“Cô đến đây giải quyết công việc hay là cố ý chạy đến đây?” Diệp Lăng Thiên vừa lái xe vừa bình tĩnh hỏi Bọ Cạp.
“Tôi xin nghỉ phép đến đây.” Bọ Cạp trả lời rất thẳng thắn.
Diệp Lăng Thiên xoay mặt qua nhìn Bọ Cạp một chút, cuối cùng vẫn không nói gì, một câu xin nghỉ phép đến đây của Bọ Cạp đã nói rõ rất nhiều rất nhiều vấn đề. Diệp Lăng Thiên biết Bọ Cạp đến đây là bởi vì cái gì, đơn giản là bởi vì chuyện mình và Lý Yến kết hôn với nhau, mình và Lý Yến đã đăng ký kết hôn, chỉ cần tin tức về thân phận của mình có gì đó thay đổi hoặc là được sử dụng, bộ phận an ninh nơi Bọ Cạp làm việc sẽ lập tức biết ngay, cho nên Bọ Cạp biết chuyện mình kết hôn thật sự cũng chẳng phải là một chuyện gì làm cho người ta cảm thấy kỳ quái.
Hai người bọn họ đều không nói gì thêm, Diệp Lăng Thiên có thể nhìn ra được sự phẫn nộ trong lòng từ trên gương mặt của Bọ Cạp, anh cũng có thể đoán được Bọ Cạp đang tức giận vì cái gì.
Diệp Lăng Thiên cho xe dừng ở trước cửa khách sạn Hoa Nghị, nói với Bọ Cạp: “Được rồi, tôi đưa cô đến đây rồi, có gì thì cô cứ nói đi.”
“Đi lên với tôi, tôi ở đây.”
“Tôi không đi lên, Diệp Sương còn đang ở nhà một mình, tôi không yên lòng, có chuyện gì thì cứ nói ở đây luôn đi.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu.
“Làm sao vậy, đi lên với tôi thì tôi sẽ ăn thịt anh hả? Phòng 1708, để lại số phòng của tôi.” Bọ Cạp nhìn Diệp Lăng Thiên rồi nói, sau đó trực tiếp mở cửa xe bước xuống xe đi vào trong khách sạn.
Diệp Lăng Thiên hơi kinh ngạc vì hành động ngày hôm nay của Bọ Cạp, trong ký ức của anh từ đó đến bây giờ gần như là Bọ Cạp chưa từng nói chuyện với anh như thế này, cũng chưa từng làm trái với mệnh lệnh của anh, gần như là cho đến bây giờ đều nghe lời anh răm rắp, ngày hôm nay thái độ của Bọ Cạp đối với mình cũng khác với bình thường một trời một vực, cái này khiến cho Diệp Lăng Thiên không quen cho lắm. Nhưng mà anh lập tức cười cười, anh cũng không biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu, ít nhất là có thể nói rõ một điểm đó chính là Bọ Cạp đúng thật đã lớn rồi, đã trưởng thành rồi, có chủ kiến riêng của mình, có tính tình và cá tính của mình.
Diệp Lăng Thiên do dự một chút, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn lái xe đến bãi đậu xe trong tầng hầm của khách sạn, sau đó đi thang máy đi lên lầu mười bảy.
Diệp Lăng Thiên vừa hút thuốc vừa đi đến cửa phòng 1708, do dự một chút, vừa mới chuẩn bị gõ cửa, cửa lại trực tiếp mở ra.
“Đừng có gõ, đi vào đi.” Bọ Cạp mở cửa ra để Diệp Lăng Thiên đi vào trong, mình thì quay người đi vào trong.
Diệp Lăng Thiên nhìn một chút rồi bước vào, tiện thể đóng cửa lại.
“Trà ở đằng kia, đã pha xong rồi.” Bọ Cạp chỉ trà đã được pha xong được đặt ở trên bàn trà rồi nói với Diệp Lăng Thiên, ở bên cạnh còn có một cái gạt tàn thuốc có thể nhìn thấy được Bọ Cạp biết chắc chắn Diệp Lăng Thiên sẽ đến đây.
Diệp Lăng Thiên chưa từng nói cảm ơn, đối với mối quan hệ giữa anh và Bọ Cạp, lời cảm ơn dường như trông vô cùng dư thừa, anh đi đến bàn trà ngồi xuống, uống một ngụm trà, sau đó mới nói với Bọ Cạp: “Cô tìm tôi có chuyện gì thì nói nhanh đi.”
“Tôi muốn anh cho tôi một lời giải thích.” Bọ Cạp ngồi đối diện nhìn Diệp Lăng Thiên rồi hỏi Diệp Lăng Thiên.
“Cái gì?” Diệp Lăng Thiên dường như vẫn còn chưa nghe rõ ràng.
“Tôi nói là tôi muốn anh cho tôi một lời giải thích!” Bọ Cạp lại nói một lần nữa, nói rất chậm, nói từng câu từng chữ, phát âm rất nặng.
“Giải thích? Giải thích cái gì?” Diệp Lăng Thiên nhìn Bọ Cạp, hoàn toàn không biết rốt cuộc là Bọ Cạp đang nói tới cái gì.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!