Một hồi xoa bóp, chân Kiều Yến Ly đã ổn hơn. Mộ Dung Phong không biết vì sợ cô sẽ tiếp tục ngã té hay vì lý do nào khác mà tự dưng đứng dậy đỡ
cô.
"Buông cô ấy ra."
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng, uy nghiêm của nam nhân từ ngoài vọng vào theo từng bước chân, làm người ta nghe có phần kinh sợ.
Trợ lý chuẩn bị xong số tiền mười tỷ kia liền gọi điện báo cho Cao Nhật Nam. Anh một mình cầm túi tiền chạy nhanh ra xe, lao vút thật nhanh đi cứu cô. Đến nơi, tận mắt nhìn thấy cô được an toàn, lòng Cao Nhật Nam cũng được nhẹ nhõm, bớt lo hơn nhiều. Có điều, sự việc đâu chỉ dừng lại ở đó? Mặt Cao Nhật Nam bỗng biến sắc, anh như trở thành một con người khác khi liếc mắt qua cái "người bạn thân cũ" ở bên cạnh đỡ tay Kiều Yến Ly kia.
Cao Nhật Nam tiến lại gần cô, hất mạnh tay Mộ Dung Phong ra rồi đỡ lấy Kiều Yến Ly. Với Cao Nhật Nam, nếu anh đã xác định bản thân nảy sinh tình cảm với người con gái trước mặt này dù thời gian hai người gặp gỡ vẫn chưa lâu, thì anh chắc chắn sẽ không để bất kì nam nhân xa lạ nào tiếp xúc với cô. Anh không biết ý đồ của Mộ Dung Phong với Kiều Yến Ly là gì, nhưng anh tuyệt đối không cho hắn có cơ hội nối lại tình xưa nghĩa cũ với cô đâu.
Cao Nhật Nam đảo mắt nhìn khung cảnh nơi đây, thu liễm vào tầm ngắm hết thảy những dấu vết xô xát, gây gỗ, còn có dấu vết đánh nhau, đoán chắc anh cũng đã hiểu Kiều Yến Ly cô chính là được tên Mộ Dung Phong này cứu khỏi bọn bắt cóc tống tiền.
"Cảm ơn Phong thiếu đã trượng nghĩa, ra tay cứu giúp vị hôn thê của tôi. Việc còn lại, anh cứ giao hết cho tôi là được rồi. Chúng tôi không dám
làm phiền Phong thiếu hao tâm tổn sức" - Cao Nhật Nam đối mặt Mộ Dung Phong, thẳng thừng khai khẩu.
"Hóa ra đây chính là cách Nam thiếu bảo vệ vị hôn thê sao? Cơ mà, nếu
anh thật sự bảo vệ được cô ấy, có lẽ cô ấy cũng đã không bị bọn người xấu
bắt cóc rồi nhỉ?" - Mộ Dung Phong nhìn Cao Nhật Nam, nói lời châm
biếm.
"Không bảo vệ tốt Khiết Khiết là lỗi của tôi. Là tại tôi sơ sót, tôi tự nhận
bản thân có đôi phần trách nhiệm. Suy cho cùng, đây cũng được xem là việc nhà của tôi, Phong thiếu không cần phải lo!" - Ánh mắt sắc bén của Cao Nhật
Nam đặt trên người Mộ Dung Phong, miệng từ tốn nhả ra từng chữ.
"Chậc chậc. Tôi chỉ thấy tội cho cô Hạ đây. Cô ấy phải ở bên cạnh một người mà đến cả vị hôn thê cũng không thể bảo vệ tốt được." - Mộ Dung Phong nhếch môi, "chậc" vài tiếng, mắt đưa xuống nhìn Kiều Yến Ly rồi lại
liếc sang Cao Nhật Nam đang đứng đối diện.
Cả hắn và anh đều biết rõ thân phận của cô là ai. Nhưng anh là vì lo cho an nguy của cô, không muốn Mộ Dung Phong gây rắc rối nên cố ý che giấu dưới cái lớp vỏ bọc khác. Còn hắn, hắn rõ biết nhưng vẫn chấp nhận diễn
kịch cùng anh và cô. Muốn diễn, tốt nhất phải diễn cho đến cùng.
Hai người đàn ông tướng mạo phi phàm cứ thế đứng nhìn nhau chăm chăm, mặc kệ thời gian tích tắc, tích tắc trôi qua bao lâu.
Mộ Dung Phong và Cao Nhật Nam thế này có được xem là ngầm đấu đá lẫn nhau không?
À, nói như vậy e rằng không hay cho lắm. Bọn họ ít nhiều gì vẫn đang đấu đá lẫn nhau trên thương trường đấy thôi?
Nhưng, có điều khác ở một điểm. Ngày thường, bọn họ là đấu khẩu vì công việc. Còn hôm nay phải nói là họ đang đấu khẩu vì nữ nhân, mà nữ nhân đó không ai khác chính là vợ cũ của Mộ Dung Phong. Việc này nếu đồn ra ngoài, khả năng làm trò cười cho thiên hạ là rất lớn.
Kiều Yến Ly đứng ở giữa hai người họ, có thể gọi là không rét mà run. Bọn họ lúc nãy vẫn kẻ đấu qua, người đấu lại, giờ đột nhiên ngừng hẳn đi, không ai nói gì ai, cứ đứng nhìn thẳng vào nhau với một ánh mắt lạnh hơn cả tảng băng. Điều này làm kẻ đứng bên cạnh như Kiều Yến Ly cứ thấp thỏm, bất an, khắp người thì run cầm cập. Nếu hiện tại có ai bước vào đây, có lẽ người ta sẽ tưởng rằng sắp có ai đó phải đổ máu. Hai người họ đấu khẩu, nhưng giống y như là đang đấu ở chiến trường vậy đấy.
Kiều Yến Ly hiện tại vẫn đang phân vân giữa can hay không can. Hai người đàn ông cứ như thế này, ai mà dám nhảy vào can ngăn chứ? Nhưng nếu như không can ngăn, có lẽ bọn họ sẽ đánh nhau thật cho mà xem. Không khí xung quanh ba người họ lúc đầu còn tạm ổn, nhưng hình như giờ là đã bị chính hai kẻ này làm căng thẳng mất rồi.
Thôi vậy, cô đành liều một phen thử xem.
"Được rồi. Hai người đang làm cái quái gì thế? Chuyện nhỏ xé ra to."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!