Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chủ tịch Tần: “À cái gì? Đó là ý của tôi. Không phải cô lấy đoạn video nói rằng có người làm rò rỉ video giám sát của khách sạn
sao? Quản lý Lương đã tìm ra kẻ làm chuyện đó rồi. Hiện tại đang ờ trong văn phòng của tôi, mau qua đi.”
“Ồ, được rồi. ”Lâm Tu cúp điện thoại, vừa ngẩng đầu liền nhìn đến, trước mặt xuất hiện một chiếc chìa khóa, do Trương Hảo đưa cho.
Trương Hảo hối lỗi nói: “Quản lý Lâm, bất kể như thế nào, tôi lúc sáng nhất định đã làm sai chuyện. Tôi bất cẩn không giữ chìa khóa tốt. Cảm ơn cô đã không trách tôi, nhưng như cô nói, tôi bây giờ không phải trợ lý
của cô. Bây giờ, không có lý do gì để giữ chìa khóa văn phòng của cô, kẻo nó bị người khác quan tâm sử dụng, điều này không tốt cho cô, vậy nên tôi trả chìa khóa cho cô.”
Lâm Tu nhìn vẻ mặt tiều tụy và cảm thấy khó chịu, cô đưa tay lấy chìa khóa và nói: “Cảm ơn cô đã hiểu cho tôi. Cô đã giúp tôi rất nhiều khi còn là trợ lý của tôi, và chúng ta hầu như không mắc bất kỳ sai lầm nào khi hợp tác. Tôi rất vui, và Hiện tại tôi rất xin lỗi. Sau này có thể đi theo Lương tổng và làm tốt việc đó.”
Trương Hảo gật đầu xúc động, sau đó chế nhạo:” Quản lý Lâm, cảm ơn cô đã khẳng định với tôi, nhưng cỏmuốn tôi đi theo tốt cô ta sao? Tuy tôi chỉ là một trợ lý nhỏ, nhưng người ta cũng tùy tính, chỉ cần cô ta hư thế này thôi, mấy ngày trước cô ta dùng tôi làm loại chuyện này, tôi sẽ cảm thấy ghê tởm nếu sau này đi theo cô ta! Tôi ở khách sạn Cảnh Hoa cũng không làm được bao lâu, thay vì tức giận dưới tay cô ta, thà tôi tìm chỗ khác cho thoải mái hơn ! ”
Lâm Tu cũng cảm thấy bất lực, dỗ dành cô ấy vài câu rồi cất chìa
khóa đi.
Côđưa cho Trương Hảo một nửa số bánh mà cô mang về từ nhà hàng Thánh Phương — Hàn Lận Quân đã yêu cầu người phục vụ chuẩn bị riêng và để cô mang về sau bữa ăn — để cô ấy không phải lo lắng về điều đó, rồi hai người đi cùng nhau đi ra khỏi văn phòng, khóa cửa và tách ra.
Lâm Tu đi tới phòng làm việc của Tần tồng, gõ cửa, bên trong truyền ra một giọng nói: “Mời vào.”
Cô đẩy cửa đi vào, cô còn tường
rằng chỉ có Tần tổng và Lương Oánh Oánhở đó, nhưng lại thấy khác quen. Sau khi nhìn kỹ, không phải là Tiểu Đỗ ờ quầy lễ tân trong sảnh sao? Trưa này khi cô về thì thấy cô ta vẫn khỏe, sao giờ lại khóc ở đây?
“Chủ tịch Tần, Lương tổng.”
Chủ tịch Tần ngồi sau bàn làm việc, khoanh tay trên bàn, nói: “Lâm Tu, video rò rỉ đã được tìm ra, không nghĩ ra được là ai đã làm. Chính là Tiểu Đỗ đã làm chuyện đỏ, cô ta đã thừa nhận rồi, cô ấy lẻn vào phòng giám sát và xem trộm đoạn video, tôi đang suy nghĩ xem nên làm gì với cô ta,”
Lâm Tu hơi sửng sốt, theo bản năng nhìn Tiểu Đỗ, cô đứng song song với Tiểu Đỗ, nhìn thấy
khuôn mặt bên cạnh rưng rưng, hai mắt đỏ hoe, cảm giác được mình bị theo dõi, không biết có tội hay là bối rối, cô ta đưa tay lên lau khóe mắt, dường như sử dụng hành động này để tránh sự chú ý của người khác.
Lâm Tu nhìn thấy chiếc đồng hồ kim cương sáng bóng trên cổ tay cô ta.
Lâm Tu đã quen với việc khách ra vào khách sạn nên cô cũng phần nào nhận biết được nhãn hiệu, chỉ cách Tiểu Đỗ hai bước chân, cô có thể nhìn thấy rõ ràng logo thương hiệu trên đồng hồ
thẻ Hồng Kông, nhìn số kim cương trên đó … không thể chạy hết trăm vạn?
Thật trùng hợp, cô nhớ ngày hôm qua cũng nhìn thấy Lương Oánh Oánh đeo chiếc đồng hồ kim cương giống hệt.
Hôm nay … cô đã liếc nhìn nó -bàn tay đó đang đeo một chuỗi vòng tay bằng vàng obsidian.
Đó có phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên? Gia đình Tiểu Đỗ rất tốt nên cũng mua đồng hồ kim cương giống vậy? Sao cô có thể khoogn nhớ được hai tháng đầu
cô đã ứng trước lương cho cô, nói là cần gấp?
Đang phân vân thì có người gõ cửa bước vào, chính là quản lý Ngô ở đại sảnh, anh ta có vẻ hơi căng thẳng, chào hỏi xong ba người liền nhìn Tiếu Đỗ liếc mắt một cái.
Tiêu Đỗ vội vàng cúi đầu, không dám nhìn anh ta.
Tần tổng nói: “Tiểu Ngô, tôi đã nói cho anh biết chuyện gì xảy ra rồi, Tiểu Đỗ cũng thừa nhận là cô ta làm vậy. Anh là sếp trực tiếp của cô ta, sau này cô cũng có thể
bày tỏ ý kiến.”
Quản lý Ngô vội vàng nói: “Được rồi, được rồi, anh sẽ giải quyết theo ý mình, tôi không có vấn đề gì”, nhìn Lương Oánh Oánh trong tiềm thức, ngập ngừng nói, “Có phải… Lương tổng phát hiện ra không.” ?”
Lương Oánh oánh vòng tay qua ngực, đứng sang một bên và nói như không có chuyện gì xảy ra:” Tôi phát hiện ra là đúng, nhưng không phải tôi là người tìm thấy video, vì vậy đừng hỏi tôi làm gì với nó, tôi đã đưa ra quyết định như lần trước, nhưng một số
người đã nhảy cấp khiếu nại lên trụ sở, quyết định cuối cùng bị thu hồi, và tôi xử lý vô ích, mà tôi suýt làm cho những người ở trụ sở không hài lòng, vì vậy tôi nên tôn trọng Chủ tịch Tần về vấn đề này. ”
Lâm Tu mím môi không nói gì.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!