CHƯƠNG 530: CẦU HÔN (9)
Diệp Lăng Thiên chỉ cười, anh biết Hứa Hiểu Tinh đang nói đùa, có điều anh cũng cảm thấy Hứa Hiểu Tinh nói rất đúng, chuyện tình cảm của anh quả thật có hơi giống một bộ phim thần tượng, rất máu chó. Đầu tiên là loại tình cảm yêu mà không yêu với Hứa Hiểu Tinh, sau đó ở giữa xuất hiện một Lý Vũ Hân, phản bội gì đó cũng có, sau đó rời xa Hứa Hiểu Tinh ở bên Lý Vũ Hân, sau đó nữa hai người rõ ràng yêu nhau, đều chuẩn bị kết hôn rồi, lại chia tay, cảm giác huyễn hoặc không thôi.
“Tôi cảm thấy giữa hai người vẫn là nên suy nghĩ thêm, suy nghĩ cho rõ, chuyện tình cảm không phải là trò đùa, không thể nói chia tay thì chia tay, hai người như này, lẽ nào nói chia tay thì thật sự chia tay sao? Dù sao tôi không tin. Suy nghĩ kỹ đi, xem thử còn có thể ở bên nhau không.” Hứa Hiểu Tinh sau khi thở dài một tiếng thì nói.
Diệp Lăng Thiên khẽ lắc đầu, sau đó nói: “Có vài thứ không thể thay đổi được, ví dụ như tính cách của tôi, cho nên, đây chính là điều không thích hợp mà người bình thường hay nói. Được rồi, không nói chuyện này nữa, cô thì sao, công việc như thế nào? Không có bởi vì từ thành phố B trở về trước mà chịu ảnh hưởng gì chứ?”
“Có thể ảnh hưởng gì chứ, vẫn không phải là như cũ sao. Trường học qua vài ngày nữa thì sắp nghỉ lễ rồi, tôi phải về thành phố B đón tết rồi, bên phía Vũ Hân anh vẫn là tới thăm nhiều vào, chăm sóc cô ấy, cô ấy như này tóm lại không thể khiến người khác yên tâm được. Thời gian cũng không sớm rồi, tôi đi trước đây, có chuyện gì thì gọi điện cho tôi.” Hứa Hiểu Tinh đứng dậy nói.
“Ừm, được.” Diệp Lăng Thiên tính ngày, quả thật sắp đến ngày nghỉ đông rồi.
“Chuyện giữa hai người tôi chỉ là một người ngoài, cho nên tôi cũng không muốn tham gia quá nhiều, tôi tham gia ngược lại sẽ thành hỏng chuyện, có điều tôi vẫn là thật lòng hy vọng hai người có thể ở bên nhau. Mặc kệ như thế nào, nếu như hai người thật sự chắc chắn không ở bên nhau rồi, cũng vẫn hy vọng anh có thể giúp chăm sóc Vũ Hân, cô ấy một năm nay đã trải qua quá nhiều chuyện rồi.” Hứa Hiểu Tinh khi ở cửa nói với Diệp Lăng Thiên, sau đó xuống lầu.
Diệp Lăng Thiên an tâm ở nhà ngây ngốc hai ngày, đâu cũng không có, sáng thứ hai lái xe đi làm. Đầu tiên là tới công ty cung cấp dịch vụ ăn uống, bởi vì khoảng thời gian anh nằm viện này, hai công ty đều do một mình Lý Vũ Hân quản lý, cho nên, anh đầu tiên muốn tới tìm Lý Vũ Hân để hiểu được tình hình phát triển của hai công ty.
Khi Diệp Lăng Thiên đi vào phòng làm việc của Lý Vũ Hân mới phát hiện Lý Vũ Hân đã tới công ty trước anh, đã bắt đầu ở trước bàn làm việc bắt đầu làm việc rồi.
Lý Vũ Hân ngẩng đầu nhìn Diệp Lăng Thiên bước vào, hai người đều trầm mặc nhìn đối phương, sau đó Lý Vũ Hân mới nói: “Anh tới rồi.”
“Ừm.”
“Uống trà không?”
“Không cần đâu, em có việc thì làm trước đi.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói.
“Không có chuyện gì, vốn dĩ dự tính rồi, sáng nay sẽ báo cáo tình hình với anh, em chủ yếu là báo cáo với anh tình hình bên công ty cung cấp dịch vụ ăn uống đồ ăn về một số kế hoạch đã được em triển khai bước phát triển tiếp theo, bên phía công ty bảo vệ khoảng thời gian này tuy em có quản lý, nhưng em chỉ thỉnh thoảng tới phụ trách một ít, trên cơ bản mọi chuyện đều là Vương Lực phụ trách, em qua cũng chỉ thương lượng phân chia một số việc với Vương Lực và Trần Tuấn Lương thôi, cho nên, chuyện của công ty bảo vệ để Vương Lực báo cáo với anh khả năng sẽ càng chi tiết hơn.” Lý Vũ Hân từ từ nói.
“Được!” Diệp Lăng Thiên ngồi đối diện bàn làm việc của Lý Vũ Hân từ từ nói, sau đó châm một điếu thuốc.