Chương 1001
5:30, Lâm Tu n mặc xinh đẹp lái một chiếc ô tô màu đỏ dừng trước cổng trụ sở Cảnh Hoa.
Chiếc xe thể thao màu đỏ rất dễ thấy, chưa kể một người phụ nữ xinh đẹp như vậy lại lái chiếc xe thể thao đó, rát nhiều nhân viên công ty vừa mới tan sở không khỏi liếc nhìn lần thứ hai.
Một nữ nhân viên nhận ra cô chủ động chào hỏi, “Chủ tịch phu nhân.”
“Xin chào, trên đường về nhà cẩn thận Lâm Tu vẫy tay tạm biệt với họ.
“Cám ơn phu nhân.”
Vừa đi nữ nhân viên không ngừng quay đầu nhìn lại đồng sự nói: “Hàn phu nhân thật sự rất đẹp, đặc biệt là hiện tại
còn trang điểm như thế này…”
Lâm Tu không nghe bọn họ bình luận, cô đóng cửa sổ xe, bật điều hòa lên 25 độ rồi gửi tin nhắn WeChat cho Hàn Lận Quân: Hàn tổng, em đã ở dưới lầu
••
Đây là lần đầu tiên cô lái xe đến đây gặp đón Hàn Lận Quân, vì vậy cảm thấy hơi mới lạ, nhân viên của công ty không ngừng đi ra, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ mỗi lần đến đón cô từ khách sạn cũng đều là như vậy sao? Anh bị vô số nhân viên bước ra từ khách sạn soi mói, những ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tị đó chỉ đi theo một mình anh, anh hẳn đã rất quen với việc trở thành trung tâm của sự chú ý rồi phải không?
Khẽ bĩu môi, cô tựa đầu vào vô lăng và nhìn về hướng cửa.
Sau một thời gian, số lượng nhân viên ngày càng ít đi.
Cô thấy thang máy trong cùng mở ra với tiếng “ding”, một người đàn ông mảnh khảnh bước ra với vầng hào quang, ngay lập tức chiếu sáng cả sảnh đợi ban đầu tối om.
Lâm Tu mở to mắt, ngay lập tức đứng thẳng khỏi tay lái, nhìn người đàn ông với đôi mắt rực lửa.
Cô nghĩ đến những lời của Tiêu Nam – “Ngay lập tức, tớ cảm thấy như sức mạnh lên level MAX? Kể từ đó, tớ đã tin vào truyền thuyết rằng chủ tịch độc đoán đang phát cuồng vì tôi
Tim đập không ngừng, đại boss thật sự là… quá bắt mắt, bất kỳ cô gái nào cũng sẽ mê mẩn anh!
Dưới ánh mắt ngưỡng mộ của một số nữ nhân viên, Hàn Lận Quân bước đến chiếc ô tô màu đỏ đang đậu, mở cửa xe và ngồi vào ghế phụ.
Sau khi ngồi xuống, anh quay đầu định thắt dây an toàn, nhưng vừa ngước mắt lên thì dừng lại.
Có một tia ngạc nhiên trong đôi mắt đẹp trai sâu thẳm và đen tối.
Cô gái nhỏ trang điểm tinh xảo, mái tóc búi cao nhẹ nhàng, đoan trang xinh đẹp, trên cổ đeo chiếc vòng ngọc trai màu ngà làm cho làn da trở nên mềm
mại hơn, cô mặc một chiếc váy trễ vai màu xanh lông công, khiến cô rất nổi bật bắt mắt, giống như Nữ thần mặt trăng điềm tĩnh khiến người ta không thể rời mắt.
Ngay cả Hàn Lận Quân vẫn luôn lạnh lùng bình tĩnh, lúc này tim cũng đập nhanh hơn.
Lâm Tu bị anh nhìn chăm chú như vậy, khuôn mặt xinh đẹp của cô bất giác đỏ lên, và cô phồng má nhìn anh, “Sao vậy?”
