Không đúng, nụ hôn này đã hôn rồi, còn con vẫn chưa xác định mối quan hệ? ừm … 80% là con gái của bà mắc cỡ quá!
Bà đưa mắt nhìn Hàn Lận Quân, với ánh mắt như “mẹ vợ đang tìm con rể”, từ đầu đến chân, lại nhìn từ chân đến đầu, càng nhìn càng thấy hài lòng, càng nhìn càng thấy vui mừng, thanh niên này còn tốt hơn tên tiểu tử kia nhiều hơn!
Hàn Lận Quân cong môi nhìn
Lâm Tu nói: “Vậy thì vừa lúc thừa dịp đêm nay anh đi gặp mặt bác trai, nói không chừng ông ấy nhìn thấy anh cảm thấy không tồi, chúng ta có thể chắc chắn hẹn hò, không phải sao?””
Mẹ của Lâm Tu gật đầu,” Đúng đúng, đúng rồi, đến cũng đến rồi, để bố con cũng gặp!”
Lâm Tu có chút bực tức, lời nói trở nên không mạch lạc,” Anh… con … cái này … hai người…”
Hàn Lận quân nhịn cười cười, nhẹ nhàng nói:”Đừng vội, nói chuyện tử tế nàp ~ ”
Lâm Tu trừng mắt nhìn anh, sau đó lại trừng mắt nhìn anh, cô thực sự rất tức giận, cô giơ nắm đấm lên đánh một cái vào bả vai anh, quay lại và đưa mẹ Lâm về phía nhà.
Mẹ Lâm vội vàng xoay người chào hỏi: “Cái kia … ông chủ, cùng nhau vào nhà ngồi đi!”
Hàn Lận Quân thản nhiên đi theo phía sau, anh cao và có đôi chân dài, đi trước bọn họ hai bước, cho nên dù lo lắng thế nào Lâm Tu bước đi nhanh cũng không bỏ lại. Nghe thấy mẹ Lâm chào hỏi, anh trả lời:” Vâng, bác gái, đừng gọi cháu là ông chủ, cháu tên là Hàn Lận Quân.”
” ừm ừm, Tiểu Hàn…” Mẹ Lâm nhất thời cũng không biết tên anh có mấy chữ, liền cứ như vậy đáp trước
Ba người bọn họ trở về nhà Lâm,
mẹ Lâm lo lắng, đẩy cửa bước vào gọi: “Lão Lâm! Nào, khách quý đến rồi!”
Bố Lâm vừa rót nước nóng từ bếp vừa hỏi: “Khách quý? Là ai?”
Mẹ Lâm nháy mắt ra hiệu phía sau, bố Lâm nhìn ra cửa thấy Lâm Tu bước vào, theo sau là một thanh niên cao to đẹp trai, lập tức sững sờ.
Lâm Tu chào bố Lâm, Hàn Lâm Quân cũng nói: “Chào buổi tối, bác trai.”
“Được rồi, tốt…” Bố Lâm ngây
ngốc đáp lại, nghi ngờ nhìn mẹ Lâm, trầm giọng hỏi: “Vị này chính là ai?”
Mẹ Lâm cười nói:” Bạn trai của Lâm Tu, con vừa mới hẹn hò!”
Bố Lâm trợn tròn mắt, lại nhìn Hàn Lận Quân đầy hoài nghi, giống như vừa rồi mẹ Lâm đang ở trong bãi đát trống, nhìn anh đánh giá từ trên xuống dưới.
Lâm Tu rất xấu hổ không nói nên lời, cô cảm thấy bối cảnh này đáng lẽ phải là Hàn Lận Quân đang lần lượt nhìn chằm chằm vào cha mẹ của bạn gái mới
đúng, chỉ là anh bộ dánh cười đến nhẹ nhàng, nhưng cô lại cảm thấy xấu hổ, đây là cái đạo lý gì?
Mẹ Lâm đẩy bố Lâm và nói: “Đừng choáng váng, Lâm Tu kêu Tiểu Hàn lên ngồi một lát, Lão Lâm, ông đi pha trà đi, pha lá trà đổ thẫm lần trước chúng ta mua ở núi Vũ Di Sơn ấy!”
Bố Lâm đang muốn đáp ứng,
Lâm Tu đang đi cùng Hàn Lận Quân đến phòng khách đột nhiên quay đầu lại nói một câu:” Đã trễ thế này rồi để cho người uống trà, đêm nay làm sao anh ấy có thể ngủ?”
Bố Lâm và mẹ Lâm đều sững sờ một lúc, Hàn Lận Quân lại tốt bụng đáp lại: “Lâm Tu nói đúng, bác gái, con uống nước lọc là được rồi.”
Mẹ Lâm nhanh chóng đáp ứng ngay lập tức: “Mẹ hồ đồ, ta đi lẩy cho cháu ly nước lọc, Tiểu Hàn cháu cũng đừng ghét bỏ.”
” Không ạ.”