Lâm Tu tháo dây an toàn, anh… thực sự xin lỗi? Và ý nghĩa của lời xu nịnh rất mạnh mẽ, vì vậy cô không thể bỏ qua nó nếu muốn.
Cô mím môi gật đầu.
Hàn Lận Quân thở phào nhẹ nhõm, ngập ngừng nói: “Vậy thì… tối nay chúng ta cùng nhau ăn tối nhé?”
Lâm Tu cong môi, mỉm cười liếc
xéo anh rồi nói, “Chờ anh xác nhận tối nay không có xã giao rồi nói sau.”
Nhìn thấy nụ cười của cô, Hàn Lận Quân cười,”Được rồi, anh sẽ liên lạc với em vào buổi chiều.”
” Dạ, “Lâm Tu ra khỏi xe với chiếc túi và đứng ngoài xe nói: “Nhớ ăn sáng.”
“Được.”
Lâm Tu đóng cửa xe, quay người đi về phía khách sạn.
Hàn Lận Quân nhìn cô đi tới góc
đường, bóng dáng xinh xắn đã sớm biến mất, liền hướng mắt về phía kính chiếu hậu, cách khoảng 20 mét có một chiếc Ferrari màu đỏ đậu phía sau anh, anh khởi động xe và lái đi đến bãi đậu xe của khách sạn.
Anh nhếch môi, lấy điện thoại di động ra gọi cho Trợ lý Nhậm: “Xong chưa?”
Trợ lý Nhậm: “Đúng vậy, anh Han, tôi đã tìm thấy, và tôi đang rời khách sạn, sẵn sàng trở về ”
” Ngài đã đến cửa khách sạn ?”
“ừm.”
“Có một chiếc Ferrari màu đỏ đang lái xe tới. Xin hãy chú ý, biển số là AXXX85. Hãy kiểm tra xem đó có phải là người mà cậu đã tìm thấy khi bước ra khỏi xe hay không.
” Vâng”
Thời điểm ở cửa khách sạn ngoài ý muốn đụng phải trợ lý Nhậm, Tần tổng còn ờ pía sau giống như là tiễn cậu, cô có chsut kinh ngạc,” Tần tồng, trự lý Nhậm sớm, sao anh lại tới đây sớm như vậy?”
Trợ lý Nhậm cười nói: “Cô Lâm, tôi đến đây để làm một việc cho Hàn tổng.”
“Ồ,” Lâm Tu cũng cười với cậu, “Vậy thì từ từ đi, tôi đi kiểm tra trước.”
“Được,” Trợ lý Nhậm đáp lại, nhìn cô đi vào trong, nói với Chủ tịch Tần ở phía sau: “ Tần tổng, anh ở lại đi, tôi đi trước.”
“Trợ lý Nhậm đi từ từ.”
Trợ lý Nhậm khẽ gật đầu rồi đi về
phía bãi đậu xe.
Một chiếc xe Ferrari màu đỏ chạy tới trước mặt cậu, sau đó dừng lại ở một ghế trống, ngay cạnh xe cậu, khi cậu đi về phía xe của mình, cậu bình tĩnh nhìn Ferrari.
Sau khi chiếc Ferrari đậu, một lúc sau, ghế lái được mở ra, một người phụ nữ ăn mặc sành điệu bước xuống xe, đeo kính râm và xách túi, quay người đi.
Hai người nhìn nhau, Lương Oánh Oánh sững sờ một lúc rồi dừng lại, nhìn chằm chằm chiếc xe anh đi tới bên cạnh như một
bóng ma.
Trợ lý Nhậm liếc mắt, dường như đã sớm xác nhận điều gì đó, dẫn đầu nhìn sang chỗ khác rồi lên xe.
Vẻ mặt của Lương Oánh Oánh đầy nghi hoặc, cô nhìn thân ảnh chiếc sedan màu xám bạc bên cạnh, chiếc xe này là một chiếc Toyota rất bình dân, nhưng …
Làm sao có người có thể sờ hữu một chiếc xe địa hình Porsche như Toyota?
Hơn nữa, không phải xe của anh
ta vừa chạy trên đường sao? Anh ta không nên đi xe Porsche sao? Sao tự nhiên anh ta lại đến đây? Cô ta chỉ nhìn Lâm Tu xuống xe Porsche đi vào khách sạn, tại sao mới sáng sớm đã xuất hiện ở đây, hiện tại rõ ràng là muốn rời đi? Anh ta đã gặp Lâm Tu? Không có gì … xung đột để bắt đầu?
Điều đáng xấu hổ hơn nữa là … Ai là người trong chiếc Porsche?