Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

CHƯƠNG 663: GHEN? (10)

“Cậu nói anh ấy tranh cãi với người ta? Mình không nghe nhầm chứ? Hẳn không đến mức đi, tính anh ấy không phải như vậy, đa số thời gian anh ấy đều cực kỳ chững chạc, không thể nào như vậy đi?” Lý Vũ Hân hoàn toàn không tin.

“Ai ya, cậu muốn tin thì tin không thì thôi, dù sao thì cũng chính là như vậy. Đi thôi, đi lên trên đi.” Hứa Hiểu Tinh có chút chột dạ, không muốn nói gì nhiều nữa, cụ thể chột dạ cái gì bản thân cô ấy cũng không thể nói rõ.

Hứa Hiểu Tinh và Lý Vũ Hân phí sức chín trâu hai hổ mới đưa được Diệp Lăng Thiên lên lầu.

“Đi, đi sửa soạn chăn trên giường cậu một chút.” Vừa vào phòng, Hứa Hiểu Tinh bèn nói với Lý Vũ Hân.

“Phòng tớ? Tại sao không phải phòng cậu?” Lý Vũ Hân có chút không tình nguyện, chủ yếu nhất thực ra là vì có Hứa Hiểu Tinh ở đó, cũng có chút không thả lỏng.

“Phí lời, không đặt lên giường cậu chẳng lẽ đặt lên giường tớ? Cậu và anh ấy ngủ trên một chiếc giường cũng đã ngủ nhiều lần như vậy rồi, cậu còn để ý cái này? Mau lên, tớ vác không nỗi nữa.” Hứa Hiểu Tinh luôn là thẳng tính nhanh miệng, trực tiếp nói ra, nói đến Lý Vũ Hân gò má đỏ bừng.

“Cậu đỡ vào đi, tớ đi sửa soạn chăn gối một chút.” Lý Vũ Hân cũng không biện hộ với Hứa Hiểu Tinh nữa, vội vàng vào phòng.

Hai người phụ nữ tốn thật nhiều công sức mới đưa được Diệp Lăng Thiên lên giường.

“Cậu giúp anh ấy cởi giày và áo khoác, tớ đi lấy chậu nước cho anh ấy rửa mặt.” Lý Vũ Hân thở hổn hển nói, sau đó đi ra ngoài.

Hứa Hiểu Tinh cũng dựa vào tường thở hổn hển, nhìn Diệp Lăng Thiên ngủ say, mất tự nhiên cười cười, sau đó ngồi xổm xuống đất cẩn thận giúp anh cởi giày. Việc cởi giày cho người khác đối với đa số mọi người mà nói là một chuyện rất cố kỵ, nhưng Hứa Hiểu Tinh cởi giày cho Diệp Lăng Thiên không có chút nào miễn cưỡng, dù cho chân Diệp Lăng Thiên hơi thúi.

Cởi giày xong, Hứa Hiểu Tinh cởi áo khoác cho Diệp Lăng Thiên, sau đó, cô nhìn quần ngoài của anh, mặt thoáng chốc đỏ lên, do dự thật lâu sau, cuối cùng vẫn là chậm rãi cởi dây nịt cho anh. Tiếp đó, Lý Vũ Hân đang bưng nước tới liền nghe thấy trong phòng truyền ra tiếng thét chói tai.

“Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?” Lý Vũ Hân vội vào hỏi.

“Lý Vũ Hân, cậu cố ý chỉnh tớ phải không?” Hứa Hiểu Tinh vừa giúp Diệp Lăng Thiên cởi quần xuống vừa mắng Lý Vũ Hân, mặt đỏ bừng.

“Làm sao?”

“Làm sao? Tại sao bên trong anh ấy không mặc quần mùa thu.” Hứa Hiểu Tinh mặt mày đỏ bừng chỉ vào Diệp Lăng Thiên.

“Rất kỳ quái sao? Mùa này hình như đa số nam sinh đều không mặc quần mùa thu đi? Trong ấn tượng của tớ hình như anh ấy chưa từng mặc nó. Được rồi, không có gì to tát cả, đừng đỏ mặt tía tai giả bộ xấu hổ ở đây nữa, thực ra trong lòng vui vẻ gần chết đúng không? Cơ hội tốt thế này mà, bình thường cậu muốn xem cũng không có cơ hội.” Lý Vũ Hân lúc này mới biết rốt cuộc là chuyện gì, cười ha hả nói.

“Cậu muốn chết đúng không? Có phải muốn chết rồi không?” Hứa Hiểu Tinh bị Lý Vũ Hân nói cực kỳ ngượng ngùng, xoay người nhéo cô.

“Đừng quậy đừng quậy, có nước.” Lý Vũ Hân vội cầu xin tha thứ, sau đó bưng nước vắt khăn lông tới bên giường, Hứa Hiểu Tinh giúp Diệp Lăng Thiên đắp chăn, Lý Vũ Hân giúp anh lau mặt.

“Vũ Hân.” Hứa Hiểu Tinh ngồi ngay bên giường, bỗng nghiêm túc gọi Lý Vũ Hân.

“Hử, chuyện gì?” Lý Vũ Hân cẩn thận lau mặt cho Diệp Lăng Thiên.

“Cậu còn yêu anh ấy sao?” Hứa Hiểu Tinh hỏi.

Lý Vũ Hân kinh ngạc nhìn Hứa Hiểu Tinh, ngây ra vài giây mới nói: “Cậu tự nhiên hỏi cái này làm gì?”

“Cậu là bạn tốt nhất của tớ, mà anh ấy, anh ấy là người đàn ông duy nhất đời này tớ từng yêu, thực ra tớ không hi vọng hai người buồn, tớ hi vọng hai người đều có thể thật hạnh phúc, có thể sống thật vui vẻ. Nhưng mà, dù tớ phí bao nhiêu sức lực, hi sinh bao lớn, hai người lại cứ hỗn loạn. Hôm nay anh ấy uống say, trước khi ngủ nói với tớ rất nhiều, tớ có thể nghe ra đau khổ trong lòng anh ấy. Ở bên cậu lâu như vậy, nói thật lòng, tớ cũng chưa từng thấy cậu vui vẻ. Có lúc tớ nghĩ, tớ thật sự không hiểu thế giới này rốt cuộc là thế nào? Hai người rốt cuộc là thế nào.” Hứa Hiểu Tinh chậm rãi nói.

“Không sao cả, có thể sao chứ? Người trên đời có đủ loại, có hảo cảm với nhau cũng rất nhiều, nhưng không phải mỗi một đôi đều có thể kết thành vợ chồng bạc đầu giai lão, dù kết hôn rồi cũng có nhiều cặp ly hôn như vậy, tớ và anh ấy chia tay lại có gì đáng để kinh ngạc.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!