Bất ngờ nối tiếp bất ngờ, đây rốt cuộc là trò chơi bí ẩn gì? Cao Nhật Nam biết thân phận của cô chắc hẳn anh cũng biết vì sao cô lại cùng Mộ Dung Phong ly hôn. Nhưng anh chưa bao giờ kể cô nghe, một chút cũng không kể cô nghe việc anh cũng cùng Lý Nhã Đình lớn lên bên nhau từ nhỏ.
Khoan. Đợi đã. Cao Nhật Nam và Lý Nhã Đình tử nhỏ lớn lên cùng nhau? Mà Mộ Dung Phong không phải cũng lớn lên từ nhỏ cùng Lý Nhã Đình đấy sao? Điều này nói lên được gì? Không phải chúng ta có thể lý giải được, Mộ Dung Phong, Cao Nhật Nam và Lý Nhã Đình, cả ba người là từ nhỏ lớn lên bên nhau, sát cánh cùng nhau hay sao?
Nhưng mà, nếu đúng như thế, đồng nghĩa Mộ Dung Phong và Cao Nhật Nam cũng là bạn thân của nhau? Vậy vì sao giờ đây họ lại đối đầu, cạnh tranh nhau đến kẻ chết người sống?
Cuộc chiến của những người thượng lưu, đúng là không phải ai cũng có thể hiểu.
“Lý tiểu thư, hân hạnh được làm quen”
Vừa nói, Kiều Yến Ly vừa đưa tay ra, ngỏ ý muốn cùng Lý Nhã Đình bắt tay làm quen.
“Đây là Mộ Dung Phong - chồng chưa cưới của tôi.”
Lý Nhã Đình cố tình nhấn mạnh về sau, ngầm chứng thực xem cô có phải là Kiều Yến Ly – cô vợ cũ của hắn hay không.
“Chào anh, Mộ Dung tổng” - Kiều Yến Ly lịch sự, cúi đầu.
“Chào cô.” - Ngữ khí lạnh tanh như tảng băng mùa đông cất lên.
Kiều Yến Ly ngước đầu lên, cô không dám nhìn thẳng vào trong mắt
hắn, càng không dám dò xét ý tứ của hắn. Cô rất sợ, rất sợ khi đối diện với
con người lạnh lùng này. Bởi vì mỗi khi nhìn thấy hắn hay đối diện với hẳn,
những cảm giác cùng nỗi đau thấu tận tâm can lại tràn về.
Bốn con người, bốn cặp mắt cứ thế mà đứng nhìn nhau. Không một ai
biết cái vị chủ tịch tập đoàn địa ốc Thẩm thị - Thẩm Sang kia đã rời khỏi từ
khi nào.
Thật ra ngay từ khi Lý Nhã Đình kéo tay Mộ Dung Phong đến, ông ta đã
biết thời biết thế mà nhanh chóng rời khỏi. Hai tên nam nhân này, ai cũng
quyền lực, ai cũng lạnh lùng kiêu ngạo. Chỉ sợ đến lúc họ đối mặt, người chịu
thiệt không ai khác chính là Thẩm Sang. Chi bằng ông ta tranh thủ thời gian
rời khỏi không phải tốt hơn sao?
Đối mặt với họ, ông ta lúc nào cũng sợ sệt, cũng toát mồ hôi hột. Bởi vì
nếu họ không thấy vui dù chỉ một chút, đảm bảo cơ nghiệp bao lâu nay của
ông ta cũng sẽ nhanh chóng bị phá hủy.
“Xin kính chào chư vị. Cảm ơn mọi người đã nề mặt Thẩm Sang này và
tới đây tham dự bữa tiệc. Mọi người cứ việc vui chơi, ăn uống thỏa thích. Đừng ngại gì hết, mọi việc đã có tôi lo.
Tiếng nói của Thẩm Sang trên khán đài ngừng lại, tiếp theo là một tiếng nhạc vang lên. Bốn con người kia lúc này mới thôi không nhìn nhau nữa. “Phong, chúng ta ra khiêu vũ đi.”
“Chiều theo ý em.” - Mộ Dung Phong nói với giọng sủng nịch.
Lý Nhã Đình cùng Mộ Dung Phong nhanh chóng đi tới trong đám người đang đứng chờ nhạc vang lên kia để khiêu vũ.
Dẫu cho Mộ Dung Phong tuyệt tình với cô như thế nào, dẫu cho cô đã rời khỏi hắn bao lâu, nhưng giờ phút này đây, khi chứng kiến cảnh tượng hắn cùng người phụ nữ khác ái muội trước mắt cô, thì trái tim cô tựa như ngàn vết dao cứa vào vậy. Đang rỉ máu từng giọt, từng giọt xuống sàn nhà.
“Chúng ta cũng ra khiêu vũ đi.”
Một câu gọn gàng, mang tính dứt khoát. Anh không có ý định hỏi cô, chỉ nói nhỏ vào tai để cô biết rồi kéo tay cô đi tới chỗ khiêu vũ.
Tiếng nhạc lần nữa vang lên, các cặp đôi bắt đầu khiêu vũ theo từng
tiếng nhạc. Thật nhiệt tình.
“Tại sao lại giới thiệu tôi là vị hôn thê của anh?”
“Cô không thích sao? Tôi là đang muốn giúp cô đấy”
“Giúp tôi?” - Kiều Yến Ly khó hiểu, nhìn anh.
“Cô ở bên cạnh Mộ Dung Phong đã ba năm, tính cách của hắn ra sao chắc cô cũng biết rõ. Hắn sẽ không dễ dàng tha cho cô đâu. Vậy nên, việc duy nhất để thoát khỏi hắn là làm vị hôn thê của tôi - kẻ thù số một của hắn.”
Cao Nhật Nam nói rất chi phải, cô cũng cho là hợp lý. Nhưng có một điều, cô còn chưa hiểu lắm, bèn hỏi:
“Nhưng sao anh biết Mộ Dung Phong sẽ đến đây dự tiệc? Là anh cố ý sắp xếp?”
Cao Nhật Nam lắc đầu, khẽ cười đầy thú vị:
“Cô và hắn sớm muộn gì cũng gặp nhau. Gặp nhau sớm một chút,
không tốt sao?”
“Anh nói cũng phải. Vả lại, tôi và anh ấy đã ly hôn, cũng kết thúc rồi. Gặp
lại thì có sao đâu?”