Chương 1013
Lâm Tu khăng khăng rằng chân cô không còn đau nữa, vì vậy Hàn Lận Quân chỉ còn cách để cô tự ấn chiếc khăn, trong khi anh uống canh giải rượu.
Quyền gia ngồi bắt chéo chân và hỏi: “Người phụ nữ vừa giở trò ở tầng dưới là ai? Tôi đã tận mắt chứng kiến cô ta cố ý làm như vậy, nhưng điều đó khiến tôi rất tức giận là làm sao lại có thể có người phụ nữ như vậy chứ? Chị dâu đứng thẳng ở đó, ngoan ngoãn chờ bát canh này, cô ta nhất quyết đi qua đụng vàolVỊ trí khuất nẻo, nếu không phải tình cờ nhìn qua, sẽ không ai biết là có người cố ý, họ sẽ nghĩ đó là một tai nạn.”
Hàn Lận Quân khi nghe những lời của anh ta, càng cau mày chặt hơn.
Lâm Tu nhìn sắc mặt đen trầm của anh, sợ anh nói lời châm chọc nên vội vàng dẫn đầu nói: “Trước đây có chút thù hận với tôi nên không thích, cho nên nhìn tôi không vừa mắt. Nhưng không ngờ lại làm mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn, đoán chừng hiện tại cô ta cũng rất hối hận.”
Quyền gia cũng không coi trọng, “Chị dâu, hình như chị đồng tình với cô ta?”
Lâm Tu bĩu môi nói: “Không có… Kỳ thật tôi cũng chán ghét cô ta, nhưng tôi không muốn cùng cô ta làm căng thẳng mâu thuẫn, thật nhàm chán. Tôi mỗi ngày có bao nhiêu việc phải làm, làm sao có thể có thời gian để giải quyết cô ta không?”
Quyền gia sờ cằm và gật đầu, “Cũng đúng, chị dâu có thể bỏ qua.”
Anh ấy nói từng từ một “chị dâu”, Lâm Tu nghe vậy có chút ngượng ngùng, nhìn Hàn Lận Quân đã uống xong bát canh giải rượu, trên tay vẫn bưng bát, trầm ngâm suy nghĩ.
Cảm nhận được ánh mắt của cô, anh nhướng mày, “Sao vậy?”
“Không có gì.”
Hàn Lận Quân nhẹ giọng nói, “Chân của em bị thương, đêm nay chúng ta ngủ ở đây.”
Lâm Tu chớp chớp mắt, có chút kinh ngạc, “Được không?”
“Được, bất kỳ vị khách nào say rượu tại tiệc rượu đều có thể yêu cầu một phòng để ở lại qua đêm.”
Laam Tu gật đầu, “Vâng.” Bị thương ở
chân anh phải ôm cô tới lui rất phiền phức, “Vậy em đi tắm trước, nhân tiện gọi điện thoại cho dì.”
Hàn Lận Quân đặt bát xuống,” Anh ôm em đi.”
Lâm Tu quẫn bạch nói: “Không cần…”
Hàn Lận Quân không nói một lời đã bế cô lên.
So với sức lực vừa rồi ở dưới lầu, lúc này anh càng tỉnh táo hơn, sẽ không còn cảm thấy ngượng ngùng không bế nổi cô nữa, anh dễ dàng bế cô vào
phòng tắm của phòng ngủ.
Để cô ngồi trên bồn cầu, anh cho nước ấm vào bồn tắm cho cô,”Ngâm xong sẽ thấy dễ chịu hơn, khi nào xong thì gọi anh.”
“Dạ.”
Hàn Lận Quân ngồi xổm bên bồn tắm lớn xả nước ồ ạt, sau đó nhìn sang cô, thần sắc khẽ nhúc nhích.
Lâm Tu cũng nhìn anh, mím môi, “Sao vậy?”
Hàn Lận Quân bước tới trước mặt cô, đưa tay vuốt tóc cô một cách đáng thương, khàn giọng nói: “Xin lỗi, anh đưa em ra ngoài nhưng lại không chăm sóc tốt cho em, còn để cho em bị thương.”
Lâm Tu cong môi và nói, “Không phải lỗi của anh
“Là do anh sơ suất,” Hàn Lận Quân nhìn xuống, nhìn vào đôi vai vẫn còn đỏ ửng và cổ của cô. Sau khi nhìn một lúc, anh nghiêng người về phía trước và nhẹ nhàng hôn nó, khàn giọng hỏi: “Lúc đó có nóng không?”
Đôi mắt của Lâm Tu trở nên ướt át, mũi cũng có chút đau, “Rất nóng
Hàn Lận Quân nghe thấy cô oán trách, không khỏi ôm chặt lấy cô bằng hai tay, ôm cô vào trong lòng, cúi đầu che ở cô môi, tự trách làm cho anh hôn đến rối rắm, thật sâu xin lỗi.
Thật lâu sau, anh lùi ra sau, đau khổ nhìn cô: “Thời điểm thấy người phụ nữ kia, anh nên kéo em rời đi mới phải!”
Lâm Tu thở nhẹ một hơi, cong môi cười: “Cũng quá ngạc nhiên phải không? Cũng không phải mỗi lần đều như vậy, ví dụ như lần trước nghỉ ngơi ở trung tâm thương mại không phải cũng gặp cô ta sao? Không có chuyện gì xảy ra cả~”
Hàn Lận Quân cau mày, “Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Anh không thể đặt cược vào khả năng đó, người phụ nữ đó bị ma ám, thường xuyên có thể gặp cô ta, vừa gặp anh liền đặc biệt bực bội!”
Lâm Tu nhướng mày,” Anh thường
xuyên nhìn thấy cô ta?”
Hàn Lận Quân nói một cách thờ ơ: “Cô ta dường như giao du với đàn ông ở khắp mọi nơi, anh thường tháy cô ta xuất hiện cùng những người đàn ông khác nhau trong các bữa tiệc.”
Lâm Tu:
Cô có chút không nói nên lời, “Tại sao đàn ông anh xã giao đều thích tìm tình nhân vậy? Anh có từng tìm chưa?”
Hàn Lận Quân không biết nên khóc hay nên cười nhìn cô, “Bỏ tiền tìm tình nhân là chuyện nhỏ, nhưng quan trọng là phải có sức lực, em xem anh ngoài việc tốn sức lực ra ngoài kiếm tiền, thứ anh tiêu tốn nhiều nhất chính là lên giường với em, thì lấy đâu ra sức lực để tìm những người phụ nữ khác?”
Lời này mạnh mẽ đến mức Lâm Tu cũng không thể giả vờ nghe hiểu, hai má lập tức tái nhợt, đỏ mặt giơ tay đánh bả vai Hàn Lận Quân.
Hàn Lận Quân dễ dàng bắt được nắm đấm không hề dùng lực đó, khẽ mỉm cười, ôm cô vào lòng, lại hôn cô…