CHƯƠNG 671: ĐIỀU BINH KHIẾN TƯỚNG (7)
“Khoản vay của ngân hàng sắp chuyển tới chưa?” Lý Vũ Hân hỏi.
“Anh hôm qua hỏi rồi, chắc tuần này sẽ chuyển tới. Chỉ cần tiền của ngân hàng chuyển vào chuyện chúng ta cần làm sẽ nhiều hơn. Đây cũng là nguyên nhân anh sốt ruột giục em mua nhà rồi chuyển nhà. Có một không gian thoải mái, công việc phía sau mới sẽ càng thoải mái hơn. Anh nghĩ, trong thời gian rất dài phía sau, em khả năng đều sẽ tương đối bận.” Diệp Lăng Thiên từ từ nói.
Lý Vũ Hân gật đầu, điều này là chắc chắn, Lý Vũ Hân là ‘người tài’ đầu tiên của công ty, cô không bận thì ai bận?
“Vậy thì ngày mai chuyển nhà, anh sáng mai giúp em đến chỗ Hiểu Tinh chuyển đồ. Sau đó thì đi mua những đồ cần dùng, anh buổi chiều không có việc gì chứ?” Lý Vũ Hân hỏi lần nữa.
“Không có việc gì.”
Hành động của hai người cũng thật sự nhanh chóng, sau khi xuống lầu Diệp Lăng Thiên thanh toán dứt khoát một lần tiền nhà.
Bên bán hiện nay rất ổn, chỉ cần bạn giao tiền thì có thể vào ở ngay, ngoài trừ giấy sở hữu bất động sản gì đó cần một khoảng thời gian mới có thể đưa ra, tất cả việc khác đều tốt, bao gồm điện ga nước đều giúp bạn xử lý, bạn vào ở thì cứ vậy mà dùng, chỉ là sau này cần bên bán đến cơ quan có liên quan làm thủ tục sang tên sở hữu giúp cho bạn là được.
Sau khi Diệp Lăng Thiên thanh toán xong, hai bên làm rất nhiều thủ tục, ký mấy bản hợp đồng, cuối cùng chìa khóa căn nhà đã đến tay của Lý Vũ Hân. Cuối cùng, Diệp Lăng Thiên đưa Lý Vũ Hân đến cửa hàng nội thất, sau đó lại đi siêu thị điện máy một chuyến, sau lại đi siêu thị một chuyến. Đợi sau khi Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân từ trong xe xách túi lớn túi bé đồ mua từ siêu thị lên lầu không lâu, người giao nội thất và giao đồ điện máy cũng đến. Khi Diệp Lăng Thiên cùng Lý Vũ Hân ở trong nhà mới này bận đến hơn 8 giờ tối, chỉ tốn một ngày, từ mua nhà đến vào ở, mọi thứ đã xử lý xong, bây giờ mọi thứ trong căn nhà này đều đã đầy đủ rồi, có khi nghĩ lại không thể không lớn bây giờ mua nhà thật sự rất tiện.
“Quả thật không dám tưởng tượng, trong một ngày thì chuyện nhà cửa đã làm xong hết. Anh tính toán chưa, tổng cộng tiêu bao nhiêu tiền?” Trên đường về nhà, Lý Vũ Hân hỏi Diệp Lăng Thiên.
“Không đến 12 tỷ!”
“Không đến 12 tỷ là bao nhiêu? Được rồi, tất cả bill mua đồ hôm nay em đều có, khi về tự em tính xem, đến lúc có tiền sẽ trả cho anh.” Lý Vũ Hân nói.
“Ừm, được.”
“Em hôm nay rất vui.” Rất lâu sau, Lý Vũ Hân bỗng nói với Diệp Lăng Thiên.
“Bởi vì mua được căn nhà này sao?”
“Đúng, em rất thích nó.” Lý Vũ Hân trịnh trọng gật đầu, thật ra, Diệp Lăng Thiên cũng sớm nhìn ra tâm trạng của Lý Vũ Hân hôm nay quả thật là rất tốt.
“Thích là được, mua nhà ở, thật ra cái quan trọng nhất không phải là bản thân mình thích sao?” Diệp Lăng Thiên từ từ nói.
Sáng hôm sau, Diệp Lăng Thiên tới chuyển nhà giúp Lý Vũ Hân. Tóm lại, Hứa Hiểu Tinh khi nghe thấy Lý Vũ Hân bỗng dưng muốn chuyển nhà thì đều ngây ra, cuối cùng cô ta phong cho Lý Vũ Hân và Diệp Lăng Thiên danh hiệu người chuyển nhà nhanh nhất trong lịch sử.
Lý Vũ Hân bên này chuyển nhà cũng thật lòng không có muốn làm gì, cũng chỉ mang theo một ít quần áo vào, tất cả các thứ còn lại đều là mua mới. Mà những đồ gia dụng và điện máy gì đó mua mới so với tiền mua căn nhà thật ra không tính là gì cả. Một buổi sáng đã giúp Lý Vũ Hân chuyển nhà xong, sau khi chuyển nhà xong Diệp Lăng Thiên ở trong nhà Lý Vũ Hân xem thử, cảm thấy mọi thứ đều rất không tồi, trong lòng cũng yên tâm nhiều rồi, nói thật, sắp xếp ổn cho Lý Vũ Hân, trong lòng anh cũng thư thái hơn phân nửa, nếu không trong lòng anh cứ bấp bênh giống như có một tảng đá đè nặng vậy.
Khoản vay của ngân hàng quả thật được chuyển tới vào ba ngày sau, sau khi đến tài khoản, Diệp Lăng Thiên triệu tập Lý Vũ Hân, Vương Lực đến văn phòng của mình.