Cung tổng nói:”Đúng vậy, cậu phải nhanh chóng thừa nhận.”
Hàn Lận Quân bị mọi người vây quanh như vậy nhưng cũng không lộ ra vẻ hoảng sợ, vẫn giữ được nụ cười ấm áp thường ngày nói: “Khi nào đến thời điểm, thiệp mời đương nhiên sẽ được chuyển đến cho anh.”
Chương 202
Lời vừa nói ra, người thông minh có mặt đều nghe thấy – không phủ nhận cũng thừa nhận.
Thật ra người bất ngờ nhất trong phòng chính là Đường Tử Kiều, anh ta có chút giật mình, nhìn chằm chằm người đàn ông đang là mục tiêu của đề tài.
Anh nói gì… có phải là Lâm Tu không?
Họ đã sẵn sàng để kết hôn? Làm sao lại chưa nghe nói về nó?
Ngay lúc anh ta đang cân nhắc không yên, đột nhiên, Hàn Lận Quân nhướng mi mơ hồ liếc nhìn anh ta, khóe môi mỏng cong lên, lộ ra một nụ cười vô cùng giễu cợt, Đường Tử Kiều trong lòng rùng mình một cái.
Anh ta không khỏi sửng sốt, thầm nghĩ có phải là cố ý khiêu khích chính mình … Cũng nhận ra mình sao?
Tuy rằng anh ta rất không muốn, nhưng mà … nếu “chuyện tốt” mà anh nói thực sự là Lâm Tu … thì anh thật có vốn để biểu tinh chống lại anh ta!
Lâm Tu tốt như vậy, một cô gái tốt như vậy, lại bị chính mình giết chết, nhìn cô ở bên vòng tay của người khác cũng đủ để anh ta hối hận!
Anh ta chua xót nghĩ.
Hồng tổng ở bên kia Hàn Lận Quân cười hỏi: “Không biết con gái của gia đình nào lọt vào mắt của Hàn tổng?”
Hàn Lận Quân thu lại ánh mắt, cười nói: “Vần luôn là thiên kim của mẹ vợ.”
Hồng tổng sững sờ một lúc, sau
đó không khỏi cùng đám người kia bật cười, lắc đầu cười nói:” Cậu này … “Tứ lang bạt thiên cân bản lĩnh thật sự khác người!
Sau bữa tối, Đường Tử Kiều đi theo ông Lương đi về phía bãi đậu xe bên ngoài nhà hàng.
Ông Lương vừa đi vừa nói chuyện với nữ thư ký, cũng không giao tiếp nhiều với anh ta khiến anh ta rất xấu hổ, trong thâm tâm anh ta biết nếu Lương Kiều Kiều không giúp thì anh ta sẽ giành được cơ hội gặp gỡ
doanh nghiệp tài phiệt, anh ta dựa vào của mình đơn giản là sức mạnh là không có.
“Tôi sẽ báo cáo khi trở về. Cuối cùng tôi đã gặp được Chủ tịch Cảnh Hoa. Tôi muốn nắm bắt cơ hội này để xem có thể hợp tác với anh ta.” Chủ tịch Lương dặn dò thư ký.
“Được rồi, Lương tổng… Lương tổng, Hàn tổng đến rồi.” Thư ký sắc mặt trầm giọng nhắc nhở.
Đường Tử Kiều cũng nghe thấy, ngẩng đầu nhìn thì thấy Hàn Lận Quân đang dẫn trợ lý và các
quan chức cấp cao của Cảnh Hoa đi về phía bên này, anh đang nói chuyện với các giám đốc cấp cao, khuôn mặt tuấn tú và một bộ đồ thủ công được cắt may phù hợp , tay kia siết chặt cổ tay áo, chỉ là một động tác đơn giản bước qua không vội vàng, nhưng với một động lực phi thường.
Người bên kia lãnh khốc như một nam nhân danh dự, còn anh ta … chỉ là dựa vào một người phụ nữ để trèo lên …
Đường Tử Kiều không khỏi cảm thấy xấu hổ.
Lương tổng không có suy nghĩ nhiều như vậy, khi nhìn thấy Hàn Lân Quân đii tới, ông ta vui mừng khôn xiết, ngẩng mặt tươi cười nói với người cách đó chỉ năm sáu bước: “Chủ tịch Hàn, anh trờ về ngay bây giờ?”
Anh nhìn lên, cười nhẹ và nói:” Vâng, Lương tổng, buổi chiều còn có việc khác.”
Lương tổng cười và nói,” Hàn tổng thật sự rất bận.”
Hàn Lận Quân ưa mắt nhìn sang Đường Tử Kiều, người đang ở bên cạnh ông ta, đôi môi mỏng
khẽ câu lên, hỏi: “Đây là Lương tổng…”
Đường Tử Kiều lập tức trở nên căng thẳng khi nghe anh hỏi về mình, và nhìn lại Lương tổng trong tiềm thức.
Vẻ mặt Lương tông rngưng trệ, nhiệt tình giảm xuống một chút lập tức nói: “Là quản lý của công ty tôi.”
Con rể tương lai chỉ dùng “quản lý” để giới thiệu, và câu nói rất là khinh thường, hiển nhiên, nếu không biết thì có thể không cảm nhận được, thư ký bên cạnh
Lương tổng liếc mắt nhìn sang, Đường Tử Kiều sắc mặt trắng bệch.
Anh ta không biết liệu Hàn Lận Quân có biết gì không, nhưng nếu anh không biết thì cũng không sao, nếu anh biết…
“Ò-” Hàn Lận Quân đáp lại bằng một giọng điệu nhẹ nhàng, và khóe môi cong hơn.
Lương tổng quay đầu nhìn Đường Tử Kiều, cau mày, bất mãn nói: “Còn không mau đi chào Hàn tổng!”
Đường Tử Kiều chịu đựng sự xấu hổ, tiến lên một bước, vươn tay, “Chù tịch Hàn…”