Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

CHƯƠNG 573: CŨNG CHỈ VÌ EM (2

Diệp Lăng Thiên đi theo phía sau Hứa Hiểu Tinh, không nói tiếng nào đi theo Hứa Hiểu Tinh về phía phòng bệnh.

Đi đến một cửa phòng bệnh, Hứa Hiểu Tinh dừng bước, nói với Diệp Lăng Thiên: ‘‘Đây chính là phòng bệnh của Trương Văn Quân, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Diệp Sương chắc hẳn vẫn ở trong này. Nhớ kỹ cho tôi, có chuyện gì cũng bình tĩnh rồi nói, lần này thật sự là lỗi của anh, hơn nữa anh cũng đã sai rồi.’’

Diệp Lăng Thiên vẫn không nói chuyện, trực tiếp đẩy cửa phòng bệnh ra.

Trong phòng bệnh có đèn, chỉ có ánh đèn yếu ớt. Đây là một phòng bệnh có ba người, có ba giường bệnh, hơn nữa trên giường bệnh đều có người. Có một người ngồi trên ghế bên cạnh giường bệnh ở giữa phòng, nhìn kỹ Diệp Lăng Thiên đã phát hiện, người này chính là Diệp Sương. Diệp Sương ngồi trên ghế ghé vào giường bệnh của Trương Văn Quân ngủ, góc tường còn đặt một cái va li hành lý cùng một cái ba lô lớn, hiển nhiên, đây chính là hành lý của Diệp Sương.

Trong phòng bệnh mọi người cũng đã ngủ thiếp đi, đều đã ngủ. Diệp Lăng Thiên không muốn đánh thức người khác, nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Diệp Sương, đẩy Diệp Sương.

Diệp Sương chậm rãi tỉnh dậy, ngẩng đầu một cái đã nhìn thấy Diệp Lăng Thiên đang đứng bên cạnh cùng Hứa Hiểu Tinh, giật nảy mình, rất kinh ngạc, lập tức đứng lên, sau đó nhìn Diệp Lăng Thiên với ánh mắt lạnh lùng nói: ‘‘Anh đến đây làm gì?’’

‘‘Cùng anh trở về.’’ Diệp Lăng Thiên lạnh lùng nói.

‘‘Em không, em sẽ không trở về cũng anh.’’ Diệp Sương rất kiên quyết.

‘‘Anh nói cùng anh trở về.’’ Diệp Lăng Thiên rất tức giận, anh đã rất tức giận rồi, đối với người em gái này, mấy ngày gần nhất trong lòng anh đã trải qua chua xót.

‘‘Em sẽ không cùng anh trở về, cho dù hôm nay anh có đánh gãy tay em thì em cũng sẽ không cùng anh trở về, nếu không anh trực tiếp giết em đi, em cam đoan sẽ không nhíu mày một chút.’’ Diệp Sương lạnh lùng nói.

Mỗi câu của Diệp Sương đều giống như dao nhọn cắm vào trái tim Diệp Lăng Thiên, khiến cho Diệp Lăng Thiên đau đến chảy máu. Anh có thể cảm nhận được thù hận cùng oán niệm của Diệp Sương đối với anh.

Cuộc nói chuyện của Diệp Sương cùng Diệp Lăng Thiên đã đánh thức Trương Văn Quân đang ngủ say, Trương Văn Quân vừa mở ra mắt đã nhìn thấy Diệp Lăng Thiên đang đứng bên giường bệnh, bị dọa đến khuôn mặt lập tức biến sắc, lập tức từ trên giường ngồi dậy, vội vàng cà lăm nói: ‘‘Không phải tôi, không phải tôi gọi cô ấy đến. Tôi vẫn luôn để cô ấy rời đi, nhưng mà cô ấy không chịu đi, tôi.. Tôi cũng không có cách nào để đuổi cô ấy đi, thật sự không phải do tôi. Tôi cũng không gọi điện thoại cho cô ấy.’’

‘‘Anh sợ anh ấy làm cái gì? Nếu anh ấy có bản lĩnh thì đã giết chết anh.’’ Diệp Sương lạnh lùng nói.

Diệp Lăng Thiên nhìn Trương Văn Quân một chút, lạnh lùng nói: ‘‘Cậu cứ tiếp tục ngủ đi, tôi không phải đến tìm cậu, cũng không có chuyện liên quan đến cậu.’’ Sau khi Diệp Lăng Thiên nói xong thì quay mặt nhìn Diệp Sương, giọng nói cực kì lạnh lùng: ‘‘Ra ngoài nói chuyện với anh, đừng ảnh hưởng đến người khác nghỉ ngơi.’’

Sau khi Diệp Lăng Thiên nói xong thì trực tiếp đi ra phòng bệnh, đi về phía đại sảnh.

‘‘Đi thôi, hai anh em có chuyện gì thì phải nói rõ ràng cho nhau biết.’’ Hứa Hiểu Tinh nhìn Diệp Sương đứng đó không nhúc nhích nói.

‘‘Em không đi, không muốn đi, không có chuyện gì muốn với anh ấy.’’ Diệp Sương quật cường nói.

‘‘Diệp Sương, nếu như em nói ra lời này thực sự quá phận. Em cũng không thể quên, là ai đã muôi em lớn lên, tạo điều kiện cho em đi học, là ai cam nguyện đi làm bảo vệ để gom góp 1 tỷ rưỡi để chữa bệnh cho em cứu mạng em, anh ấy chính là anh trai của em, không có anh ấy thì bây giờ em còn có thể đứng ở chỗ này sao? Nghe lời, ra ngoài, nói chuyện rõ ràng với anh ấy một chút, yên tâm, tôi vẫn ở đây, sẽ đứng về phía em.’’ Hứa Hiểu Tinh trừng mắt với Diệp Sương nói.

Rõ ràng lời nói của Hứa Hiểu Tinh đã khiến Diệp Sương suy nghĩ rất nhiều, mặc dù Diệp Sương vẫn không tình nguyện, nhưng mà vẫn nhăn nhăn nhó nhó bị Hứa Hiểu Tinh đẩy ra khỏi phòng bệnh, đi về phía đại sảnh, đứng ở sau lưng Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên ghé vào lan can ở cửa sổ bên cạnh, nhìn ánh đèn mờ ảo ở bên ngoài, trong lòng cực kì khó chịu, chỉ lẳng lặng hút thuốc.

‘‘Anh muốn nói với em cái gì?’’ Diệp Sương đứng sau lưng Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt nói.

Diệp Lăng Thiên xoay mặt nhìn cô em gái này của mình, thiếu nữ đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, trong lòng có ngàn vạn cảm xúc.

‘‘Rốt cuộc em muốn làm cái gì? Còn kéo hành lý, em đang muốn làm cái gì? Là muốn đi bụi hay sao?’’ Diệp Lăng Thiên lạnh lùng hỏi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!