Lâm Tu nắm tay Tiêu Nam đi tới, chưa kịp đến gần thì Hàn Lận Quân đã đứng dậy đi ra để cô đi vào.
Bàn trong nhà hàng phương tây có hình chữ nhật, ban đầu Hàn Lận Quân và Linda chọn ngồi đối diện nhau, bây giờ Lâm Tu đến nên rất tự nhiên, Hàn Lận Quân yêu cầu cô ngồi vào trong, còn Tiêu Nam thì chỉ có thể ngồi bên trong Linda.
Lâm Tu không vội vàng đi vào mà chào Linda trước: “Xin chào, cô
Jacques, tôi đã quấy rầy cô và Chủ tịch Hàn ăn cơm. Tôi hy vọng cô không phiền khi tôi và bạn cùng tham gia. Đây là bạn tốt của tôi, Tiêu Nam; Nam Nam,
Đây là vị khách quan trọng nhất mà tôi đề cập với cô trong công ty và khách sạn của chúng tôi -Cô Jacques, cô ấy là khách hàng lớn của Hàn tổng ~ ”
Sau lời giới thiệu này, Linda buộc phải dịu mặt và bắt chuyện với cô ấy. Tiêu Nam chủ động bắt lấy bàn tay mà cô ta đang duỗi ra, và
sau đó—-đứng dậy và để cô ấy
vào.
Hàn Lận Quân đem túi xách của Lâm Tu đặt qua một bên, nhìn cô dịu dàng, tinh nghịch nói: “Em không giới thiệu cho anh sao?”
Lâm Tu vội nói: “Tiêu Nam là bạn học đại học của em. Cô ấy làm việc ở gần đây. Chúng tôi vừa gặp nhau nên đã đến cùng nhau. Nam Nam, đây là … bạn trai của tao, Hàn Lận Quân.”
Khi Lâm Tu giới thiệu Hàn Lận Quân, mặt cô đỏ bừng, không dám nhìn anh, chỉ có thể nhìn Tiêu Nam, thè lưỡi trước vẻ mặt hẹp hòi của cô.
Tiêu Nam đối mặt với Hàn Lận Quân, trong vô thức trở nên kính cẩn, hoàn toàn khác với lúc đối mặt với Linda vừa rồi, vội vàng ngồi nghiêm chỉnh nói,” Hàn tiên sinh xin chào, tôi là Tiêu Nam,là bạn thân của Tiêu Nam, quấy rầy ngài dùng cơm.”
Hàn Lận Quân gật đầu với cô ấy,
giơ tay gọi người phục vụ, lễ phép nói:” Chào cô Tiêu, không có gì cả, cứ gọi món tùy thích. ”
“ Cảm ơn. ”
Hàn Lận Quân cũng cầm menu và mở nó ra, khi hỏi Lâm Tu,“ Lần cuối cùng đến đây là ăn bít tết cá tuyết. Bít tết cừu Úc ở nhà hàng này cũng tốt. Hôm nay ăn thử xem?”
Lâm Tu không phản đối,”Được.”
Hàn Lận Quân giúp cồ gọi món. Sau khi ăn một phần, thêm một ít đồ ăn nhẹ và đồ ăn nhẹ, sau đó
nghiêng đầu hỏi, “Đủ chưa?”
Lâm Tu gật đầu nói: “Đủ rồi.”
Linda sắc mặt hơi trầm xuống, Hàn Lận Quân không để cho ta gọi cơm, cũng không làm cho cô ta chút gfi, lại rất chủ động vì Lâm Tu mà giới thiệu cơm, đây thực rõ ràng chính là đỗi đãi khác nhau, muốn nói nhắc tới chuyện kết hôn vừa rồi là để cự tuyệt côt a, như vậy hiện tại màn ân ái này chính là cố ý cho cô ta xem
Cô ta đột nhiên không thể ăn bữa ăn này.
Nhưng cũng không thể cố ý đứng dậy và rời đi, bởi vì hành vi thiếu tôn trọng đó là điều cấm kỵ đối với Hàn tổng, và anh không bao giờ thích kết thân với những người không có nguyên tắc.
Đành phải chịu đựng và tiếp tục xem màn tỏ tình …
Tiêu Nam rất vui khi xem nó, trong lòng cảm thấy ghen tị và mới lạ, chính là như thế này khi cùng bạn gái ở riêng tư, cả người ôn nhu. Không ngờ, ôn nhu ân cần, chẳng trách Lâm Tu sau một thời gian dài bị khuất phục, một người bạn trai giàu có hiền lành
như vậy, ai mà chịu không bị cám dỗ?
Lâm Tu thực sự đã gặp may lần này, phải nói rằng chia tay với Đường Tử Kiều thực sự là một lựa chọn đúng đắn! Nhắc mới nhớ, ba năm qua cũng vô ích!
Cô ấy lại không khỏi thở dài, nếu như Lâm Tu có thể gặp Hàn Lận Quân sớm hơn mấy năm, Đường Tử Kiều có thể xảy ra chuyện gì với cô?