Chương 268
Sáng hôm sau, Hàn Lận Quân dựa vào bức tường ở góc phòng khách, vừa cắn bánh mì nướng vừa gửi tin nhắn WeChat cho Lâm Tu: [Dì Tề sáng sớm đến bấm chuông cửa và nói muốn làm bữa sáng cho anh, anh thắy dì ấy nhiệt tình như thế này cũng ngại ngùng từ chối, hôm nay anh án ở nhà. ]
Lâm Tu: [
OK
Được rồi, em sẽ nói với mẹ rằng không cần làm phần của anh. ]
Hàn Lận Quân: [Giúp anh án thêm nhiều một chút, cộng thêm đứa nhỏ, phải án ba người -]
Lâm Tu: […]
Hàn Lận Quân cắn một miếng bánh mì nướng, mím môi cười, cất điện thoại đi đến bàn ăn.
Dì Tề bận rộn đồ trứng chiên ra đĩa, sau đó quay lại chiên thịt xông khói, bên cạnh một bình cà phê đã pha sẵn.
Hàn Lận Quân bước tới rót cho mình một cốc, sau đó bước tới bàn cỏ trứng và cà phê, ngồi àn.
Tay nghề của dì Tề cũng thật tốt, quả trứng chiên vừa miệng, anh cắn xuống, lòng đỏ trứng chưa đông lại trượt ra dọc theo bờ môi mỏng rất mềm.
Anh lấy khán giấy ra lau khóe môi, suy nghĩ xong liền nói: “Dì Tề, trưa cháu án cơm ở nhà. Dì nấu cho hai người. ”
Dì Tề đúng trước mặt anh, cười hỏi một tiếng, “Cồ Lâm có qua sao?”
“ừm, tôi sẽ đón cô ấy sau.”
“Vậy tồi sẽ đi siêu thị mua một con gà đen về nấu súp cho cô ấy.”
Lâm Tu ngồi ở nhà và án từ từ, bữa sáng dù sao ông chủ lớn cũng không tới được, hôm nay cô cũng không phải đi làm nên tự nhiên rất vui vẻ thoải mái.
Mẹ Lâm cố gắng chịu đựng, cuối cùng không chịu nồi nữa, bà ngồi đối diện hỏi: “Tiểu Hàn sao không tới ân sáng?” Bà đang định nấu mì cho anh, nghe nói đứa nhỏ cũng thích ăn.
Lâm Tu nói: “Anh ấy thuê bảo mẫu rồi, bảo mẫu sẽ nấu cho
anh ấy.
“Bảo mẫu… Bảo mẫu nấu ăn ngon không?” Mẹ Lâm lẩm bẩm với vẻ mặt thất vọng, “Mẹ tưởng cậu ấy không có ai nấu. Có thể thường xuyên qua ăn co’m không, thở dài …”
Lâm Tu cứng họng, mẹ ước gì người ta ở nhà ăn đồ ăn cùa mẹ ba lần một ngày!
sếp lớn xin cho cô nghỉ hai ngày, hôm nay cô vẫn nghỉ ngơi, nhưng để không làm cho mẹ Lâm nghi ngờ, cô phải giả vờ đi ra ngoài, thật ra là đến nhà sếp lớn.
Uống xong ngụm sữa đậu nành cuối cùng, cô đặt cốc xuống, cầm túi xách bên cạnh lên, “Con đi đây ~”
Lâm Tiến vừa đi ra khỏi phòng, liền nghe thấy tiếng vọng ra ngoài cửa liền thắc mắc, “Không phải chị xin nghỉ hai ngày sao?”
Mẹ Lâm đang mang quần áo đi phơi, nhưng không nghe thấy tiếng lẩm bấm của cậu, thản nhiên hỏi: “Hai ngày nghỉ sao? Con buồn ngù rồi à? Chỉ có thứ ba thôi mà con muốn nghỉ lễ à? Mau đi àn sáng đi!”
Lâm Tiến:”…”
Lâm Tu đi đến bên đường, Porsche vẫn đang đợi ở đó, nhìn thấy bóng dáng cô ở đằng xa, Hàn Lận Quân xuống xe đi vòng qua mỏ’ cửa cho cô.
Lâm Tu đứng trước mặt anh hỏi: “Hôm nay em đi làm được không? Ở nhà chán quá
“ờ với anh thật chán?” Hàn Lận Quân nhướng mày nhìn cô trịch thượng, “Vậy thì chúng ta có thề làm một chuyện thú vị để vượt qua thời gian. ”
Tại sao biểu hiện của ông chù lớn lại có chút xấu tính? Lâm Tu vội vàng lủi lại một bước, mặt đỏ bừng nói: “Nói chuyện thôi, làm gì mà gần như vậy?”
Hàn Lận Quân đặt tay lên cửa xe, bình tĩnh nói: “Chẳng lẽ
không phải chính em đang hướng về phía ngực anh sao? ”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!