cô ta với dáng vẻ giải quyết việc chung hỏi: “Cô có phải là Lương Kiều Kiều không?”
Lương Kiều Kiều sửng sốt, “Đúng… là tồi…”
“Có người gọi điện cho cảnh sát và nói rằng ở trong bệnh viện đánh phụ nũ’ có thai, chúng tồi ở đây để điều tra chuyên đã xảy ra, xin mời đi cùng chúng tôi hỗ trợ điều tra.
II
Lương Kiều Kiều sửng sốt một chút, sau đỏ vội vàng nói:” Tôi không có đánh phụ nữ có thai! Tôi chỉ là tranh chấp với một người mà tôi quen biết thôi, nhưng không đánh ai khác!
Viên cảnh sát sốt ruột nói:” Theo dõi chúng tôi đã xem rồi, quả nhiên chính cô đã làm chuyện đó với sản phụ, đấm đá không thương tiếc, đừng nỏ là phụ nữ có thai, ngay cả
người bình thường cũng không thể chịu nồi bị cô đánh như vậy!”
Lương Kiều Kiều thực sự choáng váng, một lúc sau cô ta mới nhận ra điều gì đó, quay sang nhìn Hàn Lận Quân, lắp bắp nói:” Hàn … Hàn tổng, Lâm Tu … có thai? ”
Hàn Lận Quân nheo mắt nhìn lại đôi giày cao gót nhọn ít nhất 8 cm trên chân cô ta, lạnh lùng nói:” Lương tồng, nếu cô không tin tưởng người bạn đời của mình, cô cũng có thể lấy dây xích nhốt người lại bên mình để xem liệu có thể ngãn chặn bên kia lừa dối không. Chính tôi đã gọi cảnh sát. Lâm Tu là vợ mới của tôi, cô ấy đang mang thai được một tháng, lại suýt gặp tai nạn vài ngày trước vì sự ngu ngốc của cô, thật vất vả mới dưỡng thân thể tốt lên. Hôm nay, cô lại ngày càng táo tợn hàng hung cô ấy, và cô ấy bây giờ đang được giữ trong khu bệnh viện! Cô nên cằu nguyện rằng cô ấy không sao, không, cô ấy không sao cả, cô nên mừng vì cô ấy chỉ bị chấn thươngnhẹ, còn đứa trẻ thì may mắn được cứu sống, nhưng lần này tôi không thế bỏ qua cho cô được, cô chính là chờ ngồi tù thôi!”
Lương Kiều Kiều sắc mặt tái nhợt, cô ta không ngờ Lâm Tu lại mang thai đứa bé của Hàn Lận Quân, người này cũng thừa nhận bọn họ sắp kết hôn … Cô ta xong đời rồ, đắc tội hàn Lận Quân sẽ có nghĩa là toàn bộ Lương gia cũng coi như xong đời!
Nghe được Hàn Lận Quân nói, cảnh sát hỏi: “Anh là người gọi cảnh sát phải không?”
Hàn Lận Quân nói: “Đúng vậy, vị hôn thê của tôi bị cô ta làm bị thương, hiện tại đang ờ trong phòng bệnh an thai.”
“Cô ấy tỉnh rồi à? Có tiện cùng chúng tồi lập biên bản không ?”
” Hẳn là có thể.”
Hai người cảnh sát phân công nhau làm việc, một người đưa Lương Kiều Kiều đem biên lại thủ tục nằm việc đến phòng bênh của Đường Từ Kiều Đường Tử Kiều vẫn
hôn mê, sau đó đưa người trở lại đồn cảnh sát, một người khác đi theo Hàn Lận Quân đến phòng để lấy lời khai của Lâm Tu.
Dì Tề đã giao bữa trưa cho bệnh viện, Lâm Tu đói đến nóng nảy, vừa đúng lúc bình truyền cũng xong, cô gọi y tá đến để rút kim, sau đó liền cầm hộp cơm lên án
Dì Tề nhìn thấy những vết thương trên người cô, liền cảm thấy đau lòng, không ngừng nói về việc sao có thể tàn nhẫn như vậy.
Hiện tại tình trạng của Lâm Tu đã ổn định, không động đến
vết thương cũng không thấy đau, dì Tề hướng dẫn và vuốt nhẹ cánh tay cồ, cảm giác đau đớn lại truyền đến, cô liền nhe răng trợn mắt kêu lên,” đau đau đau.”
Dì Tề sợ đến mức lập tức thu tay lại, “Tôi chỉ chạm nhẹ thôi II
Lâm Tu thấy dì ấy thực sự căng thẳng, Lâm Tu đột nhiên cười nói: “Cháu đang đùa với dì thôi, thật ra cũng không khoa trương như vậy , cũng cỏ thề chịu đựng đi.”
Dì Tề không biết nên cười hay nên khóc, rồi tự nhủ: “Bị thương nặng như vậy, trở về tôi luộc trứng gà rồi đắp trứng luộc lên vết bầm thì vết bầm sẽ mau chóng tiêu tan, điều kiện tiên quyết tối nay cô Lâm trở về nhà của Hàn tiên sinh đưực không? ”
Khi dì ấy đang nói chuyện, Hàn Lận Quân quay lại, theo sau là một cảnh sát