“Đừng để tôi nhìn thấy mặt cậu nữa. Cút đi.”
Mộ Dung Phong bỏ cổ tay Ninh Tri Tuân ra, hắn ta như tìm được một lối thoát, hớt ha hớt hải chạy đi. Mọi người xung quanh nãy giờ đứng xem kịch vui lúc này mới tản ra.
Ngay cả bản thân Kiều Yến Ly cũng chẳng thể hiểu nổi con người hắn. Không phải là hắn rất chán ghét cô sao? Vậy thì cớ gì hắn lại ra mặt giúp đỡ cô thoát khỏi cái tên công tử ăn chơi trác táng Ninh Tri Tuân kia?
“Việc hôm nay, thật tình cảm ơn Mộ Dung tổng rất nhiều. Nếu đã giải quyết xong rồi, thì tôi cũng không dám làm phiền nhã hứng của anh nữa. Tôi xin phép đi trước.”
Phải nói rằng cô không muốn, rất rất không muốn cùng hắn ở chung một chỗ. Đó chính là lý do khiến Kiều Yến Ly chỉ thuận miệng buông ra vài câu rồi quay người bước đi, không cho tên nào đó có cơ hội để đáp lại. Có điều, hình như muốn rời khỏi hắn không đơn giản như cô nghĩ. Đi còn chưa được ba bước, cổ tay cô đã bị Mộ Dung Phong giữ chặt.
“Có thể làm phiền Phong thiếu hãy buông tay tôi ra?”
Mộ Dung Phong vừa định nói gì đó, bỗng một giọng nói vang lên từ phía sau. Cả hắn và cô đều quay lại nhìn chủ nhân của giọng nói ấy:
Nam.
“Buông tay cô ấy ra.”
“Tại sao tôi phải nghe lời anh?
“Phong thiếu, anh đừng quên, cô ấy chính là vị hôn thê của tôi đó.”
Hắn nhìn cô bằng một ánh mắt bỡn cợt, sau đó liếc sang hỏi Cao Nhật
“Vậy thì sao? Cô ấy cũng đã từng là vợ của tôi không phải sao?”
Cao Nhật Nam hất thẳng bàn tay đang giữ chặt cổ tay cô kia ra. Tiếp
đến, anh kéo cô về bên cạnh, ôm eo cô mà chậm rãi nói:
“Có phải Phong thiếu hoa mắt rồi không? Cô ấy là Hạ Khiết Khiết, là vị
hôn thê của Cao Nhật Nam tôi chứ không phải là vợ cũ gì đó của anh.
Mấy chữ cuối, Cao Nhật Nam cố ý nhấn mạnh vào tai Mộ Dung Phong,
như đang khẳng định thân phận của cô.
“Vậy à? Tôi không nghĩ chính mình nhận lầm người đâu.”
“Tôi lại không nghĩ như thế. Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xảy ra
cả. Hơn nữa, Phong thiếu đừng quên, anh đã có Nhã Đình là vị hôn thê rồi đấy, mong anh chớ có nhận bừa.”
Nếu không phải vì lời nói của Cao Nhật Nam làm thức tỉnh Mộ Dung
Phong, có lẽ hắn vẫn không biết mình làm gì. Phải, Cao Nhật Nam nói đúng.
Bây giờ hắn đã có vợ chưa cưới là Lý Nhã Đình, không nên tiếp tục dây dưa
với bất kì người con gái nào khác, đặc biệt là cô.
Hai người đàn ông tài giỏi xuất chúng, thế mà lại đi tranh giành một cô gái. Chuyện này nếu truyền ra ngoài, há chẳng phải trở thành trò cười cho
toàn dân thiên hạ hay sao chứ?
Mộ Dung Phong và Cao Nhật Nam cứ đứng nhìn nhau, kẻ nói qua người cãi lại mà không hề biết rằng ở một góc khuất nào đó, có một người phụ nữ hiện đang rất tức giận.
Từ lúc Mộ Dung Phong trượng nghĩa ra mặt giúp cô, Lý Nhã Đình đã đứng ở đó rồi. Những cảnh tượng chói mắt này lọt vào tầm nhìn của cô ta, ả bực tức lắm, tức muốn lòi bản họng ra luôn. Nhưng, ả ngoài nhẫn nhịn, chịu đựng ra thì còn biết làm gì hơn nữa đây? Ả không thể đến chất vấn hắn hay đánh cô được. Vì như thế, rất có thể Mộ Dung Phong sẽ nghĩ ả không hiểu chuyện, nghĩ ả hay ghen tuông vô cớ rồi không cần ả nữa.
Tưởng đâu Kiều Yến Ly rời đi là xong chuyện, nhưng không ngờ sự tức giận của Lý Nhã Đình vọt lên cao khi giờ phút này, tận mắt ả chứng kiến cảnh hai người đàn ông, một người là vị hôn phu, một người là nam nhân từng yêu ả sâu đậm lại đi tranh giành một cô gái, mà cô ta lại có vẻ mặt rất giống ả. Ai mà không sôi máu cho được?
Kể từ giờ phút này, không cần nói có lẽ cũng biết, Lý Nhã Đình rất hận cô, cực kì hận cô nữa là đằng khác. Cô ta đang ước gì bản thân có thể một phát bóp chết Kiều Yến Ly, để cô không có cơ hội đi quyến rũ Mộ Dung Phong và Cao Nhật Nam nữa.
Cuộc chiến tranh giành phụ nữ của hai người đàn ông kết thúc bởi một câu nói của Cao Nhật Nam. Anh dắt Kiều Yến Ly một mạch ra xe, đưa cô đi về. Lý Nhã Đình lúc này mới đi lại gần Mộ Dung Phong, giả vờ không biết những chuyện vừa xảy ra, ngây thơ hỏi:
“Phong, có chuyện gì thế?”
“Không có gì. Mà em vừa đi đâu đấy?”
“À, em vừa đi vệ sinh, xong ra ngoài thì gặp mấy cô gái đến tiếp chuyện. Em cùng họ tán gẫu đôi ba câu ấy mà
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!