Chương 588: Tai họa bất ngờ (7)
Tôi ngồi trên giường bệnh, nhìn anh thu dọn quần áo. Tôi không kiêm chế được, mà nói: “Phó Thắng Nam, tương lai nếu anh già đi, mà có hết tiền, anh nên đi làm quản gia” Anh cất quần áo, gấp vào vali và nhìn tôi, “Em nghĩ anh không có tiền à?” Tôi không khỏi sững người một lúc, rồi lắc đầu, “Không!” Với khả năng của anh, dù không có tiền, thì mọi chuyện cũng sẽ đâu vào đấy.
Tôi thấy anh ấy gom tất cả đồ vệ sinh cá nhân vào một cái chậu. Đó là chậu mới, tôi mua khi nằm viện vì không cử động được nhiều nên cần một cái chậu rửa mặt tại chỗ.
“Anh muốn mang cái này về?” Tôi thấy thứ này gần không cần thiết khi trở về biệt thự.
Anh nói, đồ dùng vệ sinh trong chậu đều là đồ mới, hầu như mới sử dụng vài lần, nếu như để ở đây, chắc chắn sẽ mất ngay.
Tôi khó hiểu, đó đúng là lãng phí, nhưng những thứ này không cần thiết mang về nhà. Hơn nữa, anh ấy vốn không như vậy, không phải người bận tâm mấy chuyện nhỏ nhặt này.
Người quét dọn gõ cửa, tiến vào bên trong tươi cười chào hỏi, sau đó bắt đầu thu dọn.
Tôi đã nhìn thấy bà ấy vài lần. Bà hình như bị câm, thường mỉm cười khi thấy người khác, chỉ có điều không thể nói được gì.
Phó Thẳng Nam đi đến chỗ của bà, đặt cái chậu lên giá dọn dẹp của bà, rồi làm vài động tác ra hiệu.
Người quét dọn cảm ơn. Tôi nhìn theo, không nói lời nào.
Tại bãi đỗ xe.
Khi lên xe, tôi không khỏi nhìn Phó Thắng Nam nói: “Anh Thắng Nam, em thấy anh càng lúc càng thấu cảm đấy” Anh mỉm cười, thắt dây an toàn cho tôi: “Nếu không thấu cảm, làm sao cảm nhận đủ đầy tình yêu của vợ. Anh chủ yếu là vì cái sau, cái trước thì sao cũng được” Xe nổ máy, anh lái xe, kéo tôi vào lòng bằng một tay. Tôi không thể không nhắc nhở, “Này, nguy hiểm lắm!” Anh nhướng mày, “Không tin vào tay lái của chồng sao?” Tôi mỉm cười và ngừng nói.
Khi tôi khỏe hơn, tự nhiên sẽ trở lại với công việc. Phó Thắng Nam đã bí mật kiếm tra vụ tai nạn. Tôi không tham gia nên cũng không thể kiểm tra tình hình.
Dự án làng Hòa An khởi công. Với tư cách trưởng dự án, đương nhiên tôi phải đến đó.
Sau một ngày nghỉ ngơi trong biệt thự, tôi thu dọn đồ đạc và đi thẳng đến làng Hòa An.
Âu Dương Noãn vốn không có việc gì làm. Cô ấy không đi theo Mục Dĩ Thâm cả ngày, thì cũng là tìm tôi nói chuyện.
Dự án bắt đầu, mọi người trở nên bận rộn, cô bị cuốn vào, nên cũng túi bụi với nó.
Buổi tối trở lại khách sạn, Âu Dương Noãn mệt đến mức nằm ở trên giường than thở, “Cậu nghĩ mình rốt cuộc đang làm gì? Đi từ sáng đến tối, không có lương, không có phòng riêng. Nghĩ đến lại buồn!” Tôi cười, “Hay mai cậu gửi đơn ứng tuyển cho Chủ tịch Mục, để cậu chính thức gia nhập Tập đoàn Thuận Phát, trở thành nhân viên của Thuận Phát là sẽ có lương?” Cô ngây người ra nhìn tôi. “Nhìn mình giống muốn làm à? Mình đang rảnh rỗi, bây giờ chỉ muốn làm chủ, không muốn làm nhân viên, cũng không thiếu tiền!” Tôi nhún vai, không nói nhiều, cô nhìn tôi như cũng xong việc rồi nhỉ?” Tôi nhướng mày, “Chắc sắp xong rồi” Cô lập tức đi vào phòng tắm, tiện thể với tay lấy cái khăn, nói: “Cậu không cần để cửa cho mình, tối nay mình không về đâu!” Tất cả những người trưởng thành đều hiểu ý cô, tôi nhún vai, không nói nhiều.
Phó Thảng Nam gọi. Tôi giật mình, chợt nhận ra, tôi ra ngoài vào buổi sáng, mà quên không nói với anh ấy sẽ ở lại làng Hòa An.
Trả lời điện thoại, tôi nói nhỏ: “Chồng, anh về chưa?” Tiếng cười từ tính của Phó Thắng Nam theo dòng điện, gợi cảm mà quyến rũ, “Sắảp về, em ăn chưa?” Tôi ậm ừ, bắt đầu suy nghĩ phải mở lời với anh thế nào về việc tôi ở làng Hòa An, “Anh ăn chưa?” “Đã ăn!” Tôi cười nói: “Anh thật giỏi, biết chăm sóc bản thân. Nhân tiện, sáng nay em đã đến làng Hòa An, dự án nhiều việc, tối nay em sẽ ở đây” Anh dường như ậm ừ, giọng nói không còn vui vẻ, lại có chút bất bình: “Anh có nói tối nay muốn ở một mình sao?” Cái con người này…
Tôi vẫn tươi cười, “Thế thì ban ngày vẫn có người quanh anh. Em hỏi anh đây, ban ngày anh đi đâu, đi với ai?” Được rồi, tôi phải thừa nhận rằng, cách chuyển chủ đề của tôi thực sự không ổn lắm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!