” Không có gì.” Hàn Lận Quân khẽ cong môi,” Chút nữa nhớ nhắc nhở anh tặng cờ thưởng cho Diêu Băng, gần đây kỹ thuật trang điểm của con bé càng thuần thục rồi, hơn nữa còn rất để ý đến yêu cầu của anh trai họ này…trang điểm cho chị dâu xinh đẹp như vậy~”
Lâm Tu:
II
Mặt cô càng đỏ hơn, không dám nhìn ánh mắt anh, hạ mắt dán chặt vào bảng điều khiển, cắn môi cười ngọt ngào, “Nhàm chán! Anh tự nhớ đi!”
Hàn Lận Quân cười khẽ, không nhịn được giơ tay nhéo chóp mũi cô.
Lâm Tu trốn trên cửa xe, nhăn mũi và nói: “Đừng nhúc nhích! Tay heo này của annh làm hỏng lớp trang điểm trên mặt em, em làm sao có thể đi cùng anh đến tiệc rượu chứ?”
Hàn Lận Quân nheo mắt, chậc chậc nói: “Tay heo?”
Lâm Triệt xấu hổ nhổ nước bọt: “Tay heo là người động tay động chân với phụ nữ đó, anh xem anh có ngồi đúng chỗ không?”
Hàn Lận Quân:
Anh không hề tức giận cười nói: “ôi, trở nên xinh đẹp liền ngại chồng mình là tay heo~”
Lâm Tu cắn môi cười, khởi động xe bắt đầu, “Đi ăn cơm ở đâu?”
Hàn Lận Quân khẽ hừ một tiếng, “Tùy ý em quyết định.”
Lâm Tu sau đó lái xe đi một nhà hàng tây, hai người cùng đi vào gọi một bữa ăn.
Chắc lát nữa phải có bữa ở tiếp khách nên họ cũng không gọi nhiều lắm, chỉ cần no bụng một chút là đủ.
“Lát nữa ở tiệc rượu, phải làm gì?” Lâm Tu vừa cắt bít tết vừa hỏi, “Anh có muốn tôi đảm nhận nhiệm vụ của trợ lý Nhậm không? Nếu trợ lý Nhậm đi cùng anh, anh ấy sẽ làm gì?”
Hàn Lận Quân thản nhiên nói: “Không cần làm gì, bởi vì cũng không phải việc nghiêm túc, cậu ấy chĩ cần nhắc nhở anh danh tính của những người có mặt là được.” Ngừng một chút, anh tiếp tục nói: “Thấy anh uống xong cũng chú ý thái độ của anh, nhìn xem nếu có chuyện gì thì kéo anh đi.”
Nghĩ đến trạng thái sau khi uống rượu của anh, Lâm Tu không khỏi nhếch mép cười, nghiêm túc gật đầu: “ừm, phương diện này nên thay Hàn tổng lưu
tâm.”
Nhìn thấy trong ánh mắt của cô có vẻ bỡn cợt, Hàn Lận Quân mỉm cười, “Quên chuyện đầu tiên đi, em cũng không biết những người ở trong bữa tiệc, em chỉ cần có trách nhiệm theo dõi anh, anh uống được nhiều nhất là 3 ly, hãy chú ý đến anh trong suốt thời gian cốc thứ hai, cố gắng ngăn cản anh uống cốc thứ ba, chén thứ ba không đẩy được thì kéo anh đi sau khi uống xong.”
Lâm Tu càng nghe càng nở nụ cười trên môi, nụ cười trên môi cô càng lớn, cuối cùng không nhịn được nữa, đặt dao nĩa xuống, che khóe miệng cười rộ lên.
Hàn Lận Quân dở khóc dở cười: “…buồn cười lắm sao?”
Lâm Tu vừa gật đầu vừa cười, “Thật buồn cười.”
Thấy cô cười thật tươi, Hàn Lận Quân cũng không biết làm sao mà nở nụ cười theo.