Khi nói đến chuyện công việc, trợ lý Nhậm luôn không rõ ràng nên nhanh chóng trấn tĩnh tinh thần, nghiêm nghị nói: “Tôi đã kiểm tra rồi. Khi tôi giao bữa tối cho cô Lâm tối qua, Lương tổng mới được bổ nhiệm của khách sạn đã làm. Không biết mục đích là gì?”
Hàn Lận Quân hơi hơi gợi khóe môi, biểu tình không có gì bất ngờ,” Là người trong chiếc ô tô màu đỏ vừa rồi?”
“Hàn tổng vẫn luôn đoán được Lương tổng ngồi trong chiếc xe
đó? Ngài đoán đúng rồi, khi tôi ra khỏi khách sạn và đi đến bãi đậu xe, cô ta đã tình cờ lái chiếc xe đến bên cạnh xe của tôi. Cô ta đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy chiếc xe mà tôi lái, nhưng cô ấy sẽ không ngạc nhiên sao? Ngày nọ lái một chiếc Porsche và ngày hôm sau lái một chiếc Toyota.”
Anh có chút tự giễu nói cái gì cũng rất khôi hài, vừa nói xong liền cười, cười đến nửa đường liền nhìn thấy Hàn Lận Quân vẻ mặt vô cảm, trong tiềm thức chuyển thành nụ cười khô khốc, một giây sau liền nhanh chóng hoàn hồn hỏi. trên măt lô ra vẻ
ngưng trọng:” Hàn tổng định xử lý chuyện này như thế nào? Ngài muốn trực tiếp bóc trần sao?”
Hàn Lận Quân nhẹ giọng nói: “Việc gì phải gấp? Riêng việc này xử lý không đến nơi đến chốn, cô ta gần đây có nhiều động tĩnh, không đợi cô ta làm liền động thủ, không phải là cô phụ khổ tâm của cô ta sao? ”
Trợ lý Nhậm không khỏi sửng sốt, có phải Hàn tổng đang định xử lý một người phụ nữ không?
Tuy nhiên, nếu cô ta chỉ là một phụ nữ bình thường, sẽ không
thể thu hút quá nhiều sự chú ý từ sếp Hàn, mà Lương tồng dường như có liên quan gì đó với cỏ Lâm, đó là lý do sếp Hàn không hài lòng và quyết định điều tra.
Cậu đối với nữ nhân kia có chút thương cảm, ai không tốt xúc phạm đến Hàn tổng?
“Nếu cậu không có việc gì đề làm, thì đi ra ngoài đi.” Hàn Lận Quân nói.
“Được.” Trợ lý Nhậm cất đồ trong tay đi, cúi đầu chào anh, xoay người bước ra khỏi văn phòng chủ tịch.
Lúc xoay người đóng cửa lại, nhìn thấy Hàn Lận Quân sắp xếp tài liệu trên bàn sang một bên, tự nhiên vươn tay cầm lấy hộp cơm màu hồng kitty trước mặt, mở nắp ra, xem ra là sắp bắt đầu.
Đúng lúc đó, trợ lý Nhậm có ý muốn mở cửa chạy tới xem trong hộp cơm có gì, sau đó hỏi Hàn tổng hộp cơm đó lấy từ đâu, ai đã chuẩn bị, tại sao lúc nào anh cũng lạnh lùng như Hàn tổng không ăn cà pháo của con người, ngày nay thực sự là như vậy … có căn cứ?
Nhưng cậu đột ngột kìm lại, biết
răng nêu thật sự làm như vậy, ngày mai cậu sẽ không cần tới làm nữa!
Lương Oánh Oánh hôm nay có tâm trạng rất tệ.
Đầu tiên, sau khi gặp trự lý Nhậm vào buổi sáng, cô ta nghĩ đến email đã gửi cho Hàn Lận Quân vào tối hôm qua. Mặc dù chắc chắn rằng mình đang sử dụng chế độ ẩn danh và sẽ không bị phát hiện, nhưng Hàn Lận Quân chưa bao giờ trả lời người ẩn danh này. Cho dù cô ta nhận nó,
nhìn thấy nó hay tin nó, nó khiến cô ta kinh hãi.
Nụ cười mà trợ lý Nhậm bày ra trong xe khiến cô ta càng thêm bất an, như thể bọn họ đã biết điều gì đó, nhưng lại không nói cho cô ta biết, để mặc cô ta tự đoán.
Thứ hai, trên điện thoại di động vẫn không liên lạc được với Tiểu Đỗ, cô ta đến phòng hành chính lấy địa chỉ của Tiểu Đỗ, đích thân đi tới cửa thì được một người bạn nói Tiểu Đỗ cùng cô ta sáng sớm về quê thăm họ hàng.
Có sự trùng hợp như vậy không? Hay là gan cô ta quá lớn? Không phải hôm qua vẫn còn lo lắng vì sợ rằng công việc này sẽ không còn nữa sao? Hôm nay có tâm trạng muốn về quê thăm gia đình không?
Điều này khiến cô ta phải nghi ngờ rằng Tiểu Đỗ thực sự đang trốn tránh mình.
Tại sao? Cô ta không muốn đồng hồ? Một chiếc đồng hồ kim cương chỉ có mấy trăm nghìn, so với việc này thì việc ổn định cuộc sống ở Hoa Thành còn quan trọng hơn, cô ta không muốn
công việc này sao? Có lẽ không đến nỗi ngu ngốc.