Vì vậy, La Hưng, người đã đợi Lâm Tu ở lối vào khách sạn từ lâu, nghĩ rằng Lâm Tu đã hẹn anh ta gặp sau giờ làm việc, và cuộc phỏng vấn trực tiếp tại khách sạn, nhưng sau khi hai người gặp nhau, câu đầu tiên Lâm Tu nói chính là:” ở khách sạn nói chuyện không tiện, tôi mời anh ăn cơm, có chút chuyện muốn nói với anh.”
La Hưng cũng là một người đàn ông, biij một cô gái xinh đẹp mời đi ăn tối, anh ta đỏ mặt và lắp bắp: “Lâm….Quản lý Lâm, tôi
nên mời cô …”
Lâm Tu cũng rất xấu hổ, và điều đó rất hiếm khi xảy ra chuyện cô rủ người khác giới đi ăn tối, nhưng so với La Hưng, cô là một lãnh đạo cấp cao, vì vậy cô có vẻ thấp hơn. “Cấp trên đãi khách, sao anh lại tranh với tôi? Nhưng anh biết đấy, có rất nhiều người ra vào khách sạn. Điều tốt nhất là tránh những lúc khác, vì vậy phải xin lỗi anh cùng tôi đi cửa sau.”
La Hưng cũng có thể hiểu được, và gật đầu nhanh chóng nói: “Tôi hiểu rồi.”
Hai người tránh đám đông tan sở đi về phía cửa sau của khách sạn, Lâm Tu vừa đi vừa nói: ‘Tuy nhiên, lát nữa sẽ có người khác đi cùng tôi, tôi nói trước cho anh chuẩn bị. ”
La Hưng đi theo ngay sau lưng cô, không khỏi liếc cô một cái, thấy cô mảnh mai, duyên dáng ưu nhã, giọng nói nhẹ nhàng mềm mại, trong lòng vô thức lắc lư một gợn sóng, và trái tim cũng nhảy lên.
Quản lý Lâm thực sự rất đẹp ~
Chỉ cần nhìn phía sau, cô rất đẹp
– Không biết người đàn ông nào sẽ may mắn cưới được cô …
Lâm Tu không nghe thấy câu trả lời của anh ta và quay lại nhìn anh ta, “Anh có đang nghe tôi nói chuyện không?”
Bị Lâm Tu thình lingt nhìn thấy như vậy, La Hưng đang muốn làm sai chuyện gì, lại bị người lớn bắt lấy, anh ta nhanh chóng quay đi hai mắt đỏ bừng, nói:” Còn có … còn có … những người khác, trước quản lý Lâm. Như tôi đã nói, có vẻ như Tiểu Đỗ cũng sẽ đến.”
Lâm Tu cười nói:”Được, nhưng chúng ta đi đón cô ấy.”
La Hưng khịt mũi nhìn xung quanh, “Nhưng quản lý Lâm không lái xe? Tôi nhớ xe của cô đang đậu ở cửa trước.”
“Tôi không lái xe, chúng ta đi xe của người khác.”
Lâm Tu liếc nhìn xung quanh, và nhanh chóng khóa vào một chiếc xe địa hình màu đen trong tầm nhìn và dẫn anh ta tới.
La Hưng từ xa nhìn thấy xe Porsche, đã quen nhìn thấy xe
sang, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng Lâm Tu sẽ đưa mình lên xe, nếu Lâm Tu ghé trên cửa sồ chào chủ chiếc xe thì anh ta sẽ tưởng là cô đi ngang qua.
Lâm Tu bước nhanh về phía chiếc Porsche, trước khi tới cửa, Hàn Lận Quân đã chủ động hạ cửa kính xe xuống.
Lâm Tu nhìn kỹ hơn và định chào anh, nhưng khi thấy anh đang trầm ngâm nhìn về phía sau cô, cô liền nhìn theo tầm mắt và liếc nhìn lại – La Hưng?
La Hưng biết những người có thể
lái Porsche đều giàu có hoặc đắt tiền, Lâm Tu có thể thoải mái đến chào hỏi mọi người, nhưng anh ta không dám chủ động, vì vậy anh ta chỉ đứng cách xe hai ba bước và chờ đợi, nhìn thấy Lâm Tu nhìn lại, cũng cười xấu hổ với cô.
Anh ta cười cũng không sao, nhưng đột nhiên cảm thấy một tia nóng rực đang tấn công mình, chợt rùng mình một cái.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao lại có cảm giác như bị theo dõi? Và cỏ vẻ như không thân thiện lắm … Lâm Tu không phát
hiện ra gì, cô cho rằng Hàn Lận Quân đang nhìn La Hưng, cô cong môi hỏi: “Anh đến đây lâu chưa?”
Hàn Lận Quân một hồi lâu mới miễn cưỡng thu hồi tầm mắt, mỉm cười với Lâm Tu, ôn nhu nói:” 2 phút, không tính là lâu”
Chính là bộ dáng trắng nõn nhã nhặn, thoạt nhìn chính là chàng trai trẻ không có phân lượng gì, Lâm Tu hẳn là sẽ không chịu ảnh hưởng của anh ta, chỉ có điều, người đàn ông này thực sự dám dùng ánh mắt của một người đàn ông nhìn một người phụ nữ để
nhìn bóng lưng của Lâm Tu, anh có chút không dám xem nhẹ!
Lâm Tu không biết lòng vòng, liền nhiệt tình giới thiệu với hai người: “Đây là La Hưng đến từ khách sạn, người đã mờ cửa cho anh trước đây; La Hưng, đây là Hàn tổng từ trụ sở của Cảnh Hoa, anh cũng đã từng gặp anh ấy.”
La Hưng gần như choáng váng.